← Quay lại trang sách

Chương 2664 Mạnh Kinh Tiên trở về

Trước kia, lúc Địa Tạng Vương ở Thiếu Lâm Tự đã từng quen biết với Lý Bá Dương. Hắn là người biết rõ nhất tính cách của nhân vật đệ nhất thiên hạ này.

So với Huyền Khổ, Lý Bá Dương có thể nói là rất lý trí. Hắn sẽ không cực đoan như Huyền Khổ vì mối thù diệt môn mà bị Tô Tín kích thích đến mức ma hóa.

Ngày xưa, Lý Bá Dương trở thành thiên hạ đệ nhất cũng không phải là không có đạo lý. Ngày thường hắn hành sự lý trí, quả quyết. Hơn nữa, tâm võ đạo của hắn vô cùng kiên định. Tâm cơ thâm trầm nhưng không thường hiển lộ, cho người trên giang hồ khác một loại cảm giác cao cao tại thượng. Mặc dù hắn sức mạnh cường đại nhưng lại cho ảo giác không quản chuyện giang hồ.

Song, trong thực tế, lực chưởng khống của Lý Bá Dương với Tạo Hóa Đạo Môn rất mạnh mẽ, còn về những kẻ thua trong tay Lý Bá Dương không rõ sống chết có khi cũng chẳng ít.

Tuy nhiên, cứ cho là Lý Bá Dương có hành sự lý trí đến đâu đi chăng nữa, tâm cơ của hắn có sâu đến đâu đi nữa, đụng thảm án diệt môn như này, hắn cũng không nhịn được.

Mặc dù nói, hiện tại cách giải quyết lý trí nhất của Lý Bá Dương hẳn là tạm thời bỏ qua, một lòng theo đuổi cơ duyên Thông Thiên cảnh. Chờ đến khi đoạt được cơ duyên, tấn thăng lên Thông Thiên cảnh xong thì hãy xuất thù với Tô Tín.

Cách làm ẩn nhẫn này mặc dù rất sáng suốt, cũng rất hữu hiệu, song cũng không phải là tính cách của Lý Bá Dương.

Lý Bá Dương đệ nhất thiên hạ ngày trước, bất kể là vì sự kiêu ngạo sâu trong nội tâm hắn, hay là bởi ý hận do Tạo Hóa Đạo Môn bị Tô Tín tiêu diệt mang đến, Địa Tạng Vương có thể bảo đảm, Lý Bá Dương trăm phần trăm sẽ ra tay.

Nghe được lời của Địa Tạng Vương, lúc này Tô Tín gật đầu một cái. Trong mắt Tô Tín hắn lại lóe lên một tia lạnh.

Lý Bá Dương? Dù cho hắn không đến tìm Tô Tín thì Tô Tín cũng sẽ đến tìm hắn. Nhiệm vụ chủ tuyến của Tô Tín hãy còn lại một trở ngại chính là Lý Bá Dương. Chỉ cần chém chết Lý Bá Dương, thưởng nhiệm vụ chủ tuyến mới có thể thuận lợi tới tay Tô Tín.

Sau khi Địa Tạng Vương đi không lâu, tin tức ngũ đại Thần Kiều quay về từ trong Tiên Vực ngày xưa đã lan truyền khắp toàn bộ giang hồ.

Trên giang hồ, cường giả Thần Kiều cảnh gần như nhiều gấp đôi. Ảnh hưởng từ chuyện này với cục diện giang hồ mà nói là tuyệt đối có ảnh hưởng to lớn.

Lúc này, bên trong Dịch Kiếm Môn, vì Mạnh Kinh Tiên trở về, toàn bộ Dịch Kiếm Môn đều ngạc nhiên mừng rỡ cùng hưng phấn.

Đối với Dịch Kiếm Môn mà nói, sự tồn tại của Dịch Kiếm Môn vô cùng đặc biệt. Không có Mạnh Kinh Tiên thì sẽ không có Dịch Kiếm Môn hiện tại.

Cho tới nay, Mạnh Kinh Tiên chính là nòng cốt của cả Dịch Kiếm Môn. Ban đầu, Mạnh Kinh Tiên rời Dịch Kiếm Môn cái này khiến cho Dịch Kiếm Môn thiếu chút nữa bị Phong Thiên Vực tiêu diệt. Cũng may còn để lại một hậu thủ như Tô Tín, bấy giờ mới bảo vệ được Dịch Kiếm Môn.

Cho nên bây giờ Mạnh Kinh Tiên trở về, hơn nữa còn mang theo thực lực Thần Kiều cảnh trở lại. Cái này với Dịch Kiếm Môn mà nói không khác gì một niềm kinh hỉ.

Mặc dù căn cơ của Dịch Kiếm Môn rất kém, thậm chí trong số những thế lực có Thần Kiều cảnh cường giả, thực lực của Dịch Kiếm Môn hẳn là một phe kém nhất.

Tuy nhiên không có vấn đề gì. Một nhân vật Thần Kiều cảnh cũng đủ để đứng ở đỉnh cao giang hồ. Dù chỉ có một người cũng không hề thay đổi.

Sau khi hưng phấn qua đi, đám người Sở Bất Phàm lần lượt nói hết những chuyện mà Dịch Kiếm Môn đã trải qua trong những năm này cho Mạnh Kinh Tiên nghe.

Thật ra thì những năm này, trừ việc Dịch Kiếm Môn đụng phải Phong Thiên Vực ra, thời điểm còn lại đều rất khiêm nhường.

Bây giờ là thế gian đại tranh, Dịch Kiếm Môn nhờ vào mấy võ giả Dương Thần cảnh chỉ có thể miễn cưỡng tự vệ, xen vào tranh đấu giữa những thế lực kia thuần túy là tự tìm chết.

Cho nên những năm gần đây, mặc dù Dịch Kiếm Môn không phong sơn nhưng thực chất cũng không khác gì phong sơn. Tất cả đệ tử hầu như đều tu luyện ở bên trong Dịch Kiếm Môn, không bước chân ra khỏi nhà.

Đến lúc Sở Bất Phàm nói đến Phong Thiên Vực muốn đánh chiếm sơn môn Dịch Kiếm Môn bọn họ, ánh mắt Mạnh Kinh Tiên híp một cái, bỗng nhiên nói: “Phong Thiên Vực kia giờ ở đâu?”

Sở Bất Phàm nói: “Chuyện Phong Thiên Vực đã giải quyết. May mà Tô đại nhân ra tay, trực tiếp tiêu diệt Phong Thiên Vực.

Bây giờ, Chân Vũ của Phong Thiên Vực cũng đã chết. Võ giả còn lại ở Phong Thiên Vực, Dịch Kiếm Môn ta để lại một số để làm công việc vặt. Số còn lại đã bị Tô đại nhân dẫn đi.

Nói thật chuyện này đúng là phải cảm ơn Tô đại nhân. Nếu không có hắn thì Dịch Kiếm Môn ta coi như gặp tai ương rồi.

Hơn nữa, ban đầu Hoàng Thiên Vực mạnh nhất trong mười hai Tiên Vực cũng bởi vì muốn che chở cho Phong Thiên Vực mà đã xảy ra mâu thuẫn với Tô đại nhân. Hai bên cũng đã đánh một trận rồi.”