Chương 2726 Cường giả tập họp (2)
Đến trước Tô Tín không lâu còn có cả Vương Cửu Trọng của Vũ Thiên Vực cùng sự đệ Tư Mộ Hàn của hắn.
Lại thêm mấy ngày, Thích Đạo Huyền cũng một thân một mình mà đến. Khoảng thời gian này, hắn luôn rất khiêm tốn trong giang hồ, cũng không biết là có phải không tìm được đệ tử thích hợp hay sao, chỉ có điều, bây giờ con đường Thông Thiên đã mở, coi như hắn vô tranh với đời, song lần này kiểu gì cũng phải tới tranh một chuyến.
Đến sau Thích Đạo Huyền chính là Mạnh Kinh Tiên. Kiếm ý trùng tiêu khiến mọi người ở đây đều nhanh chóng ghé mắt mà nhìn.
Mặc dù Mạnh Kinh Tiên dường như cũng chỉ đến một mình, song ai cũng biết hắn giao hảo với Tô Tín. Mà giao hảo với Tô Tín cũng có nghĩa là giao hảo với Địa Phủ. Cứ thế sau này, thế lực sau lưng Mạnh Kinh Tiên cũng không nhỏ.
Bên đến cuối cùng chính là Đại Chu. Lần này Đại Chu cũng không màng chuyện khác. Không chỉ có Tiết Chấn Nhạc đến mà mấy vị Chân Vũ khác cũng đến. Thịnh thế cỡ này gần như là bao gồm tất cả Chân Vũ trong thiên hạ. Dường như Chân Vũ ở hải ngoại cũng có hai người đến. Còn có cả thánh địa Đại Tuyết Sơn bình thường không mấy nổi trên giang hồ. Vị Đạm Đài Diệt Minh hàng năm bế quan ẩn tu cũng đi theo. Vì thế, Đại Chu cũng không lo lắng đế an nguy của Thịnh Kinh thành.
Ngay sau khi tất cả mọi người đều đã đến, lại có thêm khí tức của một vị Thần Kiều truyền đến. Cái này khiến mọi người ở đây nhất thời đều có chút sửng sốt. Hầu như tất cả Thần Kiều trên giang hồ đều ở đây, người đến còn có thể là ai? Chẳng lẽ hãy còn Thần Kiều lánh đời nào khác hay sao?
Cuối cùng, người đến dĩ nhiên chính là Vô Sinh lão mẫu. Nhìn khí tức của nàng, cũng không biết khoảng thời gian này rốt cuộc Vô Sinh lão mẫu đã dùng thủ đoạn gì mà khí tức của nàng so ra còn mạnh hơn rất nhiều khi đối đầu với Tô Tín trước đó. Coi như chưa khôi phục lại trạng thái đỉnh cao, song cũng không mấy xê dịch.
Mà người khác trông thấy Vô Sinh lão mẫu đều có chút sửng sốt. Bọn họ có thể không biết Vô Sinh lão mẫu, song trong đó có người biết Bạch Liên Thánh mẫu. Đặc biệt là người của Đại Chu. n oán giữa bọn họ và Bạch Liên Thánh mẫu không hề nhỏ.
Cơ Huyền Viễn nghiến răng nghiến lợi nói: “Bạch Liên Thánh mẫu sao có thể đột phá đến Thần Kiều rồi?”
Mà lúc này, Tô Tín nhìn Vô Sinh lão mẫu, lạnh nhạt nói: “Vô Sinh lão mẫu, ngươi vẫn dám đến à? Lần này sẽ không trốn như lần trước chứ?”
Vô Sinh lão mẫu nhìn Tô Tín cười lạnh một cái, nói: “Lợi dụng lúc người khác gặp khó không phải là nam nhân. Tô Tín, cơ duyên này bọn ta chờ đã mấy ngàn năm. Lần trước chẳng qua là ta muốn chu toàn đại cuộc mà thôi. Lần này tranh đoạt con đường Thông Thiên chỉ có chín phần cơ duyên, trong này lỡ may không có Tô Tín ngươi, đích thân ta sẽ đoạt lại Bạch Liên Giáo!”
Nghe được cuộc đối thoại của hai người này, mọi người ở đây nhất thời cả kinh. Khi nãy Tô Tín gọi nàng là gì? Vô Sinh lão mẫu? Vị tổ tiên Vô Sinh lão mẫu của Bạch Liên Giáo?
Đầu óc những Chân Vũ cảnh ở đây chyển một cái liền có suy đoán. Bạch Liên Thánh mẫu e sớm đã không còn ở đây. Người xuất hiện trước mắt mọi người bây giờ chỉ có người được gọi là kẻ mạnh nhất dưới Thông Thiên, Vô Sinh lão mẫu mà thôi!
Nghĩ đến đây, trong lòng mọi người không khỏi dấy lên vẻ mù mờ.
Lai lịch của Vô Sinh lão mẫu dĩ nhiên bọn họ đều biết. Người này có thể nói là đã tu luyện đến tột cùng Thần Kiều cảnh trước khi thiên địa có biến đổi lớn. Thực lực của nàng không cần phải nói nhiều lời.
Hơn nữa, nghe cuộc đối thoại giữa nàng và Tô Tín, hiển nhiên trong lúc nàng trọng thương đã từng giao thủ với Tô Tín. Lúc nàng trọng thương Tô Tín cũng không giữ được nàng, sự khủng khiếp của Vô Sinh lão mẫu có thể thấy được rất rõ ràng.
Tranh đoạt cơ duyên Thông Thiên cảnh với cường giả như vậy, độ khó không thể nghi ngờ lại tăng thêm một tầng.
Trước mắt, gần như tất cả cường gả Chân Vũ và Thần Kiều cảnh đều đã đến đông đủ. Tất cả mọi người đều im lặng không nói năng gì, chờ đợi con đường Thông Thiên thực sự giáng thế.
Bảy ngày sau, từ giữ hư không, từng đợt dao động rung chuyển, một cánh cổng to lớn hiện lên giữa không trung, không có bất kỳ cách trở nào với thế giới này. Con đường Thông Thiên đã hoàn toàn mở!
Trong chớp nhoáng con đường Thông Thiên mở ra, nhất thời tất cả các võ giả đều động loạt tràn vào bên trong.
Bởi cánh cửa này vô cùng lớn, lớn đến hoảng trăm trượng cho nên mọi người cũng không chen chúc tranh đoạt nhau.
Chiếu vào mi mắt mọi người chính là một cảnh tượng hoang vu. Bên trong cánh cổng chính là một lối đi thẳng tắp. Có điều, bản thân con đường này lại tàn tạ không tả nổi. Đá vụn và mảnh vỡ kiến trúc rơi vỡ khắp mặt đất.
Mà giữa bầu trời là một lớp sương mù. Mọi người dù có ngự không phi hành cũng chỉ cao được khoảng trăm trượng mà thôi.
Lúc này, Tô Tín giống như thể là lơ đãng đến bên người Đại Thiên Ma Tôn, âm thầm truyền âm, nói: “Ma Tôn đại nhân, ngươi hăn không phải là lần đầu tiên đặt chân đến đây chứ?