Chương 2738 Cảnh khốn (3)
Mà lúc này, Đại Thiên Ma Tôn đột nhiên cười lớn, nói: “Một đám người lằng nhà lằng nhằng, thật là buồn cười! Tên Đạo Tổ chuyển thế kia ngược lại lại rất lanh lẹ. Sớm biết thế thì bổn tôn đã giết Huyền Quy kia để mà đoạt một phần cơ duyên rồi.
Các ngươi muốn giết Tô Tín, bản tôn không thèm quản. Mặc dù tên tiểu tử Tô Tín kia có chút giao tình với ta, song giao tình này cũng chẳng đủ cho ta cứu hắn.
Nhưng đồng thời, cái gọi là liên minh của các ngươi, bổn tôn ta cũng không muốn gia nhập. Đừng cản ta cướp cơ duyên kia!”
Vừa nói, thân hình của Đại Thiên Ma Tôn động một cái, liền ngay lập tức phóng về hướng một viên tinh thạch.
Nhưng vào lúc này, thân hình Phật Đà lại ngăn trước người Đại Thiên Ma Tôn. Phật quang quanh thân bùng nổ, khí thế không chút nhún nhường nào.
Trong mắt Đại Thiên Ma Tôn lộ ra một tia lạnh, nói: “Con lừa trọc chết tiệt! Muốn cản ta? Năm đó ngươi nương nhờ lão già Nhân Hoàng xuất thủ với nhất mạch Ma Đạo ta, ta còn chưa tính sổ với ngươi đâu đấy! Bây giờ ngươi còn muốn trêu chọc ta?”
Phật Đà lạnh nhạt nói: “Muốn tranh cũng được. Ngươi trước tiên hãy chờ ở đây. Chờ sau khi chúng ta giết Tô Tín, ngươi có thể ra tay mà cướp. Đến lúc đó, không ai cản ngươi đâu.”
Trong mắt Đại Thiên Ma Tôn lóe lên vẻ kinh dị, nói: “Con lừa trọc chết tiệt! Ngươi nhất quyết muốn giết tên tiểu tử này như vậy? Nếu như ta nhớ không lầm, đây không phải là phong cách của ngươi! Hay là nói, tên tiểu tử này đã làm cái gì khiến ngươi không cách nào tha thứ cho hắn được? Là bởi hắn diệt Thiếu Lâm Tự hay sao?
Nhưng cái này cũng không nên. Truyền thừa Phật tông lúc đó đã xảy ra chuyện gì, tự bản thân ngươi hiểu rõ ràng. Ngươi nhiều đệ tử như vậy, thế mà ngươi lại đem loại giáo lý như nước với lửa không chút dung hợp nào của ngươi, chia ra truyền bá cho hai đệ tự thực lực mạnh nhất, cố ý để cho bọn họ tranh đoạt lẫn nhau. Không phải là vì ngươi muốn xem thử kết quả diễn hóa đến mức tột cùng của hai tông Thiện – Mật hay sao?
Đối với đệ tử thân truyền của mình mà ngươi cũng ác đến thế. n oán của hai tông Thiện – Mật có thể nói là một tay ngươi tạo thành. Bây giờ ngươi còn vì Tô Tín diệt Thiếu Lâm Tự mà muốn báo thù cho đồ tử đồ tôn của mình? Nếu thực sự muốn báo thù, ban đầu vì sao ngươi lại nhẫn nhịn một thời gian lâu như thế?”
Sắc mặt mọi người ở đây đều lộ ra vẻ kinh dị. Còn sắc mặt của Phật Đà lại không hề biến sắc.
Phật Đà không phải thánh nhân. Đạo Tổ cũng không phải thánh nhân. Đến cả Nhân Hoàng người mà ngày xưa được khen là anh hùng Nhân tộc cũng không phải là thánh nhân.
Chỉ có điều, hiện nay mọi người lại nghe được Phật Đà lợi dụng đệ tử thân truyền của hắn để thí nghiệm, ai nấy cũng đều không khỏi thấy lạnh trong lòng.
Đại Thiên Ma Tôn đã từng nói, trong số những Thông Thiên thượng cổ này, lòng dạ Phật Đà là sắt đá nhất. Bây giờ nhìn thử thì quả nhiên là vậy.
Có điều lúc này, Phật Đà cũng không để ý đến chuyện Đại Thiên Ma Tôn vạch mặt hắn. Bất kể là vạn năm trước hay là vạn năm sau, Đại Thiên Ma Tôn cũng sớm đã nhìn thấu rất nhiều thứ. Thể diện và danh tiếng hai thứ này nếu hắn muốn có thì rất dễ dàng. Điều kiện tiên quyết chính là hắn có đủ thực lực. Hơn nữa, phải còn sống. Nếu không thì tất cả cũng chỉ là hư vô mà thôi.
Phật Đà nhìn Đại Thiên Ma Tôn, dửng dưng nói: “Ta giết Tô Tín không phải vì thù oán cá nhân mà là cảm giác hắn rất nguy hiểm. Từ trên người hắn ta thấy được kẻ từng là Nhân Hoàng!”
Những lời này Phật Đà không nói ra khỏi cửa miệng mà là thông qua truyền âm mà trực tiếp truyền vào trong đầu Đại Thiên Ma Tôn.
Đại Thiên Ma Tôn nghe vậy không khỏi cười lạnh, nói: “Ý ngươi là tên tiểu tử này chính là Nhân Hoàng chuyển thế? Đùa gì thế? Nếu như hắn thực sự là Nhân Hoàng chuyển thế thì chẳng lẽ ta lại nhìn không ra? Nếu ta biết hắn có quan hệ với lão già Nhân Hoàng đó thì bổn tôn sẽ là người đầu tiên giết hắn!”
Phật Đà lắc lắc đầu nói: “Ta cũng không phải có ý này. Trên thực tế, rốt cuộc bây giờ Nhân Hoàng có trạng thái thế nào, không ai biết. Chẳng qua ta chỉ cảm thấy trên người Tô Tín có bóng dáng của Nhân Hoàng ngày xưa mà thôi. Ta sợ hắn sẽ trở thành Nhân Hoàng thứ hai!”
Đại Thiên Ma Tôn cười lạnh một tiếng, nói: “Nhân Hoàng thứ hai? Mặc dù lão già Nhân Hoàng chẳng ra gì, có điều, không phải ngươi đang đánh giá cao Tô Tín quá đáng đó chứ?
Được rồi, bất kể hắn là Nhân Hoàng đầu tiên cũng được, là Nhân Hoàng thứ hai cũng xong. Ta không xen vào chuyện khác. Ta chỉ muốn lại một lần nữa trở lại Thông Thiên cảnh mà thôi. Tránh ra cho ta!”
Câu nói sau cùng, Đại Thiên Ma Tôn quát thẳng ra khỏi miệng. Sau lưng hắn, ma diễm ngút trời. Ma ảnh to lớn giống như che khuất bầu trời vậy, kinh khủng vô cùng.
Phật Đà chẳng qua chỉ lạnh nhạt nói: “Vậy nếu ta không cho thì sao?”
Đại Thiên Ma Tôn cười lạnh một tiếng, không nói gì. Ma Long Đoạt Tâm Đao trong tay nâng lên. Thoáng chốc, ma khí mãnh liệt kéo tới.