← Quay lại trang sách

Chương 2606 Hiện trạng Giang Nam Đạo (3)

Đại tổng quản hành quân mới nhậm chức ở Giang Nam Đạo này chỉ làm đúng ba chuyện, một là thu hết vàng bạc tài bảo, hai là thu hết những bí bảo có thể kéo dài tuổi thọ, cuối cùng chính là thành lập phủ tổng quản xa hoa, an tâm hưởng lạc, một mực mặc kệ sự vụ trên giang hồ."

Nghe thấy Đỗ Tiêu nói Tô Tín liền hoàn toàn hiểu rõ dự định của Đại Chu, tại nơi mẫn cảm như Giang Nam Đạo này, Đại Chu thật sự không định nảy sinh mâu thuẫn với Hoàng Thiên Vực ở chỗ này.

Tô Tín hỏi Đỗ Tiêu: "Ngươi vừa mới nói bên trong Lục Phiến Môn ở Giang Nam Đạo còn có không ít lão nhân từ thời ta làm chủ Giang Nam Đạo sao?"

Đỗ Tiêu gật đầu nói: "Còn có mười mấy người, mặc dù thực lực của những người này chênh lệch một chút, lúc trước không gia nhập Ám Vệ với đại nhân, nhưng dù sao cũng là những lão nhân đã đi theo đại nhân một đoạn thời gian, năng lực vẫn phải có, hiện tại cũng đều là nhân vật cấp bậc tổng bộ đầu châu phủ, có hai người còn ngồi lên vị trí phó tổng bộ đầu Giang Nam Đạo.

Trương Đông Bình kia cũng biết mình phế vật, vậy nên hắn đối với hai vị phó tổng bộ đầu này vô cùng nể trọng."

Ánh mắt Tô Tín lộ ra một tia lãnh mang nói: "Vậy thì tốt, chuyện này trước hết cứ giao cho ngươi đi làm, nhớ kỹ, lấy bình ổn làm chủ, tuyệt đối không nên để cho người ta phát hiện ra sự tồn tại của ngươi."

Nói xong, Tô Tín liền giảng một loạt kế hoạch cho Đỗ Tiêu.

Chuyện này lại không phải giống như Tô Tử Thần, nếu chuyện kia phải liều mạng như giẫm trên băng mỏng mới có thể hoàn thành nhiệm vụ, thì Đỗ Tiêu chỉ cần trốn ở phía sau màn là đủ, về phần Tô Tín, đương nhiêm là hắn phải núp ở phía sau nhất.

Đêm xuống, hai phó tổng bộ đầu của Giang Nam Đạo là Bàng Trùng và Lý Kinh rời khỏi nha môn Lục Phiến Môn, bọn họ thường xuyên cùng nhau tới một tửu lâu, muốn một gian bao sương để uống rượu.

Bọn hắn cũng không phải muốn mưu đồ bí mật lấy cắp cái gì, chỉ đơn giản là quá nhàm chán, muốn phát tiết một phen mà thôi.

Bàng Trùng trực tiếp rót một chén rượu, không thèm nói một câu gì mà rót một chén lớn, phun ra một ngụm tửu khí, lúc này mới nói: "Nương! Chuyện này là sao? Sao triều đình lại phái một tên phế vật như vậy tới Giang Nam Đạo làm tổng bộ đầu?"

Ngày xưa, Bàng Trùng có xuất thân từ đạo phỉ, sau khi bị Tô Tín hợp nhất lúc này mới gia nhập Lục Phiến Môn.

Mặc dù bây giờ hắn đã làm người của triều đình hơn mười năm, nhưng lại như cũ không sửa được một số tính tình lúc còn làm thổ phỉ.

Mà Lý Kinh thì là tương đối lớn tuổi, phụ thân hắn chính là bộ đầu của Lục Phiến Môn, đến thế hệ này của hắn vẫn được xem như là lão già của Lục Phiến Môn, làm việc cũng là tương đối trầm ổn.

Nghe Bàng Trùng nói như vậy, hắn vội vàng nói: "Bàng huynh! Nói cẩn thận! Ngươi còn chưa uống say đâu, bắt đầu đã không biết lựa lời mà nói rồi sao?"

Trên mặt Bàng Trùng lộ ra vẻ khinh thường nói: "Sợ cái gì? Tên phế vật kia, ngươi cho là hắn sẽ giám thị động tĩnh của chúng ta hay sao? Yên tâm, coi như chung quanh có huynh đệ mật thám tập sự nghe được, thì bọn họ cũng sẽ không cho người đi mật báo với hắn đâu.

Nhớ ngày đó thời điểm chúng ta làm thủ hạ cho Tô đại nhân uy phong thế nào không? Trở thành hùng bá của Giang Nam Đạo, những tông môn nhìn lớn nhỏ kia thấy chúng ta làm gì có ai không khách khí?

Nhưng bây giờ thì sao? Từ khi tên phế vật này tới Giang Nam Đạo đã trực tiếp khiến cho toàn bộ Giang Nam Đạo chướng khí mù mịt, đừng nói là uy phong, ngay cả mặt mũi cũng nhanh chóng mất sạch!

Lý huynh, ngươi cũng đã biết buổi sáng nay ta đã đi làm cái gì đúng không? Tên phế vật kia vậy mà dám đùa giỡn một vị nữ đệ tử của Thanh Bình Kiếm Phái, bị người ta tìm tới cửa, lúc này mới nhớ tìm ta tới chùi đít cho hắn!

Lúc trước lão tử đường đường là tổng bộ đầu của Nam phủ, Thanh Bình Kiếm Phái kia chính là do lão tử quản, mỗi lần nhìn thấy ta, chưởng môn Thanh Bình Kiếm Phái kia làm gì có lúc nào không cúi đầu khom lưng, khách khách khí khí? Ngày lễ ngày tết còn phải dâng cả vàng bạc đan dược đến hiếu kính.

Kết quả hiện tại tốt rồi, bây giờ đến phiên ta đi nhận lỗi với người ta, phải ăn nói khép nép!"

Nghe xong lời này, Lý Kinh cũng lắc đầu nói: "Không có cách nào cả, hiện tại thế lực của Hoàng Thiên Vực lớn, người ta ở Giang Nam Đạo mới là nói một không hai, lại thêm chúng ta có một vị đại nhân như thế nữa, lúc trước uy thế mà Tô đại nhân tích lũy được chỉ dùng thời gian không đến một năm cũng đã hoàn toàn lụi bại."

Bàng Trùng lại rót một ngụm rượu lớn nói: "Chỉ hận huynh đệ chúng ta lúc trước không đủ thực lực, làm việc lại do dự, nếu không đi theo Tô đại nhân gia nhập Ám Vệ há không phải tốt hơn sao?