← Quay lại trang sách

Chương 2628 Nhúng tay

Đại Thiên Ma Tôn hừ lạnh một tiếng nói: “Khi đó bản tôn chỉ còn lại một tia chân linh, có thể có được bao nhiêu lực lượng chứ? Mà chiến giáp này ngày xưa đã đi theo Nhân Hoàng chinh chiến bắc nam, thậm chí còn nhiễm cả máu tươi của Nhân Hoàng lão nhi và đại thánh Yêu tộc, đương nhiên là lực lượng ẩn chứa trong đó phải cường đại rồi, hơn nữa ấn kia cũng là ấn được lưu lại lúc Nhân Hoàng ở trạng thái đỉnh phong nhất nữa.

Mà ngươi cũng không nhìn một chút xem, rốt cuộc có bao nhiêu tính mạng người của Khương gia dùng để đánh thức lạc ấn bên trong chiến giáp kia, phế đi một lượng người lớn như vậy, nếu chiến giáp này mà không thể phát huy ra hiệu quả vốn có, như thế mới là uổng phí công sức.”

Đại Thiên Ma Tôn dừng lại một chút, sau đó bỗng nhiên nói: “Chẳng qua lúc trước, khi ta bị Nhân Hoàng chém giết thì hắn cũng không phải là đang ở trạng thái đỉnh phong, lúc Nhân Hoàng ở đỉnh phong hẳn là khi hắn tiến vào tiên vực.

Thời điểm đó rốt cuộc Nhân Hoàng có thực lực như thế nào, chỉ có Phật Đà và Đạo Tổ biết được, thế nhưng hiện tại ta có thể khẳng định, lúc đó Nhân Hoàng chắc chắn mạnh hơn rất nhiều so với khi hắn giết ta.”

Mà thời điểm phát sinh hết thảy ở hạ giới, trong tiên vực đã không còn ai, lộ ra vẻ vô cùng tĩnh mịch, vốn dĩ vị trí của Hoàng Thiên Vực là một tòa cung điện lơ lửng, đột nhiên một thân ảnh không biết đã ngồi bao nhiên năm đột nhiên nhúc nhích, chỉ cử động nhẹ một chút thôi, nhưng toàn bộ Hoàng Thiên Vực lại bị bao phủ trong vô số sấm sét và mưa lớn.

Theo thân ảnh kia yên ổn lại, sắc trời cũng nhanh chóng trở nên sáng sủa, dường như tất cả những chuyện vừa xảy ra đều là giả.

Mặc dù lạc ấn mà ngày xưa Nhân Hoàng để lại có thế khiến cho tất cả những võ giả cấp thấp đều bị hù đến mức phải quỳ rạp hết xuống đất, thậm chí ngay cả sức để đánh một trận cũng không có, nhưng nó lại không thể nào ảnh hưởng đến những người có cấp bậc như Tô Tín.

Mặc dù những cường giả đã bước vào Chân Vũ cảnh cũng chấn kinh về thực lực của Nhân Hoàng ngày xưa, nhưng thứ bọn họ đối mặt cũng không phải là Nhân Hoàng thật sự, chẳng qua chỉ là một lạc ấn mà thôi, chẳng lẽ còn có thể dọa cho bọn họ không dám động thủ sao?

Đại Thiên Ma Tôn trực tiếp hừ lạnh một tiếng, ma khí quanh người hắn mãnh liệt, Ma Long Đoạt Tâm Đao trong tay hắn rời khỏi tay, hóa thành một đầu ma long gào thét phi ra, đánh về phía Nhân Hoàng lạc ấn.

Đầu ma long kia cao trăm trượng, dưới sự bao phủ của ma khí trông nó sinh động như thật, thậm chí còn mang theo long uy cường đại.

Ngày xưa đã từng là thượng cổ Thông Thiên, Đại Thiện Ma Tôn thật sự đã giao thủ qua với Đại Thánh của Yêu tộc, có thể nói cỗ long uy này được bắt chước giống y như đúc.

Nhưng Nhân Hoàng lạc ấn chỉ chém ra một kiếm đơn giản, một kiếm này xé rách không gian và thời gian, chém vỡ bầu trời và mặt đất, trong nháy mắt hư không nổ tung, ma long kêu lên một tiếng, sau đó trực tiếp bị đánh nát, chỉ có Ma Long Đoạt Tâm Đao bị bay sang một bên.

Tô Tín kinh ngạc nhìn Đại Thiên Ma Tôn một chút, nói thế nào thì ngày xưa vị này cũng là Thông Thiên của Nhân tộc, là người đã từng tham dự vào việc ám sát Nhân Hoàng, vậy mà khi đối mặt với một cái Nhân Hoàng lạc ấn rác rưởi như vậy, ngay cả một chiêu cũng không đỡ nổi.

Cảm nhận được ánh mắt của Tô Tín, Đại Thiên Ma Tôn có chút thẹn quá hóa giận nói: “Nhìn cái gì? Còn không mau ra tay? Ta cũng đã từng nói với ngươi rồi, thứ này ẩn chứa lực lượng cực mạnh, chỉ có điều nó cũng là vật chết mà thôi, chỉ cần tiêu hao sạch lực lượng của nó, vậy thì đám oắt con của Khương gia kia cũng đừng mong có thể trốn được!”

Trên thực tế, mặc dù Đại Thiên Ma Tôn mạnh miệng, nhưng trong lòng hắn lại kinh hãi đến cực điểm.

Mặc dù lạc ấn chỉ là lạc ấn, nhưng dù sao nó cũng do Nhân Hoàng để lại, lạc ấn mạnh bao nhiêu cũng cho thấy ngày xưa Nhân Hoàng mạnh bao nhiêu.

Lúc trước Đại Thiên Ma Tôn là người chết sớm nhất, sau đó Nhân Hoàng còn ngây người ở hạ giới một thời gian rất lâu, cũng không biết rốt cuộc hắn đã tìm ra được bí mật gì, sau đó mới bố trí rất nhiều thứ để tiến vào tiên vực.

Khoảng thời gian này cũng không tính là quá lâu, nhưng Đại Thiên Ma Tôn có thể cam đoan, trong khoảng thời gian này, thực lực của Nhân Hoàng chắc chắn đã tăng lên một khoảng lớn, nếu lúc trước khi hắn ám sát Nhân Hoàng mà Nhân Hoàng đã có thực lực như thế này thì hắn nhất định sẽ không ra tay.

Mặc dù Đại Thiên Ma Tôn thích mạo hiểm, nhưng cũng không thích đi chịu chết.

Lúc trước khi hắn ám sát Nhân Hoàng có thể nói là cửu tử nhất sinh, mặc dù nguy hiểm nhưng ít nhất cũng có một tia cơ hội.