Chương 2746 Huyết Thương Khung
Bàn về tích lũy sức mạnh tự thân, Thiên Đế cũng chẳng kém cạnh hơn Tô Tín là bao. Dẫu sao trong số đông đảo Thần Kiều trên giang hồ, hắn thuộc về nhóm già nhất.
Loại so đấu sức mạnh đơn giản nhất, cuồng dã nhất, Thiên Đế không biết sợ.
Thần hồn của Tô Tín ẩn náu trong Liệt Diễm thanh phong, hắn nhìn Thiên Đế, lạnh nhạt nói: “Ai nói cho ngươi rằng lá bài tẩy của ta chỉ có một chiêu này?”
Trước đó, Tô Tín vận dụng Xích Hỏa Thần Công đến trình độ cao nhất, thiêu cháy thân xác quả thực là muốn liều mạng cùng với Khương Viên Trinh. Nhưng bây giờ, Khương Viên Trinh đã bị Tần Nghiễm Vương Diệt cản, chỉ còn lại một mình Thiên Đế, chẳng lẽ hắn giết không được?
Ngay lúc, Tô Tín dứt lời, Thiên Đế bất ngờ phát hiện một luồng huyết khí nồng nặc bọc lấy hắn. Đây không phải là huyết khí tản ra từ trên người Tô Tín.
Bây giờ, Tô Tín chỉ còn lại thần hồn, cũng chẳng bạo phát ra được huyết khí gì.
Những huyết khí đó không ngờ lại tản ra từ trên thân Thiên Đế, bị hút vào xung quanh thần hồn Tô Tín.
Thiên Đế hoảng sợ muốn đóng kín kinh mạch khí huyết của bản thân. Song, luồng sức mạnh kia lại giống như hiện diện mọi nơi, không ngừng rút lấy khí huyết của hắn.
Những khí huyết này bị thần hồn Tô Tín ngưng tụ, thậm chí khiến cho Tô Tín lại một lần nữa ngưng tụ ra thân thể trong ngọn lửa Liệt Diễm thanh phong đó!
Trong mặt Thiên Đế lộ ra vẻ kinh sợ. phù văn trên long thương trong tay hắn tăng vọt, cuối cùng lại ầm ầm vỡ vụn. Mảnh vụn thần binh dung nhập vào trong long thân khiến cho Cửu Trảo Kim Long vốn bị Liệt Diễm thanh phong ngăn cản nhất thời thoát khỏi trói buộc, phát ra một tiếng rống giận.
Tô Tín lạnh nhạt nói: “Không có ích gì đâu! Thiên Đế! Ngươi đấu cùng Địa Phủ cả đời, bây giờ chết trong tay người Địa Phủ, đây cũng là số mệnh của ngươi!”
Dứt lời, trong nháy mắt, huyết vụ khổng lồ bộc phát từ trong cơ thể Thiên Đế lẫn Tô Tín ngưng luyện ra thành huyết trụ lớn đến mấy mươi trượng. Huyết quang sát tinh xông thẳng đến cửu tiêu khiến cả bầu trời biến sắc!
Huyết trụ thông thiên! Huyết khí cùng sát cơ kinh người kia khiến cho mọi người ở đây ai nấy đều nhanh chóng biến sắc. Đây chính là tầng thứ chín trong Hồn Thiên Bảo Giám của Tô Tín, cũng là tầng mạnh nhất mà hiện hắn đang nắm giữ, Huyết Thương Khung!
Huyệt trụ sừng sững phóng lên cao. Thiên địa bị che phủ trong huyết trụ. Sức mạnh này thực chất chính là khí huyết lực của Thiên Đế, song lại bị Tô Tín cưỡng ép rút ra để ngưng luyện thành Huyết Thương Khung này để đối phó với chính Thiên Đế hắn!
“Ầm!”
Huyết khí sát cơ rợp trời ầm ầm nổ tung. Long ngâm kêu lên. Đến khi huyết trụ hoàn toàn tiêu tán, ở đó đã không còn dấu tích của Thiên Đế. Cái này khiến cho thân hình mọi người ở đây đều phải ngừng một lát, giống như không thể tin được vậy. Tô Tín lấy một chọi hai, lại có thể thực sự tiêu diệt được Triệu Cửu Lăng cùng Thiên Đế. Cái thế cục tất sát cứ vậy mà bị Tô Tín phá.
Khương Viên Trinh nặng nề nhìn Tô Tín một cái. Sự kinh khủng nhất của người này thật ra không phải là thực lực mà hắn triển hiện ra, mà là ai cũng không biết được rốt cuộc cực hạn của Tô Tín là ở đâu!
Lúc ngươi cho rằng ngươi có thể tuyệt sát Tô Tín, hắn lại có thể móc ra được một lá bài tẩy chẳng biết từ đâu ra, hoàn toàn xoay chuyển càn khôn.
Chuyện này làm một lần thì được, nhưng làm nhiều lần lại trở nên rất kinh khủng.
Lúc này, Phật Đà cùng Đại Thiên Ma Tôn đồng loạt dừng tay. Phật Đà nhìn Đại Thiên Ma Tôn một cái, lạnh nhạt nói: “Ngươi thấy không, Tô Tín này giống với Nhân Hoàng ngày trước đến độ nào! Năm đó, Nhân Hoàng không phải cũng giống như vậy sao? Bất kể là gặp nguy cơ gì, hắn luôn có thể lấy ra được lá bài tẩy trong thời khắc mấu chốt, tìm đường sống trong chỗ chết.”
Đại Thiên Ma Tôn cười lạnh hai tiếng, nói: “Con lừa ngu ngốc chết tiệt. Trước đó ngươi vẫn luôn muốn tranh phong với lão già Nhân Hoàng đó. Đáng tiếc cuối cùng lại chỉ có thể khuất phục ở dưới quyền của hắn.
Ta thấy ngươi bị lão già Nhân Hoàng dọa đến mức có bóng ma trong lòng rồi. Bây giờ nhìn ai cũng thấy giống lão già Nhân Hoàng đó.
Được rồi, ta không nói nhảm với ngươi nữa. Tinh thạch còn bốn viên, chúng ta mỗi người một viên!”
Dứt lời, Đại Thiên Ma Tôn cùng Phật Đà gần như cùng một lúc ra tay xông đến đoạt tinh thạch.
Trước đó, tất cả mọi người cũng bởi vì Tô Tín liên tục giết Triệu Cửu Lăng cùng Thiên Đế mà khiếp sợ. Nào ai còn nghĩ Phật Đà căn bản không quan tâm đến quy tắc trước đó bọn họ đã định ra mà ngay tức khắc cùng Đại Thiên Ma Tôn dừng tay, lại vô cùng ăn ý chia nhau mỗi người một tinh thạch.
Thấy biểu cảm khiếp sợ của đám người Khương Viên Trinh, Tô Tín không khỏi cười lạnh một tiếng. Đám người này thực cho rằng Đại Thiên Ma Tôn và Phật Đà chỉ có quan hệ đối lập đơn giản như vậy sao?
Từ thời thượng cổ, hai người này đã thường xuyên đánh sống đánh chết. Họ đã sớm quen thuộc trình độ của nhau.