← Quay lại trang sách

Chương 2696 Vô Sinh lão mẫu

Nghe được lời cam kết của Tô Tín, trên mặt Bạch Linh nhất thời lộ ra nụ cười quyến rũ, nàng thi lễ với Tô Tín, nói: “Xin Tô đại nhân yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không khiến cho đại nhân thất vọng.

Huống chi nếu ngay cả ta cũng không có cách nào nắm Bạch Liên Giáo trong tay thì những người khác ở Bạch Liên Giáo cũng không thể nào.”

Cam kết của Bạch Linh với Tô Tín xem ra cũng không đáng tiền, nhưng hắn cũng không có vấn đề gì. Giống như trước đó hắn đã nói, thủ hạ của hắn không nuôi phế vật. Nếu Bạch Linh thực sự không có cách nào nắm được Bạch Liên Giáo trong tay, hoặc nàng nảy sinh tâm tư không nên có, thế thì Tô Tín cũng không ngại đổi người khác đến nắm giữ Bạch Liên Giáo. Dù sao bây giờ Bạch Liên Giáo cũng không phải là thiếu người.

Nếu đồng ý với Bạch Linh rồi, thì bên phía Tô Tín cũng không chậm trễ nữa, ngay lập tức chuẩn bị cùng Bạch Linh đến Bạch Liên Giáo.

Lần này Tô Tín cũng chỉ phải đối phó với Vô Sinh lão mẫu chứ không phải là toàn bộ Bạch Liên Giáo, vì lẽ đó nên một mình hắn đi là đủ rồi.

Bạch Linh có nói, nàng có tự tin có thể nắm trong tay toàn bộ Bạch Liên Giáo sau khi Tô Tín chém chết Vô Sinh lão mẫu. Vì lẽ đó nên Tô Tín cũng chẳng dẫn theo một ai, trực tiếp phân thắng bại với Vô Sinh lão mẫu là được.

Hơn nữa lần này, Tô Tín cũng vừa hay nhân cơ hội trước khi con đường Thông Thiên mở mà rèn luyện thực lực của mình một chút. Dẫu sao hắn cũng vừa mới lấy được Hồn Thiên Bảo Giám cùng Hỗn Thiên Tứ Tuyệt, kiểu gì cũng phải làm quen trong thực chiến mới được.

Mà Vô Sinh lão mẫu chính là một đối tượng rất tốt. Tô Tín ngược lại cũng muốn lĩnh giáo một chút thực lực của vị cường giả Thần Kiều cảnh được coi là mạnh nhất sau thời thượng cổ rốt cuộc là thế nào.

Bạch Liên Giáo là một trong số ít tông môn có không gian độc lập trên giang hồ.

Nơi địa phương này nghe nói cũng là do Bạch Liên Thánh mẫu đời đầu bất ngờ phát hiện ra. Có thể nói là vì có một nơi như thế này nên Bạch Liên Giáo mới có thể an ổn phát triển mấy ngàn năm. Bằng không, với cách hành sự của Bạch Liên Giáo thì e là sớm đã bị người khác tiêu diệt đến mấy ngàn lần.

Đầu tiên, Bạch Linh dẫn theo Tô Tín đến nơi giáp ranh giữa Tây Bắc Đạo cùng Kim Trướng Hãn Quốc, trong này có một cửa vào bí mật của Bạch Liên Giáo.

Trong một sơn động nhìn có vẻ tầm thường, hai tay Bạch Linh kết ấn, hư không trong sơn động nứt ra, lộ ra một cánh cửa.

So sánh với tiểu thế giới của Địa Phủ, cái gọi là tiểu thế giới của Bạch Liên Giáo thật ra hãy còn kém xa.

Tiểu thế giới của Địa Phủ thì chỉ cần nội lự của ngươi đủ, thì dù xuất hiện ở xung quanh địa phương mấy ngàn dặm gần Giang Nam Đạo cũng hoàn toàn có thể trực tiếp truyền tống về Địa Phủ. Không giống như không gian độc lập của Bạch Liên Giáo phải có nơi chốn cố định mới được.

Bước vào bên trong Bạch Liên Giáo, trước mắt Tô Tín nhất thời bị một mảnh thần quang bao phủ.

Tiểu thế giới nơi Bạch Liên Giáo ở lộng lẫy dị thường. Vô số đình đài lầu các được xây ở bên trong mang đậm phong cách Phật môn. Trong đó còn có một chút cảnh tượng của Đạo môn.

Giữa bầu trời có trận pháp tỏa ra Phật quang khiến tâm thần người khác được an bình. Cả ngày lẫn đêm ở Bạch Liên Giáo đều được Phật quang nọ bao phủ, hệt như đắm chìm trong ánh sáng vô tận.

Bạch Liên Thánh mẫu hiện tại của Bạch Liên Giáo muốn chế tạo Bạch Liên Giáo thành chân không quê hương lý tưởng của các nàng. Nhưng tiếc rằng chỉ là hào nhoáng bên ngoài mà thôi.

Bọn họ bố trí nhiều đồ như vậy bên trong Bạch Liên Giáo, với góc nhìn của Tô Tín lại thấy chẳng hữu dụng bằng một trận Tụ Linh trận đơn giản.

Mà sau khi Tô Tín cùng Bạch Linh bước vào trong, Tô Tín lại rất kinh ngạc phát hiện toàn bộ Bạch Liên Giáo lại vô cùng yên tĩnh, hệt như thể nơi này là một vùng đất chết, ngay cả một tên đệ tử Bạch Liên Giáo cũng không có.

Nhìn được nghi ngờ của Tô Tín, Bạch Linh đi tới, nói: “Kẻ điên Vô Sinh lão mẫu kia cho đến giờ cũng không che giấu ý niệm muốn chiếm đoạt toàn bộ Bạch Liên Giáo của nàng ra. Những đệ tử Bạch Liên Giáo khác cũng muốn chạy trốn. Nhưng nếu ai dám trốn thì chính là người sẽ chết đầu tiên.

Hiện, tất cả võ giả Bạch Liên Giáo đều sống trong sự sợ hãi Vô Sinh lão mẫu, trốn không được thì cũng chỉ có né tránh, núp trong nhà của mình mà tu luyện. Hết sức tránh xuất hiện trước mặt Vô Sinh lão mẫu, như vậy có thể tránh cho việc nhanh chết hơn.”

Tô Tín nhíu mày, vị Vô Sinh lão mẫu này hạ thủ cũng thật là ác độc. Nàng định vì để khôi phục tu vi của mình mà huyết tế toàn bộ Bạch Liên Giáo hay sao?

Nhưng vào lúc này, từ trong cung điện Bạch Liên Giáo bỗng nhiên truyền đến tiếng cười khanh khách.

Trong tiếng cười kia mang ý quyến rũ, mị hoặc vô cùng, nhưng cũng tràn đầy quang minh thần thánh. Đó là một loại tổ hợp cực kỳ khó chịu khiến sắc mặt Bạch Linh nhất thời trắng bệch.

“Tiểu Bạch Linh, ngươi lại dẫn theo một tên người ngoài đến đối phó với ra, xem ra ngươi rất không ngoan ngoãn nhỉ.