← Quay lại trang sách

Chương 2725 Cường giả tập họp

Tô Tín xuất quan đúng thời điểm, Hoàng Bình Thành cũng thở phào nhẹ nhõm.

“Lão Hoàng, con đường Thông Thiên thế nào rồi?” Tô Tín hỏi.

Hoàng Bỉnh Thành trầm giọng nói: “Theo phân tích và quan sát của Ám Vệ, đoán chừng còn nửa tháng đến một tháng nữa, con đường Thông Thiên sẽ hoàn toàn mở ra. Đại nhân bây giờ nên sớm chuẩn bị.”

Tô Tín gật đầu một cái. Bất kể là hắn hay những cường giả Thần Kiều cảnh trên giang hồ kia, đoán chừng ai cũng đều đã không thể đợi được ngày này rồi.

Lúc này, từ phía xa truyền tới hai đạo khí tức Thần Kiều cảnh. Không cần phải nói cũng biết chính là Địa Tạng Vương và Diêm La Thiên tử.

Thấy khí tức trên người Tô Tín lúc này, Địa Tạng Vương khẽ ồ lên một tiếng, nói: “Thực lực của ngươi lại có tiến bộ rồi. Ngược lại cũng không tệ. Cũng có thêm một phần ưu thế lúc tranh đoạt trên con đường Thông Thiên.”

Tô Tín gật đầu, nói: “Hiệu quả Thất Sắc Liên Hoa của Bạch Liên Giáo quả ngoài dự liệu. Lần này Bạch Liên Giáo coi như cũng giúp ta một cái ân lớn.

Đúng rồi, Vô Sinh lão mẫu lại một lần nữa hiện thế rồi. Nàng chiếm cứ thân thể của Bạch Liên Thánh mẫu. Ta đã giao thủ với nàng.”

Đại danh của Vô Sinh lão mẫu, bất kể là Địa Tạng Vương hay Diêm La Thiên tử cũng đã từng nghe nói. Địa Tạng Vương hơi khẽ cau mày, nói: “Thực lực như thế nào?”

Tô Tín trầm giọng nói: “Rất mạnh. Danh tiếng người mạnh nhất dưới Thông Thiên của Vô Sinh lão mẫu quả là không đặt sai.

Lúc ta và nàng giao thủ. Vô Sinh lão mẫu còn chưa khôi phục lại trạng thái tội cùng, cho nên người chịu thua trong trận chiến đó là nàng.

Nếu không có ta nhúng tay vào, chờ đến khi Vô Sinh lão mẫu khôi phục được trạng thái tột cùng, thậm chí, luyện hóa thêm Thất Sắc Liên Hoa. Đoán không chừng trong số các Thần Kiều cảnh chẳng có được mấy người là đối thủ của nàng.

Có điều bây giờ, nàng đã bị ta đánh trọng thương. Con đường Thông Thiên mở ra vội vàng như vậy, ta đoán chừng đến giờ nàng vẫn chưa cách nào khôi phục lại trạng thái đỉnh cao đâu.”

Địa Tạng Vương lắc đầu nói: “Đạo Tổ cùng Phật Đà đều đã xuất thế. Đại Thiên Ma Tôn cũng đứng một bên ngó chằm chằm. Thế đạo hiện tại cũng đủ loạn rồi. Có thêm một Vô Sinh lão mẫu nữa cũng không có gì.”

Tô Tín gật đầu một cái. Hắn cũng biết cái khó giải quyết thực sự chính là những lão quái vật thượng cổ kia.

Đạo Tổ và Phật Đà thì không cần nói, nhưng Đại Thiên Ma Tôn cũng không phải dễ chọc vào.

Mặc dù nói Tô Tín hợp tác không tệ với Đại Thiên Ma Tôn. Hai bên cũng không có mâu thuẫn gì. Nhưng Đại Thiên Ma Tôn trước đã từng nói, hắn không giống Đạo Tổ và Phật Đà, không có dã tâm lớn đến mức đi đến cảnh giới Thông Thiên nhìn một cái. Song, bản thân hắn lại là Thông Thiên cảnh. Vì lẽ đó, thực lực kia hắn nhất định phải lấy lại.

Một khi tiến vào trong con đường Thông Thiên. Lúc bình thường bọn họ có lẽ là đồng minh. Nhưng một khi xảy ra tranh đoạt, lập tức trở mặt cũng là chuyện hết sức thường tình.

Diêm La Thiên tử nói thẳng: “Bây giờ còn chưa đầy một tháng con đường Thông Thiên sẽ hoàn toàn mở, chúng ta đến đó chờ đi. Bây giờ nói không chừng đã có không ít người ở đó chờ rồi.”

Tô Tín gật đầu một cái. Hắn cũng dẫn theo Lý Phôi, Thanh Ly cùng Lữ Phá Thiên ngay lập tức đi theo Địa Tạng Vương và Diêm La Thiên tử đến nơi gần với cánh cổng con đường Thông Thiên.

Nhắc tới cũng thú vị. Nơi mà cánh cổng vào con đường Thông Thiên mở ra chính là nơi tiếp giáp giữa Tương Nam Đạo và đất Trung Nguyên.

Ban đầu, Tô Tín quật khởi ở Tương Nam Đạo. Bây giờ thời khắc mấu chốt nhất cuộc đời hắn cũng lại quay về Tương Nam Đạo.

Lúc này, trong địa vực đó đã có không ít võ giả ở đây. Cánh cổng vào con đường Thông Thiên cách đây rất gần. Chỉ cần ngẩng đầu lên một cái là đã có thể thấy cánh cổng đó. Thậm chí, ngay cả chi tiết bên trong cũng hơi hiện.

Chỉ có điều, con đường Thông Thiên kia dù có hạ xuống cũng nhất định là ở trên không trung. Cho nên, có tư cách đến tranh đoạt cũng chỉ có võ giả từ Chân Vũ trở lên.

Võ giả Thần Kiều cảnh muốn đoạt cơ duyên Thông Thiên cảnh. Còn những võ giả Chân Vũ cảnh khác đến đây chính là vì muốn xem thử có những cơ duyên khác hay không.

Nhiều cường giả như vậy tập trung ở đây, những ai dưới Chân Vũ cảnh căn bản cũng không dám bén mảng đến, rất sợ chọc không vui vị cường giả nào rồi lại bị người ta tát cho một cái mà chết.

Đến khi Tô Tín tìm đến nơi, cường giả Thần Kiều cảnh đã đến hơn phân nửa.

Phật Đà dẫn theo Chân Vũ cảnh của Phạm Thiên Vực ngồi tụng kinh dưới đất. Lâm Trường Hà cùng Huyền Trần Tử đứng chung một chỗ, ngước nhìn lên cánh cổng kia, không biết đang nghĩ gì.

Triệu Cửu Lăng cùng Khương Viên Trinh chia ra mang theo Chân Vũ của Huyền Thiên Vực và Hoàng Thiên Vực đứng chung một chỗ, bộ dạng như có vẻ là liên hiệp với nhau.

Điều này khiến Tô Tín rất kinh ngạc. Bởi theo lý mà nói, Triệu Cửu Lăng thân là người nhất mạch Đạo môn, hắn nên đứng chung một chỗ với người của Thái Nhất Đạo Môn mới đúng, không ngờ đến cuối cùng hắn lại chọn liên thủ với kẻ luôn đối đầu cùng hắn là Khương Viên Trinh.