← Quay lại trang sách

Chương 2715 Vũ Thiên Vực (2)

Lúc này, trông thấy hai người này, Triệu Tùng Đào vội vàng chắp tay nói: “Tham kiến sư thúc, đại ca.”

Lý Mộc gật đầu một cái, nhưng Tư Mộ Hàn mặt đầy vẻ âm trầm nói: “Triệu Tùng Đào! Ngươi có biết ngươi đã làm gì hay không? Gây ra chuyện lớn như vậy mà còn mặt mũi quay về Vũ Thiên Vực?”

Triệu Tùng Đào nghe vậy nhất thời có hơi sửng sốt. Vị sư thúc này của hắn mặc dù thường ngày đều mang dáng vẻ nghiêm khắc, song hắn cho tới giờ cũng không tìm người khác gây phiền. Rốt cuộc Triệu Tùng Đào đã làm gì chọc đối phương tức giận đến thế?

Tư Mộ Hàn chỉ vào Triệu Tùng Đào, lạnh lùng nói: “Bây giờ đã lan khắp giang hồ rồi, Vũ Thiên Vực ta bắt tay với Kim Trướng Hãn Quốc đoạt đồ của người đứng đầu Tây Bắc Đạo, “Huyết Kiếm Thần Tôn” Tô Tín! Khoảng thời gian này chỉ có ngươi ở Kim Trướng Hãn Quốc, chuyện này chính là ngươi làm đúng không?

Tô Tín kia là người như nào ngươi hẳn biết. Vũ Thiên Vực ta luôn khiêm tốn. Hiện tại, đại tranh thế gian cũng sắp mở. Toàn bộ giang hồ cũng rơi vào trong khoảng thời gian yên ổn ngắn ngủi, nhưng ngươi lại tìm phiến toái đến cho Vũ Thiên Vực ta ngay vào lúc này!

Sư huynh cho dù không sợ Tô Tín kia, nhưng bây giờ mà động thủ sẽ bị người ta nhìn ra hư thực. Trên con đường Thông Thiên cũng sẽ phải chịu nhiều thua thiệt!”

Triệu Tùng Đào bừng tỉnh hiểu ra được, nói: “Hóa ra sư thúc nói đến chuyện này. Đồ là ta cướp. Song ta giành được là muốn tặng cho nghĩa phụ. Chờ sư thúc thấy vật này ngươi sẽ hiểu. Cho dù là có kết oán cùng Tô Tín, chúng ta cũng sẽ không thua thiệt!”

Vừa nói, Triệu Tùng Đào liền ngay lập tức lấy hộp ngọc ra, giao cho Tư Mộ Hàn.

Trận pháp bày trên hộp ngọc của Bạch Linh không chịu nổi một kích của cường giả Chân Vũ cảnh như Tư Mộ Hàn, phất tay một cái liền bị xóa sạch.

Mở hộp ngọc ra, Thất Sắc Liên Hoa nhất thời toát ra một luồng quang mang sáng chói. Thiên địa lực kinh người ẩn chứa trong đó thậm chí còn ngay lập tức xông đến thiên không, tỏ ra vô cùng lộng lẫy.

Sắc mặt của Tư Mộ Hàn nhất thời biến đổi. Hắn lập tức đậy hộp lại, trong mắt lộ ra vẻ kinh hãi, nói: “Thần dược! Là một bụi thần dược đã được uẩn dưỡng hơn ngàn năm!”

Khóe miệng Triệu Tùng Đào lộ ra một nụ cười châm biếm, nói: “Sư thúc, thế nào, cuộc buôn bán này ta làm không thua thiệt chút nào chứ? Chỉ cần nghĩa phụ luyện hóa bụi thần dược này thì tu vi bản thân ắt sẽ tăng vọt. Coi như là vì thế mà đắc tội Tô Tín thì có sao?”

Tư Mộ Hàn nhíu mày một cái. Bây giờ hắn cũng có chút không quyết định được. Dẫu sao bụi thần dược này là để cho Vương Cửu Trọng. Nếu như Vương Cửu Trọng cho rằng bụi thần dược này đáng để hắn đánh một trận với Tô Tín thì là đáng giá. Ngược lại, thì không đáng giá.

Cho nên, Tư Mộ Hàn nói thẳng: “Hiện tại đang là thời khác bế quan mấu chốt của sư huynh, không thể bị người ngoài quấy rầy. Bụi thần dược này tạm thời để ở chỗ ta trước. Chờ sau khi sư huynh xuất quan sẽ quyết định.”

Triệu Tùng Đào gật đầu một cái. Vị sư thúc này của hắn cùng nghĩa phụ hắn có quan hệ không bình thường. Ngày trước trong Vũ Thiên Vực cạnh tranh kịch liệt vô cùng. Nếu như không có Vương Cửu Trọng kéo hắn một cái thì Tư Mộ Hàn tuyệt không đến được trình độ như bây giờ.

Cho nên, bên trong toàn bộ Vũ Thiên Vực ai cũng có thể phản bội Vương Cửu Trọng nhưng Tư Mộ Hàn tuyệt đối sẽ không. Hắn giúp Vương Cửu Trọng trông coi Vũ Thiên Vực nhiều năm như vậy. Thậm chí có thể nói là một chút tư tâm cũng không có. Bụi thần dược này đặt trong tay Tư Mộ Hàn có thể nói là an toàn vô cùng.

Ngay lúc chuyện này đã truyền khắp bên ngoài, Tô Tín cũng đã đi thẳng đến bên trong quốc nội Kim Trướng Hãn Quốc.

Bên phía Kim Trướng Hãn Quốc đã lâu Tô Tín cũng không đến.

Thiên hạ ngày nay, thế gian đại tranh sắp nổi, chỉ có cường giả Thần Kiều cảnh mới có tư cách tranh đoạt. Kim Trướng Hãn Quốc không chỉ không có Thần Kiều, thậm chí đến cả Chân Vũ cũng chỉ có một người. Nếu không phải bây giờ Đại Chu cũng đang muốn yên ổn, muốn bảo toàn cơ nghiệp tại thế gian đại tranh này thì Kim Trướng Hãn Quốc chắc chắn không gánh nổi. Nói không chừng còn bị Đại Chu đuổi đến nơi cực hàn ở phương Bắc mà chăn nuôi.

Ngày xưa, thời điểm Đại Tấn cường thịnh nhất đã làm như vậy. Thậm chí khi đó, Kim Trướng Hãn Quốc cũng không dám xưng quốc. Chẳng qua chỉ là một bộ lạc nhỏ mà thôi. Bát bộ Hoàng tộc bây giờ chính là tám bộ lạc mạnh nhất trong Kim Trướng Hãn Quốc. Năm đó còn run lẩy bẩy dưới binh phong của Đại Tấn, chỉ có thể núp ở trong cánh đồng hoang vu tận cực Bắc mà Đại Tấn coi khinh, tham sống sợ chết.

Bên ngoài kinh thành Kim Trướng Hãn Quốc, Tô Tín không che giấu thân hình, hắn ngay lập tức đạp không đến. Mỗi một bước giáng xuống đều phát ra một tiếng ầm ầm vang lớn. Thật giống như sấm chớp nổ tung, ngay lập tức kinh động tất cả võ giả bên trong kinh thành Kim Trướng Hãn Quốc.

Từng bước chân Tô Tín giáng xuống, gió lạnh cuồng nộ cuốn tới, sấm chớp gầm thét, giữa không trung giăng đầy mây đen thậm chí còn ngưng tụ thành hình dạng ác long rít gào.