← Quay lại trang sách

Chương 2607 Thiết kế

Lúc hai người bọn họ còn đang oán hận, một giọng nói đột nhiên truyền đến từ bên ngoài phòng: "Hai vị cũng đã thấy Tô đại nhân tốt, nhưng bây giờ Ám Vệ ta có một nhiệm vụ muốn giao cho các ngươi, không biết các ngươi có dám đi làm hay không?"

Dứt lời, Đỗ Tiêu trực tiếp đẩy cửa vào, lộ ra một ý cười như có như không, nhìn hai người Bàng Trùng và Lý Kinh đã bị dọa cho sợ hãi.

Nhìn thấy đột nhiên có người xông tới, Bàng Trùng và Lý Kinh theo bản năng liền muốn gọi người, không quá mạnh nhưng sau khi nghĩ đến hai chữ Ám Vệ, bọn họ lại lập tức ngậm miệng lại.

Bàng Trùng dùng ánh mắt cảnh giác nhìn Đỗ Tiêu hỏi: "Ngươi thật sự là người của Ám Vệ?"

Đỗ Tiêu cũng không nói chuyện, mà trực tiếp lấy ra một khối lệnh bài của Ám Vệ, thứ này vốn chính là do đại sư luyện khí của Tả Đạo Minh chế tạo, trong thiên hạ ngoại trừ Mặc Môn và Thiên Cơ cốc ra, gần như là không có ai có thể mô phỏng ra, mà hai thế lực này cũng không có can đảm để đi mô phỏng lệnh bài của Ám Vệ.

Lúc này Đỗ Tiêu lại trực tiếp khẽ vươn tay, lập tức một cỗ cực kỳ chân khí huyết sát cực kỳ nồng đậm bộc phát ra, lần này Bàng Trùng và Lý Kinh đã thật sự tin tưởng.

Nguyên nhân rất đơn giản, hiện tại trên giang hồ người có thể trắng trợn thi triển loại ma công như đại pháp Di Thần Hoán Huyết, ngoại trừ Ám Vệ ra thì cũng không thể tìm ra ai khác.

Đỗ Tiêu đóng cửa lại, thản nhiên nói: "Bên ngoài bây giờ đều là người của ta, các ngươi không cần lo lắng chúng ta nói chuyện sẽ bị truyền ra ngoài.

Hiện tại ta chỉ muốn hỏi các ngươi một câu, các ngươi trước đó đã hối hận vì không gia nhập vào Ám Vệ với Tô đại nhân, vậy bây giờ Ám Vệ có chuyện muốn giao cho các ngươi làm, một khi thành, các ngươi đều sẽ trở thành người của Ám Vệ, vậy các ngươi có nguyện ý đáp ứng hay không?"

Bàng Trùng và Lý Kinh liếc nhìn nhau, bọn hắn căn bản không có hỏi đó là chuyện gì, thế nhưng đối với bọn họ mà nói, trước mắt chính là một cơ hội.

Bởi vì cái gọi là cầu phú quý trong nguy hiểm, dù sao bọn họ đã ngây ngốc ở Lục Phiến Môn đủ lâu rồi.

Lúc trước bọn họ không có gặp phải cơ hội tiến vào Ám Vệ này, hiện tại lại có một cơ hội khác bày ra ngay trước mặt của bọn họ, sao bọn họ có thể từ bỏ được?

Vậy nên hai người này cùng nhau chắp tay nói: "Còn xin đại nhân chỉ rõ!"

Khóe miệng Đỗ Tiêu lộ ra một vòng ý cười, hắn nói mấy câu vào lỗ tai của hai người kia, lập tức khiến cho hai người kia phải mở to hai mắt nhìn, chỉ là sau đó hai người liền kiên định gật đầu.

Hiện tại, đối với bọn họ mà nói, nếu như đã biết dự định của Ám Vệ định, vậy thì bọn họ đã không còn con đường sống để quay lại nữa.

Về phần cuối cùng chuyện này sẽ tại thành hậu quả gì, vậy thì không phải là chuyện mà những nhân vật nhỏ như bọn họ có thể quản.

Chờ đến sáng sớm ngày thứ hai, Bàng Trùng và Lý Kinh đều đi vào tổng bộ Lục Phiến Môn ở Giang Nam Đạo như thường lệ.

Tổng bộ đầu đương nhiệm của Giang Nam Đạo là Trương Đông Bình lại đến nha môn của Lục Phiến Môn rất sớm, thế nhưng hắn vẫn mang theo bộ dáng chưa tỉnh rượu, hiển nhiên là đã trải qua một đêm hoa thiên tửu địa, căn bản không trở về chỗ của mình đã trực tiếp tới tổng bộ Lục Phiến Môn.

Tướng mạo của Trương Đông Bình vẫn được tính là anh tuấn, chỉ là do bộ dáng cà lơ cà phất của hắn mà vốn dĩ bộ quan phục của Lục Phiến Môn đang nghiêm túc, mặc trên người hắn lại có chút dở dở ương ương.

Nhìn thấy bộ dáng này của hắn, Bàng Trùng và Lý Kinh đều chau mày, trong lòng cũng có chút không cam lòng.

Loại phế vật này còn có thể dựa vào phúc của bậc cha chú ban cho mà có thể ngồi lên vị trí tổng bộ đầu của Lục Phiến Môn ở Giang Nam Đạo, thế nhưng bọn họ dốc sức vì Lục Phiến Môn, vất vả hơn mười năm, kết quả bây giờ lại phải đi chùi đít cho hắn, nghĩ sao cũng thấy rất bất công? Vừa nghĩ đến điểm này, bọn họ càng ngày càng cảm thấy lựa chọn ngày hôm qua của mình cũng không có sai.

Lúc này Trương Đông Bình nhìn thấy hai người đến, hắn uể oải nói với Bàng Trùng: "Chuyện của Thanh Bình Kiếm Phái kia đã giải quyết chưa?"

Sắc mặt Bàng Trùng vô cùng khó coi nhưng vẫn gật đầu nói: "Đã giải quyết, tuy nhiên đại nhân, lần sau ngài có thể nhìn rõ tình huống rồi mới đi trêu chọc có được hay không? Thực lực của Thanh Bình Kiếm Phái kia cũng không yếu, chưởng môn của bọn họ gần đây đã leo lên vị trí quản sự ngoại môn của Hoàng Thiên Vực, chuyện lần này ta còn có thể xử lý, nếu như một lần nữa xảy ra thì chưa chắc đã được như bây giờ đâu."

Nghe xong lời này, sắc mặt Trương Đông Bình lập tức trầm xuống, hắn hừ lạnh một tiếng nói: "Ngươi đây là đang muốn giáo huấn ta đúng không?"