Chương 2682 Lá bài tẩy
Trần Nam Hoa cười khổ một tiếng với bọn họ: “Chư vị không cần nhìn tôi. Là Lý Chưởng giáo nhất nhất muốn trao đổi lấy Thái Bình phù chú. Chưởng giáo nhà ta cũng đã khuyên can rồi nhưng cũng vô dụng.”
Đám người Lục Huyền Phong nghe hắn nói thế thì cũng chẳng nói gì.
Chuyện đã đến nước này, Lý Bá Dương còn quản cái gì mà Đạo môn cấm kỵ với không cấm kỵ nữa. Chẳng có gì quan trọng hơn so với việc giết Tô Tín.
Lý Bá Dương phất một tay lên. Nhất thời, tinh huyết vẫy xuống bị Thái Bình phù chú hấp thụ. Trong chớp mắt, toàn bộ thiên địa bị bao phủ trong một màn huyết sắc nồng đượm. Trong mảnh huyết sắc này, chín mươi chín ngàn chín trăm chín mươi chín bóng người huyết sắc hiện lên. Miệng đồng loạt tụng Đạo kinh. Dao động Nguyên Thần cường đại chớp mắt đã tràn ngập toàn bộ hải vực!
Tất cả mọi người ở đây đều giật mình. Mặt đầy vẻ kinh ngạc. Đây là thứ quỷ gì? Trong phù chú kia có nhiều Nguyên Thần đến thế?
Những Nguyên Thần này bản thể thật ra không hề mạnh. Nhưng đến chín mươi chín ngàn chín trăm chín mươi chín Nguyên Thần cùng ngưng tụ lại một chỗ, tụng đọc Đạo kinh, phù văn huyết sắc tràn ngập. Từng luồng dao động kỳ dị tràn vào trong đầu Tô Tín. Kim mang Nguyên Thần quanh thân Tô Tín nở rộ. Thế nhưng Tô Tín lại khiếp sợ phát hiện, Nguyên Thần lực của hắn căn bản không cách nào ngăn được sức mạnh này. Hệt như thể sức mạnh này thực chất cũng không phải là Nguyên Thần.
Lúc này, trước mắt Tô Tín đã hoàn toàn bị huyết sắc kia lấp đầy. Ở trước mắt hắn, vô số ảo ảnh bay lên. Trước mắt đã không còn Lý Bá Dương cùng hắn quyết chiến Đông Hải mà thay vào đó, là một cái tế đàn. Vô số tín đồ quỳ xuống, miệng tụng kinh văn. Còn cả người Tô Tín bị trói ở trên giản hỏa thiêu ở tế đàn. Tuy không có một ngọn lửa nào, nhưng mỗi một đoạn kinh văn niệm xuống, Nguyên Thần Tô Tín liền cảm giác được giống như có một thanh trường đao Nguyên Thần lực cắt vào hắn.
Mặc dù chỉ có một tia yếu ớt như vậy, nhưng trước mắt có đến 99.999 tín đồ. Những người này tập trung vào cùng một chỗ. Mỗi một đoạn kinh văn chỉ có một tia sức mạnh suy nhược, nhưng sau khi uy năng gộp lại, uy lực là cực kỳ kinh người.
Lúc này, mọi người ở ngoại giới nhìn lại, mặc dù Thái Bình phù chú cho ra đời nhiều Nguyên Thần sinh linh đến như vậy, nhưng sức mạnh bọn họ sinh ra cũng không phải là Nguyên Thần lực. Bằng không, với Nguyên Thần lực của Tô Tín, hắn cũng không thể không có sức chống cự.
Đại Thiên Ma Tôn nhìn hồi lâu, cười ha ha, nói: “Thú vị, hóa ra là tín ngưỡng lực.”
Mọi người ở đây không ai biết thân phận của Đại Thiên Ma Tôn, vì lẽ đó mọi người chỉ nhìn Đại Thiên Ma Tôn, vẻ mặt đầy nghi ngờ, cũng không có ai tiếp lời. Chỉ có Lữ Phá Thiên mới biết được thân phận của Đại Thiên Ma Tôn. Hắn không kiềm được nghi ngờ, nói: “Tín ngưỡng lực? Cái này cũng có thể trở thành sức mạnh thực chất hóa?”
Đại Thiên Ma Tôn cười lạnh, nói: “Tín ngưỡng lực tại sao không thể trở thành sức mạnh thực chất hóa? Chỉ cần nó có thể ra đời, vậy thì chứng minh nó hoàn toàn có thể trở thành sức mạnh.
Đám cường giả Thông Thiên cảnh thượng cổ còn chơi lớn hơn so với tưởng tượng của các ngươi nhiều. Đặc biệt là hai vị Đạo Tổ và Phật Đà. Truyền thừa đạo thống của họ rất nhiều. Cái nghiên cứu ra được đã có hơi hoàn toàn vượt quá khỏi phạm vi võ đạo.
Tín đồ của Phật tông cùng Đạo môn rất đông đảo. Tín ngưỡng lực là cái gì chứ? Đều là mấy thứ mà bọn họ chơi đến phát ngán.
Các ngươi thực sự cho rằng cái món đồ của Thái Bình Đạo này thực sự do bọn họ nghiên cứu ra? Nực cười! Người sáng lập ra Thái Bình Đạo ngày trước nhất định cũng là một trong những đệ tử của Đạo Tổ. Lấy thứ mà Đạo Tổ bỏ đi để cải tiến thành nhiều thứ mới, bấy giờ mới tạo ra cái gọi là Thái Bình Đạo.”
Lữ Phá Thiên nghi ngờ nói: “Đã như vậy, thế tại sao từ đầu Đạo Tổ kia không quang minh chính đại truyền môn bí pháp này xuống?”
Đại Thiên Ma Tôn chỉ Lý Bá Dương bên kia, cười lạnh nói: “Ngươi cho rằng Đạo Tổ bị ngu à? Thứ này ngươi nhìn thấy có chỗ nào giống đồ tốt không? Thu thập tín ngưỡng lực rất dễ dàng. Bị hỏng mất đi cũng rất dễ dàng. Tín đồ cho ngươi là thần thì ngươi chính là thần. Cho ngươi không phải là thần thì ngươi chẳng qua chỉ là một bãi phân chó!
Chỉ cần ngươi bại trước mắt tín đồ của mình thì ngươi sẽ ngã khỏi thần đàn, tất cả những gì tu luyện được đều trở thành mây khói.
Tại sao Thái Bình Đạo lại suy bại nhanh như vậy? Mặc dù ta không thấy tận mắt nhưng dám khẳng định nhất định là Chưởng giáo bọn họ bị đánh bại trước mắt tín đồ của mình, khiến cho thần thoại vỡ nát. Hơn nữa, rất có thể không chỉ bại trận một lần. Bấy giờ mới nhanh chóng bị bại.”
Nghe nói như vậy, bấy giờ mọi người mới phản ứng lại được. Hóa ra cái gọi là tín ngưỡng lực lại có nhiều khuyết điểm đến thế. Chẳng trách ban đầu lại bị bỏ đi không cần.
Chỉ có điều, vị Thần Kiều Ma đạo kia nhìn có vẻ còn biết nhiều lắm.