← Quay lại trang sách

Chương 2760 Khí vận (2)

Sau khi nói xong, Lâm Trường Hà liền xoay người rời đi. Song, Phật Đà lại hơi nhíu mày một cái.

Sự tình lúc nào cũng sẽ có chút khác biệt so với trong tưởng tượng. Đạo Tổ đi con đường khác với hắn, kết quả bây giờ lại xa lạ khác thường.

Thật ra thì bất kể Đạo – Phật – Ma, đừng thấy bây giờ được người khác ngợi khen, cung phụng. Thậm chí đến cả Đại Thiên Ma Tôn bị cho là dị đoan cũng được Ma đạo cung phụng như tổ sư, giống như là Thần, là Phật. Song, trong thực tế vào thời đại đó, bọn họ cũng chỉ như một đám người đáng thương giãy dụa tìm đường sống mà thôi.

Chỉ có điều, chờ sau khi bọn họ hoàn toàn thoát khỏi ách thống trị, khỏi áp lực của Yêu tộc, đứng ở đỉnh cao thế giới, cách nghĩ của bọn họ dĩ nhiên cũng sẽ khác.

Phật Đà lắc đầu một cái. Coi như chuyện xảy ra có chút ngoài ý muốn thì kế hoạch của vạn năm trước hắn cũng sẽ không cho phép nó bị thay đổi.

Ngay sau chuyện này, hai mạch Đạo môn cùng Phật môn đồng loạt tuyên bố với bên ngoài, Yêu tộc tự tiện xuất hiện trong giang hồ, phá bỏ minh ước thời thượng cổ, dã tâm với Nhân tộc không thể dò được, chịu tội đáng chết!

Vạn năm trước, Nhân Hoàng bệ hạ nhân từ tha cho bọn họ một con đường sống. Nhưng bây giờ, Nhân tộc sẽ không tha cho bọn họ!

Sau khi hai mạch Đạo – Phật lên tiếng liền ngay lập tức liên thủ, tấn công đến bí cảnh Vân Mộng Trạch. Mặc dù nói, Yêu tộc có bí cảnh bảo vệ, song trước mặt cường giả Thông Thiên cảnh, cái gọi là bí cảnh căn bản chả ra sao.

Hơn nữa, mọi người trên giang hồ củng rất cuồng nhiệt với chuyện này.

Mặc dù hầu hết người trong giang hồ còn chưa từng thấy rốt cuộc Yêu tộc có dáng vẻ ra sao. Nhưng cái này cũng chẳng cản trở bọn họ căm thù Yêu tộc. Dẫu sao từ khi còn nhỏ, bọn họ đã được dạy như thế. Sử sách Nhân tộc cũng viết như vậy. Yêu tộc chính là đại địch của Nhân tộc! Hai mạch Đạo – Phật đều là người đứng đầu chính đạo. Bây giờ bỏ qua quan điểm riêng mà cùng chung tay đối phó với Yêu tộc. Đây đúng là chuyện tốt.

Mà cái này, với một vài tông môn lớn mà nói cũng không phải chuyện xấu. Yêu tộc ở trong Vân Mộng Trạch cũng đã hơn vạn năm không ai bước vào. Có trời mới biết trong đó có chí bảo gì. Chỉ cần có thể mở Vân Mộng Trạch ra, tiêu diệt Yêu tộc, nơi lớn như vậy, Đạo – Phật nhất định không nuốt nổi. Những người khác nói không chừng cũng có thể cùng chia phần.

Động tĩnh của Đạo – Phật lớn đến thế, mấy Yêu Vương trong Yêu tộc cũng không phải là đồ ngu, bọn họ cho dù có đang ở núi Đông Di cũng có thể lấy được tin tức.

Lôi Dực Hổ Vương hùng hùng hổ hổ, nói: “Con mẹ nó, Lạc Thủy Ngao Vương kia mà gọi là thần toán cái mẹ gì? Có khác gì lão mù không!

Thế này mà bảo là đại kiếp Nhân tộc, rõ ràng là thịnh thế võ đạo của Nhân tộc thì có.

Vào lúc con đường Thông Thiên ở Nhân tộc mở, Nhân tộc đã xuất hiện chín vị Thông Thiên so được với Yêu Thánh. Bây giờ có đến hai vị xuất thủ với Yêu tộc chúng ta, Yêu tộc chúng ta lấy cái gì mà chống đỡ?

Còn có cái tên khốn kiếp Dâm Lang Vương kia lôi chúng ta ra ngoài. Nếu chúng ta không chủ động đi ra, nói không chừng Nhân tộc sớm đã quên chúng ta rồi!”

Tam Nhãn Giao Vương ở một bên sâu xa nói: “Chỉ cần Nhân tộc muốn đối phó với chúng ta thì bất kể đã bao lâu chúng ta không xuất hiện trong giang hồ. Nhân tộc cũng sẽ tìm được lý do mà đối phó chúng ta.

Một phần ân oán này đã kéo dài từ thượng cổ đến nay, cũng đã đến lúc phải kết thúc rồi.”

Liệt Phong Hổ Vương trợn mắt nhìn hắn một cái, nói: “Lời này của ngươi sao lại mang giọng điệu của đám Nhân tộc thế? Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ? Ở đây chờ chết à?”

Đại Kim Bằng Vương thở dài một cái, nói: “Quay về Vân Mộng Trạch, báo tin cho lão Long Vương trước đi, để lão nhân gia đấy quyết định.

Ngày xưa, bảy mươi hai đạo Yêu Vương chỉ còn lại mấy người chúng ta thôi. So sánh với những Yêu Vương từ thời thượng cổ xuống, ít nhất chúng ta còn sống lâu hơn mười ngàn năm.”

Bốn vị Yêu Vương đều gật đầu một cái, cũng chỉ có thể làm như vậy.

Bên trong Vân Mộng Trạch, Bắc Địa Long Vương ẫn mang dáng vẻ lão già bình thường, gõ gõ tẩu thuốc, thấy đám người Liệt Phong Hổ Vương quay về, hắn không buồn nhấc mí mắt, hỏi: “Ở bên ngoài chơi đủ rồi à? Về rồi à? Ngân Dực Lang Vương đâu? Soa không đi cùng các ngươi?”

Liệt Phong Hổ Vương sắc mặt khó coi, nói: “Đừng nói nữa, cái tên lòng lang dạ sói đó bị người ta giết chết rồi. Huống chi, dù cho người khác có không giết hắn, chúng ta cũng sẽ giết hắn trước!”

Nghe được Liệt Phong Hổ Vương nói như vậy, lúc này Bắc Địa Long Vương mới ngẩng đầu lên, nghi ngờ nói: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Đến sau khi Liệt Phong Hổ Vương nói ra tất thảy mọi thứ. Bắc Địa Long Vương yên lặng hồi lâu. Lúc này mới nói: “Ai cũng nói lòng người khó dò, Lòng Yêu tộc cũng khó dò như thế, chẳng qua là tội cho cả tộc Thanh Khâu và tiểu nha đầu kia mà thôi.