← Quay lại trang sách

Chương 2716 Đền tội

Tô Tín đứng giữa không trung, lạnh nhạt nói: “Kim Trướng Hãn Quốc, các ngươi ở đồng cỏ phương Bắc đến ngu người rồi à? Muốn quay về bên trong cánh đồng hoang vu ở cực Bắc để mà gặm tuyết không? Muốn diệt quốc thì hôm nay ta sẽ thành toàn cho các ngươi!”

Lời của Tô Tín giống như sấm chớp nổ vang, dội vào bên tai của từng người, khiến cho đám võ giả Kim Trướng Hãn Quốc này sắc mặt ai nấy trong nháy mắt đều trở nên trắng bệch.

Một người diệt một nước, chuyện này nghe thì khoa trương nhưng cũng không phải là không thể.

Võ lực mới là căn bản thủ hộ một quốc gia. Tô Tín không giết được tất cả mọi người của Kim Trướng Hãn Quốc nhưng lại có thể giết hết tất cả võ giả cao cấp nhất trong Kim Trướng hãn Quốc. Đến lúc đó, đoán chừng cũng chẳng cần Đại Chu xuất thủ, Kim Trướng Hãn Quốc cũng sẽ ngoan ngoãn tự mình chạy đến cánh đồng hoang ở cực Bắc.

Tô Tín có thực lực tàn sát những võ giả Kim Trướng Hãn Quốc này, hắn cũng có thủ đoạn tàn nhẫn để giết những võ giả Kim Trướng Hãn Quốc này.

“Xin Tô đại nhân bớt giận, chuyện này thực ra là hiểu lầm.” Xích Liệt Cách vội vàng bước ra, đứng trên tường thành.

Tô Tín lạnh nhạt nói: “Các ngươi cùng Vũ Thiên Vực đoạt đồ của ta. Kết quả bây giờ lại nói là hiểu lầm. Ngươi cho rằng Tô Tín ta là đồ ngốc, hay coi chính ngươi là đồ ngốc?”

Xích Liệt Cách nở nụ cười khổ, nói: “Chính là vì ta không ngốc nên ta mới nói chuyện này là hiểu lầm.

Thấy được lúc trước Tô đại nhân chém chết Ngạc Nhĩ Đa, còn uy thế trận chiến lúc ấy với Lý Bá Dương, coi như Kim Trướng Hãn Quốc ta có thể thực sự liên thủ với Vũ Thiên Vực, nhưng Vũ Thiên Vực cũng không gánh nổi Kim Trướng Hãn Quốc ta.”

Tô Tín dửng dưng nói: “Nếu biết hậu quả sao còn dám cướp đồ của ta?”

Lần này, Xích Liệt Cách bỗng nhiên chỉ vào Cổ Liệt cùng Côn Bố, nói: “Hai người này, một người là tân đại hãn mới lên ngôi của Kim Trướng Hãn Quốc. Người còn lại chính là đệ tử thân truyền của ta, cũng là người thừa kế của Côn Già phái mà ta đã định.

Chuyện lần này hoàn toàn là do bọn họ tự tiện quyết định. Người thiển cận như vậy không xứng lãnh đạo Kim Trướng Hãn Quốc ta. Bây giờ ta sẽ lấy tính mạng của bọn họ để đền tội với Tô đại nhân!”

Dứt lời, trong hai mắt Xích Liệt Cách nở rộ sinh tử luân hồi, không ngừng xoay chuyển, mặc dù lúc hắn nói, Cổ Liệt cùng Côn Bố liền cảm giác được có chút không đúng nhưng lúc này đã không còn kịp rồi!

Sức mạnh kia trực tiếp níu giữ chân khí cùng Nguyên Thần của bọn họ, khiến bọn họ không thể động đậy. Xích Liệt Cách tay nắm quyền ấn, một bên một người, ầm ầm giáng xuống, đánh thủng một lỗ lớn giữa ngực hai người này. Trong nháy mắt máu tươi tung tóe, trong mắt của Cổ Liệt cùng Côn Bố hãy còn vẻ khó hiểu, nặng nệ ngã xuống đất.

Bọn họ kiểu gì cũng không nghĩ ra được Xích Liệt Cách người trước đó nói hay nói tốt, muốn khích cho Vũ Thiên Vực cùng Tô Tín đánh sống đánh chết lại bỗng nhiên xuất thủ với hai người họ.

Đặc biệt là Côn Bố. Hắn là đệ tử kiệt xuất nhất của Xích Liệt Cách, tương lai định trước sẽ trở thành nhân vật chấp chưởng Côn Già phái. Kết quả lại chết trên tay sư phụ mình.

Những đệ tử Kim Trướng Hãn Quốc tại chỗ cũng đều ngẩn ra. Xích Liệt Cách lại động thủ giết đại hãn của bọn họ và đệ tử thân truyền của hắn để đền tội cho Tô Tín?

Động thái này khiến lòng bọn họ nguội lạnh, hệt như Kim Trướng Hãn Quốc biến thành heo dê trong tay người khác, mặc họ xẻ thịt vậy.

Có điều sau đó bọn họ liền nhớ đến uy thế cường đại trước đó Tô Tín triển hiện ra.

Bọn họ không muốn làm heo làm dê, nhưng vấn đề là với thực lực của Tô Tín, dù hắn có muốn giết toàn bộ cao tầng của Kim Trướng Hãn Quốc thì cũng không phải việc gì khó.

Nếu như chẳng qua chỉ là hy sinh Cổ Liệt cùng Côn Bố mà có thể khiến Tô Tín rút lui thì đối với mọi người ở đây mà nói đều là chuyện tốt.

Tô Tín cũng có hơi kinh ngạc nhìn Xích Liệt Cách, lạnh nhạt nói: “Xích Liệt Cách Thượng sư, trước kia ta quả không nhìn ra ngươi ngược lại điên rồi. Cái này cũng xuống tay được.

Cổ Liệt chính là đại hãn của Kim Trướng Hãn Quốc. Ngươi lấy tính mạng hắn mà đền tội cho ta, từ nay về sau, uy nghiêm của hoàng tộc Kim Trướng Hãn Quốc sẽ tan hết. Thậm chí ngay cả toàn bộ nước Kim Trướng Hãn Quốc cũng không cách nào duy trì được.

Còn tên đệ tử kia của ngươi. Hắn là người thừa kế ngươi chú tâm đào tạo nhiều năm, ngươi chịu giết hắn như vậy?”

Xích Liệt Cách mặt không đổi sắc, nói: “Kim Trướng Hãn Quốc có đại hãn hay không cũng không thành vấn đề. Mặc dù giáp phái vượt trên hoàng quyền là một dạng chế độ dị dạng. Song ta là Thượng sư Côn Già phái, ắt sẽ phải cân nhắc vì Côn Già phái chúng ta.

Còn như Côn Bố, mặc dù hắn là người thừa kế mà ta chọn nhưng sau cùng hắn lại đắc tội với Tô đại nhân.

Gây ra chuyện thiển cận thế này thì chứng minh năng lực của hắn chưa đủ, cũng không có tư cách thừa kế Côn Già phái, chết cũng đáng đời.”