← Quay lại trang sách

Chương 2629 Nhúng tay (2)

Bên này Tô Tín cũng lười đi đấu võ mồm với Đại Thiên Ma Tôn mà cùng Tiết Chấn Nhạc xông lên, muốn vây công Nhân Hoàng lạc ấn này.

Thế nhưng cho dù là ai ra tay thì Nhân Hoàng lạc ấn này tựa như cũng chỉ chém một kiếm đơn giản mà thôi, nhưng chính một kiếm đơn giản đến cực điểm này lại ấn chứa một lực lượng quy tắc tuyệt đối, mặc kệ bọn họ ra tay như thế nào, Nhân Hoàng lạc ấn kia cũng chỉ hạ một kiếm xuống, bọn họ hoặc là bị đánh bay, hoặc là chỉ có thể tạm rút lui, tóm lại là tuyệt đối không thể đánh được đối phương.

Mà lúc này, phía dưới cũng đã bắt đầu chém giết, mặc dù những võ giả bên dưới Dương Thần không thể cử động, nhưng võ giả bên trên lại có thể động thủ dưới uy áp của Nhân Hoàng.

Mặc dù hai bên chỉ có Dương Thần cảnh và Chân Vũ cảnh động thủ, nhưng uy thế của những người này khi giao thủ chung một chỗ vẫn lớn kinh người, đồng thời Khương gia bên này thậm chí còn bị áp chế, nếu không phải do võ giả có huyết mạch Khương thị chịu ảnh hưởng từ Nhân Hoàng lạc ấn nhỏ nhất, nói không chừng bọn họ vừa mới lên đã dễ dàng bị sụp đổ rồi.

Một Đại Chu cũng không có gì đáng sợ, hiện tại Hoàng Thiên Vực vẫn còn thực lực để đối phó.

Nhưng bây giờ lại thêm Cửu Ngục Tà Ma, nhiều lực lượng như vậy đồng loạt ra tay, võ giả bên phía Hoàng Thiên Vực không phải trọng thương thì chính là bị chém giết, gần như trong nháy mắt đã rơi vào thế yếu.

Thấy cảnh này, Khương Viên Trinh đột nhiên cắn răng một cái, hắn phun ra một ngụm tinh huyết vào bên trên trận pháp huyết tế kia, vốn dĩ đã trọng thương, sắc mặt hắn nay lại càng thêm trắng bệch.

Chẳng qua nhờ ngụm tinh huyết kia, ánh sáng huyết sắc của trận pháp huyết tế bay lên trời, rót vào bên trong Nhân Hoàng lạc ấn, lạc ấn Nhân Hoàng đã tác động vào trong trường kiếm, trong nháy mắt, trên trường kiếm đã bị một mảnh huyết sắc nhuộm dần, theo một kiếm này chém xuống, vạn đạo kiếm ảnh hợp nhất, sát cơ mãnh liệt đánh ra, trực tiếp khiến cho lông tơ trên người bọn Tô Tín dựng đứng lên, một cảm giác nguy cơ lập tức truyền đến.

“Trảm Long Thất Thức!”

Tô Tín và Đại Thiên Ma Tôn cũng khẽ quát một tiếng.

Đại Thiên Ma Tôn là do ngày xưa đã từng giao thủ với Nhân Hoàng, mà Tô Tín thì đã từng giao thủ với Khương Viên Trinh, đương nhiên là có thể nhận ra đây là Trảm Long Thất Thức.

Vốn dĩ Nhân Hoàng lạc ấn chỉ có thể phát huy ra một phần lực lượng ngày xưa của Nhân Hoàng, bởi vì dù sao đây cũng chỉ là một cái lạc ấn, chỉ có thể có một phần lực lượng chứ không thể sử dụng võ kỹ giống như võ giả.

Kết quả hiện tại, theo một ngụm máu tươi của Khương Viên Trinh phun ra, thậm chí đến của Trảm Long Thất Thức mà Nhân Hoàng lạc ấn này cũng có thể thi triển ra, cho dù chỉ là thức thứ nhất thôi nhưng uy năng của nó còn mạnh hơn cả thức cuối cùng của Khương Viên Trinh.

Mà sau khi Khương Viên Trinh phun ra một ngụm máu tươi, dường như Nhân Hoàng lạc ấn lại có thể nghe theo sự chỉ huy của Khương Viên Trinh, không còn ra tay lung tung nữa mà chỉ nhìn chằm chằm vào Tiết Chấn Nhạc không tha.

Ai cũng muốn tìm quả hồng mềm để bóp, đối mặt với Tô Tín, Khương Viên Trinh không nắm chắc có thể nhanh chóng đánh bại đối phương, mà đối với vị Thần Kiều thần bí của ma đạo kia, Khương Viên Trinh cũng không thể nhìn thấu được hắn, vậy nên hắn cũng chỉ có thể ra tay trước với Tiết Chấn Nhạc, trước hết giải quyết được một Thần Kiều cảnh có lực chiến cường đại đã rồi lại tính tiếp.

Lực lượng cường đại của Nhân Hoàng lạc ấn được thi triển đến cực hạn, cho dù là Tô Tín hay Đại Thiên Ma Tôn cũng có chút không ngăn cản được.

Đương nhiên nguyên nhân chính là do bọn họ vẫn không chịu sử dụng đến con át chủ bài của mình, bằng không bọn họ cũng sẽ không chật vật như thế.

Nhưng mấu chốt của vấn đề là mặc dù lần này bọn họ ra tay đối phó với Hoàng Thiên Vực, nhưng lại không có dự định muốn liều mạng với Hoàng Thiên Vực, chắc chắn bọn họ sẽ không làm những chuyện tổn thương địch một ngàn, tự tổn thương mình tám trăm này.

Vậy nên, trên sân bây giờ cũng chỉ có nhân tài của Đại Chu bên này là thật lòng chém giết võ giả của Hoàng Thiên Vực, bên phía Tô Tín thậm chí một người còn không đến, mà những võ giả ma đạo kia nhiều nhất cũng chỉ ra tay đánh lén, vậy nên một khi Đại Chu quyết định muốn rút vậy thì cho dù là Tô Tín hay Đại Thiên Ma Tôn cũng không có ý định cường ngạnh đi đối kháng với Hoàng Thiên Vực nữa.

Chẳng qua đúng vào lúc này, Tô Tín quăng một ánh mắt nhìn xuống bên dưới, hắn cười như không cười nói với Khương Viên Trinh: “Còn không có ý định bó tay chịu trói sao? Ngươi không thử nhìn xuống bên dưới xem, nếu võ giả Hoàng Thiên Vực của các ngươi bị giết tiếp sẽ không còn mấy ai nữa đâu.”

Sắc mặt Khương Viên Trinh đột nhiên biến đổi, tình huống bên dưới của Hoàng Thiên Vực đúng là đã vô cùng hỏng bét, luận đến số lượng võ giả, cho dù thế nào Hoàng Thiên Vực cũng kém so với Đại Chu và Cửu Ngục Tà Ma, vậy nên sau một chút thời gian, Hoàng Thiên Vực đã coi như bị tổn thất nặng nề.