← Quay lại trang sách

Chương 2747 Huyết Thương Khung (2)

Mà sau khi Đại Thiên Ma Tôn cùng Phật Đà ra tay, Khương Viên Trinh cũng không nói hai lời, ngay lập tức chạy đến phía một viên tinh thạch. Ngay trong nháy mắt hắn xuất thủ, Tiết Chấn Nhạc cũng ra tay theo. Hắn đã chờ cơ hội này rất lâu rồi.

Tô Tín trực tiếp nói với Tần Nghiễm Vương Diệt: “Tạm thời không cần để ý đến ta, cướp tinh thạch đi!”

Tần Nghiễm Vương Diệt nhìn Tô Tín mặt mũi đã tái nhợt một cái. Hắn cũng không phải người bảo thủ, dĩ nhiên sẽ không khách khí liền chạy thẳng đến chỗ tinh thạch.

Nhưng mà vào lúc này, có người còn động thủ nhanh hơn bọn họ, ấy chính là Vô Sinh lão mẫu.

Mọi người ở đây, luận khôn khéo không ai qua được Vô Sinh lão mẫu. Trước lúc Thiên Đế bị giết, Vô Sinh lão mẫu cùng đã cảm giác có chút không đúng. Cho nên nàng cũng đã chuẩn bị kỹ càng, chỉ cần Thiên Đế xảy ra chuyện một cái thì nàng sẽ ngay lập tức xuất thủ ngay.

Mà trên thực tế quả nhiên cũng là như vậy. Thiên Đế thua trong tay Tô Tín, Vô Sinh lão mẫu liền ngay lập tức chuẩn bị ra tay cướp đoạt cơ duyên.

Nhưng ngay vào lúc này, Mạnh Kinh Tiên bỗng nhiên xuất thủ. Một kiếm đánh ra, trảm Nhật Nguyệt, đoạn tinh thần. Uy thế vô biên, ngay lập tức đánh bay một kiếm của Vô Sinh lão mẫu, chật vật không chịu nổi.

Vô Sinh lão mẫu nhìn Mạnh Kinh Tiên, quát lên: “Mạnh Kinh Tiên! Ngươi điên rồi phải không? Bây giờ ngươi còn đánh cái gì nữa? Còn hai viên tinh thạch thôi. Ngươi một viên, ta một viên không phải vừa hay có thể chia đều cho nhau hay sao?”

Trong số những Thần Kiều ở đây, Khương Viên Trinh là bại tướng dưới tay Mạnh Kinh Tiên. Tiết Chấn Nhạc không đáng để lo. Tần Nghiễm Vương Diệt mặc dù kinh diễm, song mới vào Thần Kiều, thậm chí đến cả sức mạnh của bản thân cũng hãy còn chưa ổn định.

Mà Tô Tín thì không cần nói nhiều. Giết Triệu Cửu Lăng cùng Thiên Đế, cả người hắn cũng sắp phế bỏ tới nơi. Lúc này nếu như Tô Tín còn có thể cướp đoạt tinh thạch với bọn họ thì Tô Tín kia cũng không cần tinh thạch này nữa. Bởi có thể giết đến nhường đó cũng chỉ có cường giả Thông Thiên cảnh mà thôi.

Vì thế, trong số những người ở đây, người có thực lực mạnh nhất chỉ có Mạnh Kinh Tiên cùng Vô Sinh lão mẫu thôi. Nhưng nàng lại không ngờ rằng lúc này Mạnh Kinh Tiên lại ra tay với nàng. Ăn ý một chút như Phật Đà và Đại Thiên Ma Tôn lúc nãy chẳng lẽ không được hay sao?

Mạnh Kinh Tiên lạnh nhạt nói: “Ngăn cản ta lâu như vậy rồi. Bây giờ muốn đi là đi à? Ta dĩ nhiên sẽ lấy tinh thạch vào tay. Nhưng ngươi, đừng hòng lấy được.”

Dứt lời, trường kiếm trong tay Mạnh Kinh Tiên đã bạo phát ra kiếm mang ngút trời. Thậm chí, so với trước đó càng tăng lên hơn!

Bên phía Vô Sinh lão mẫu vừa ra tay nhưng thiếu chút nữa đã bị Mạnh Kinh Tiên dồn vào đường chết.

Trước đó, Vô Sinh lão mẫu có thể ngăn được Mạnh Kinh Tiên thuần túy là dựa vào các loại thủ đoạn, sử dụng đủ loại công pháp thần dị. Nhưng bây giờ, vấn đề là trước đó nàng cản Mạnh Kinh Tiên đã dùng hết công pháp bí thuật của nàng rồi.

Cái gọi là công pháp bí thuật lần đầu dùng có thể sinh ra được điều ngoài dự đoán. Nhưng lần thứ hai thì hiệu quả sẽ giảm nhiều.

Dưới oai kiếm đạo cường đại kia của Mạnh Kinh Tiên. Vô Sinh lão mẫu bị đánh đến hộc máu, trơ mắt nhìn viên tinh thạch đó lướt qua bên vai.

Mạnh Kinh Tiên bước ra một bước, kiếm khí cường đại bày thành kiếm vực, bao trọn lấy tinh thạch vào bên trong.

Thấy Mạnh Kinh Tiên xuất thủ, Khương Viên Trinh chẳng mảy may có tâm tư cướp đoạt. Ngay lập tức, hắn chuyển hướng mắt sang một viên tinh thạch khác.

Là bại tướng dưới tay Mạnh Kinh Tiên, hắn biết rõ được sự kinh khủng của Mạnh Kinh Tiên. Cùng tranh với những người khác, hắn còn có được mấy phần cơ hội. Nhưng cướp với Mạnh Kinh Tiên, tỷ lệ thắng của hắn cơ hồ là số không.

Khương Viên Trinh, Tiết Chấn Nhạc là người xuất thủ đầu tiên. Tần Nghiễm Vương Diệt theo sát phía sau. Viên tinh thạch cuối cùng này là hy vọng cuối cùng để bọn họ bước lên đỉnh thiên hạ!

Trong số ba người, tích lũy của Khương Viên Trinh là mạnh nhất. Nhưng Tần Nghiễm Vương Diệt cũng không phải là hạng người tầm thường. Hắn dùng mấy thập niên ẩn nhẫn để mai kia bước vào Thần Kiều. Dù là bây giờ, sức mạnh của bản thân hắn vẫn chưa hoàn toàn ổn định, song trước đó tùy tiện xuất thủ cũng có thể ngăn cản được Khương Viên Trinh.

Tuy nhiên, lúc thực sự tranh đoạt, đến ngay cả Tiết Chấn Nhạc người trước đó mang đến cảm giác tồn tại cực kỳ thấp cũng bạo phát ra uy năng khiến người khác khó lòng mà tưởng tượng được.

Trong số những võ giả Chân Vũ ở Đại Chu, Tiết Chấn Nhạc là người duy nhất không có chút quyến luyến với quyền thế nào cả.

Hắn có thể vì Đại Chu mà lập công lao to lớn, sau đó giao loạn cục cho Lâm Tông Việt. Đồng thời, hắn cũng giao cả danh tiếng cùng uy vọng cho Lâm Tông Việt, còn hắn thì đi bế quan.

Mà nhiều năm qua như vậy, Tiết Chấn Nhạc cũng đều dốc lòng nghiên cứu võ đạo. Chuyện lớn chuyện nhỏ trong quân đội Đại Chu hầu hết đều do Lâm Tông Việt đứng ra tổ chức.