← Quay lại trang sách

Chương 2665 Mạnh Kinh Tiên trở về (2)

Sở Bất Phàm gật đầu một cái, Mạnh Kinh Tiên liền cầm kiếm đứng lên nói: “Ta đến Hoàng Thiên Vực một chuyến, rất nhanh sẽ về.”

Đám người Sở Bất Phàm cùng Lâm Lạc Viêm lại rất hiểu tính cách vị sư huynh này của bọn hắn. Mưu kế tính toán? Không có. Mạnh Kinh Tiên chỉ biết dùng kiếm trong tay hắn mà nói chuyện. Đơn giản, thô bạo đến cùng cực.

Cho nên bây giờ, vừa thấy Mạnh Kinh Tiên cầm kiếm đi đến Hoàng Thiên Vực, hai người này liền lập tức biết Mạnh Kinh Tiên muốn làm gì.

Sở Bất Phàm vội vàng nói: “Sư huynh, chuyện Hoàng Thiên Vực kia Tô đại nhân đã giải quyết rồi. Phong Thiên Vực cũng đã bị diệt, mà Hoàng Thiên Vực cũng thầm chấp nhận chuyện này. Sau đó cũng không đến Dịch Kiếm Môn chúng ta phiền nhiễu nữa.”

Mạnh Kinh Tiên lạnh nhạt nói: “Tô Tín làm là Tô Tín làm. Nhưng bây giờ ta đã trở lại, ân oán của Dịch Kiếm Môn ta thì dĩ nhiên sẽ do Dịch Kiếm Môn ta tự mình đi báo!”

Vừa nói, thân hình Mạnh Kinh Tiên động một cái, ngay lập tức rời khỏi trong phòng, không thấy bóng dáng đâu.

Sở Bất Phàm cùng Lâm Lạc Viêm hai mắt nhìn nhau một cái, trong đó đều là vẻ không biết làm sao.

Vị sư huynh này quyết làm việc gì thì bọn họ cũng không khuyên can được.

Có điều, mặc dù đối phương là Hoàng Thiên Vực, mặc dù là hậu duệ của Nhân Hoàng ngày trước, nhưng Sở Bất Phàm cùng Lâm Lạc Viêm không lo lắng chút nào. Không có tại sao, chỉ vì hắn chính là Mạnh Kinh Tiên, là sư huynh của bọn họ, là Mạnh Kinh Tiên của Dịch Kiếm Môn!

Loại tự tin này cũng giống như khi Lý Phôi nhìn Tô Tín vậy. Từ lúc bước vào giang hồ đến giờ, Tô Tín trải qua không ít chém giết. Bất kể là lấy nhỏ vồ đại hay lấy một địch trăm. Bất kể là tình huống gian hiểm cỡ nào, Tô Tín cũng không bị bại. Vì thế, đám người Lý Phôi và Tây Bắc đạo đều có một lòng tin mù quáng với Tô Tín.

Bây giờ, trong lòng hai người Sở Bất Phàm cùng Lâm Lạc Viêm cũng cảm thấy như vậy với Mạnh Kinh Tiên. Năm xưa, lúc Dịch Kiếm Môn bọn họ khổ sở nhất, tứ đại kiếm chủ đi mất ba, là một mình Mạnh Kinh Tiên, một mình một kiếm giữ được Dịch Kiếm Môn.

Sau đó giang hồ dấy lên phân tranh, cũng là Mạnh Kinh Tiên một mình một kiếm nâng lá cờ Dịch Kiếm Môn lên, một bước vào Chân Vũ, oai kiếm đạo không ai địch nổi.

Ban đầu, lúc Mạnh Kinh Tiên ở Dương Thần hay Chân Vũ cũng có uy thế như vậy chứ đừng nói là khi hắn đã bước vào Thần Kiều.

Bất kẻ kẻ địch là ai, dù sao bọn họ cũng có lòng tự tin tuyệt đối với Mạnh Kinh Tiên. Bên lo lắng hẳn không phải là Mạnh Kinh Tiên mà là Hoàng Thiên Vực mới đúng.

Lúc này, bên trong Hoàng Thiên Vực, Khương Viên Trinh đang bế quan dưỡng thương.

Đối với Khương Viên Trinh mà nói, khoảng thời gian này hắn sống không được tốt.

Lần trước, Hoàng Thiên Vực thảm bại trong tay đám người Tô Tín. Hoàng Thiên Vực bọn họ có thể nói là đã dốc hết lá bài tẩy ra, lúc này mới có thể trốn khỏi một đoạn.

Nhưng từ sau lần đó, Khương Viên Trinh cũng bị thương nghiêm trọng. Từ sau lần đó, hắn vẫn luôn bế quan cho đến tận bây giờ, khi này mới có thể dưỡng thương được kha khá.

Có điều, dù cho thương thế đã tốt, Hoàng Thiên Vực bọn họ cũng hành sự vô cùng cẩn thận, bao gồm cả ở bên ngoài. Danh tiếng của Hoàng Thiên Vực cũng đã giảm nhiều.

Một lần thất bại cũng đã khiến cho danh tiếng hậu duệ Nhân Hoàng của Hoàng Thiên Vực bọn họ hoàn toàn vỡ vụn. Vốn là Hoàng Thiên Vực bọn họ trên căn bản đã xác định địa vị người nắm giữ ở Giang Nam Đạo. Kết quả bây giờ thế nào? Sau khi danh tiếng giảm nhiều, triều đình Đại Chu lại một lần nữa phái Tổng bộ đầu cùng Hành quân Đại Tổng quản đến Giang Nam Đạo.

Có điều lần này Đại Chu cũng không phái phế vật đến mà lại là tinh anh.

Lần này, Tổng bộ đầu được phái đến Giang Nam Đạo chính là Thiết Vô Tình của Thiết gia, bạn cũ của Tô Tín ngày xưa. Bây giờ hắn cũng đã có thực lực Dung Thần cảnh, chính là nhân vật kiệt xuất nhất trong thế hệ trẻ của Thiết gia. Vì thế nên lần này hắn mới có thể được phái đến đảm nhiệm vị trí Tổng bộ đầu Giang Nam Đạo. Đoán chừng sau khi hắn từ chức Tổng bộ đầu Giang Nam Đạo thì có thể ngay lập tức tấn thăng, trở thành một trong Tứ Đại Thần Bộ.

Mà Hành quân Đại Tổng quản trước đây của Giang Nam Đạo chính là Đại Tổng quản Tề Phi Dương trước đó phụ trách Long Vũ quân, một trong ba quân thủ vệ Thịnh Kinh thành.

Theo lý mà nói, địa vị của Long Vũ quân thì cao hơn một bậc so với quân bốn mươi chín đạo Đại Chu. Tề Phi Dương từ Đại Tổng quản Long Vũ quân biến thành Hành quân Đại Tổng quản Giang Nam Đạo, cái này thực ra là bị giáng chức.

Nhưng trong thực tế, Tề Phi Dương không đến Giang Nam Đạo một mình mà dẫn theo toàn bộ Long Vũ quân dời đến Giang Nam. Cho nên, trên danh nghĩa Tề Phi Dương vẫn là Đại Tổng quản Long Vũ quân. Hắn đến đây chỉ là vì nhằm vào Hoàng Thiên Vực.

Thái độ trước sau bất nhất của Đại Chu như này cũng khiến cho Hoàng Thiên Vực rất tức giận. Có điều, thua chính là thua. Khương gia cũng công khai thừa nhận địa vị thống trị của Đại Chu.