Chương 2681 Đấu chiến cực hạn (2)
Như vậy, cái duy nhất có thể chính là Lý Bá Dương tự mình nghiên cứu ra được hòng bù đắp cho khuyết điểm của nhất mạch Tạo Hóa Đạo Môn. Thế mà Lý Bá Dương lại vẫn luôn ẩn nhẫn, chưa từng sử dụng tới. Bây giờ, một trận đánh sinh tử, hắn cũng sắp dốc cạn lá bài tẩy rồi.
Kim mang cùng thanh phong quanh thân Tô Tín cùng nhau nở rộ. Sức mạnh cường đại đủ để dấy lên sóng lớn vạn trượng. Nhưng môn huyền công cận chiến này của Lý Bá Dương được khắc sâu tam muội công pháp Đạo gia, căn cơ cực kỳ trầm ổn, lại có thể đỡ được sức mạnh của Tô Tín.
Trong mắt Tô Tín lóe lên một tia tinh mang, nói: “Lý Bá Dương, ngươi muốn bù đắp cho công pháp của Tạo Hóa Đạo Môn thông qua huyền công cận chiến. Nhưng tiếc là ngươi không biết ý nghĩa thực sự của môn công pháp cận chiến này.
Cận chiến sát phạt, đấu chiến tận cùng. Cái theo đuổi không phải là ổn định mà là phát huy sự bá đạo cùng tịch diệt đến mức tận cùng!”
Dứt lời, khí thế trên người Tô Tín nhất thời biến đổi, trở thành vô cùng quỷ dị.
Hai mắt hắn đều đã biến thành màu xám trắng, không sinh cũng không tử. Một quyền giáng xuống, vạn vật chung cực!
Phiên Thiên Tam Thập Lục Lộ Kỳ có thể nói là bí pháp cường đại chí cực. Hơn nữa, công pháp đấu chiến kim thân của Tô Tín mang đến sức mạnh cường đại. Này có thể nói, một quyền cực hạn này mới chính là Đấu Chiến Đạo thực sự diễn hóa phát huy đến mức tận cùng!
Võ giả tu luyện võ đạo cận chiến ở đây ai nấy mặt đều mang vẻ chấn động. Một quyền này cảu Tô Tín mới thực sự là một quyền phát huy hai chữ đấu chiến đến mức tận cùng. Bỏ đi sinh tử, chỉ có tâm ý đấu chiến mới là vĩnh hằng!
Loại ý cảnh này, vào lúc một vài võ giả liều mạng có lẽ sẽ dùng đến, nhưng lại chẳng ai giống như Tô Tín, điều khiển được một quyền cực hạn như vậy. Cái này không khác gì đang chi phối sinh tử.
Một quyền giáng xuống. Sức mạnh cường đại kia khiến cho người ta run rẩy. Uy thế bên trong thậm chí khiến mọi người ở đây không khỏi biến sắc.
Sức mạnh cường đại ầm ầm bùng nổ. Sóng lớn vạn trượng sôi trào. Sức mạnh Thiên Địa Phong Lôi, Thủy Hỏa Sơn Trạch ở trước người Lý Bá Dương không ngừng vỡ vụn. Bản thân Lý Bá Dương cũng bị một quyền này đánh bay. Đạo uẩn quanh thân lưu chuyển, ầm ầm bạo nổ. Bản thân hắn liền lùi lại mấy chục bước, một dòng máu tươi chảy ra khỏi miệng.
Mọi người ở đây nhất thời yên tĩnh không tiếng động. Đây là lần đầu tiên Lý Bá Dương bị trọng thương. Hơn nữa, thương thế cũng vô cùng rõ ràng.
Bất kể là Tô Tín hay là Lý Bá Dương, cái so đấu đều đơn giản là sức mạnh, không có một chút giả tạo.
Lý Bá Dương lau máu tươi trên khóe miệng đi, lạnh nhạt nói: “Cận chiến sát phạt oai phát huy đến trình độ cao nhất chính là hình dạng như thế này hay sao? Lĩnh giáo.
Ngày xưa, lúc ta chiếm được Bát Tướng Tông bí pháp, tuy đó chỉ là một nhánh rất nhỏ của Đạo môn, nhưng lại mở một lối đi riêng, nghiên cứu bí pháp cận chiến. Ta đã sửa đổi nó thành Bát Tướng Huyền Công, hấp thụ kinh nghiệm từ công pháp cận chiến của Thiên Đình và Long Hổ Đạo Môn. Bây giờ nhìn lại, còn hơi kém trên một nước.”
Vừa nghe lời này, sắc mặt của Thiên Đế hơi có chút thay đổi.
Ban đầu, lúc hắn và Lý Bá Dương luận đạo, hai bên chỉ là vì mối quan hệ đồng minh mà nghiệm chứng võ đạo của nhau. Khi đó, Lý Bá Dương thường xuyên cùng hắn thảo luận về những thứ liên quan đến công pháp cận chiến.
Khi đó, Thiên Đế còn tưởng rằng Lý Bá Dương làm như vậy là vì phải đối phó với Thiếu Lâm Tự. Dẫu sao, thân xác võ giả Thiếu Lâm Tự nổi danh cường hãn. Thời điểm đó, công pháp luyện thể của Thiếu Lâm Tự là đệ nhất giang hồ. Lý Bá Dương muốn hiểu thêm một chút về công pháp luyện thể, nhằm vào nhược điểm của nó, cái này cũng có thể hiểu.
Song Thiên Đế lại không nghĩ đến, Lý Bá Dương hãy còn tâm tư sâu đến vậy. Đúng là gừng càng già càng cay.
Nhìn Tô Tín, Lý Bá Dương dửng dưng nói: “Nếu lần này ta có thể còn sống, vậy thì phải cảm tạ một quyền này của ngươi. Ta sẽ bổ sung vào chỗ thiếu sót trong Bát Tướng Huyền Công này.”
Mặc dù sắc mặt Tô Tín có chút tái nhợt nhưng hắn vẫn lắc đầu nói: “Ngươi không sống được đâu.”
Lý Bá Dương không nói gì. Hắn chỉ lấy ra một quyển sách rách. Bất ngờ thay, đó chính là Thái Bình phù lục!
Lý Bá Dương thân là Chưởng giáo Tạo Hóa Đạo Môn. Coi như là sau này hắn tiến vào trong mảnh vỡ Tiên Vực, nhưng trong tay chắc chắn vẫn còn giữ một phần lá bài tẩy từ trước. Điều này tất cả mọi người đều có thể đoán được.
Chỉ có điều bọn họ không ai biết Thái Bình phù chú là cái gì. Thậm chí đa phần các tông môn lớn cũng không biết Thái Bình Đạo uy danh hiển hách vào cuối đoạn thời gian thiên hạ chia cắt thời thượng cổ.
Nhưng với Đạo môn mà nói, Thái Bình Đạo là cấm kỵ tuyệt đối. Thậm chí còn bị coi là sự sỉ nhục của Đạo môn.
Bây giờ, Chưởng giáo một tông môn Đạo môn mà lại lấy bí bảo Thái Bình Đạo ra dùng. Cái này có nhìn thế nào cũng thấy không đúng.
Đám người Lục Huyền Phong nhất thời đánh mắt sang nhìn Trần Nam Hoa.