← Quay lại trang sách

Chương 2761 Tuyệt cảnh của Yêu tộc

Trong tay một tiểu tư Nhân tộc mà lại có công pháp Yêu tộc, cái này khiến cho Bắc Địa Long Vương thực rất tò mò.

Có điều vào lúc này, Liệt Phong Hổ Vương thở dài, nói: “Lão Long Vương, trước đừng để ý đến chuyện công pháp nữa. Yêu tộc chúng ta có phiền phức lớn rồi.”

“Ồ? Xảy ra chuyện gì?”

Sau khi Liệt Phong Hổ Vương thuật lại tin tức cho Bắc Địa Long Vương xong, Bắc Địa Long Vương cũng chẳng để lộ biểu cảm gì gọi là hoảng sợ. Song, hắn cũng yên lặng không nói năng gì. Cái này khiến cho đám người Liệt Phong Hổ Vương nóng ruột không thôi.

Hồi lâu sau, lúc này Bắc Địa Long Vương mới nói: “Phật Đà đây là đang muốn đuổi tận giết tuyệt Yêu tộc chúng ta, tranh đoạt cơ duyên khí vận của thiên hạ này rồi. Thật ra thì hắn không biết, khí vận của Yêu tộc ta sớm đã bị đoạn tuyệt. Bằng không Yêu tộc chúng ta há lại cố thủ trong Vân Mộng Trạch này hơn mười ngàn năm, không còn ngày nổi danh?”

“Cơ duyên khí vận?” Bốn người Liệt Phong Hổ Vương đều cau mày. Hiển nhiên bọn họ chưa từng nghe qua từ này.

Bắc Địa Long Vương thở dài nói: “Lúc trước các ngươi cũng chẳng đánh được với mấy người thuộc cấp bậc của Phật Đà. Còn ta thì lại từng nghe qua một chút tin tức.

Ngày xưa, những Thông Thiên như Nhân Hoàng hay Phật Đà không phải hòa thuận như vậy đâu. Nhân Hoàng là người có khí vận vận thân. Đây là do Đạo Tổ tính ra, cũng là do Lạc Thủy Ngao Vương Yêu tộc chúng ta tính ra.

Lần này, mặc dù không biết vì sao Lạc Thủy Ngao Vương suy tính sai lệch về đại kiếp Nhân tộc. Nhưng trước đó, hắn cũng không hề tính sai.

Vào những ngày đầu thời kỳ thượng cổ, có vài Nhân tộc không an phận. Vào lúc khí vận của Yêu tộc chúng ta hoàn toàn tan hết, cũng không có quật khởi, Nhân Hoàng cũng lo chúng ta chó cùng dứt giậu. Hơn nữa, hắn bận bịu xử lý những chuyện khác nên không xuất thủ với Yêu tộc chúng ta.”

Nghe được Bắc Địa Long Vương dùng bốn chữ “chó cùng dứt giậu” để hình dung Yêu tộc bọn họ. Đám người Liệt Phong Hổ Vương theo bản năng muốn phản bác lại, song cũng không biêt nên nói từ đâu.

Quả thực, tình huống ban đầu của bọn họ dùng từ chó cùng đường dứt giậu để hình dung là rất sát hình tượng.

Bắc Địa Long Vương tiếp tục nói: “Chuyện này chỉ có Nhân Hoàng biết. Phật Đà và Đạo Tổ hẳn không biết. Cho nên lần này, bọn họ mới có thể xem Yêu tộc chúng ta là mục tiêu đầu tiên, ra tay trước nhất.”

Lúc này, Thông Tí Viên Vương bỗng nhiên chen miệng nói: “Nếu là thế thì chúng ta giải thích với bọn họ là được. Yêu tộc chúng ta không có cái khí vận gì gì đó mà bọn họ muốn.”

Đám người Liệt Phong Hổ Vương cũng không nói gì. Lão Long Vương chẳng qua chỉ cười khổ một tiếng: “Giải thích? Giải thích không được. Huống chi bây giờ, với thực lực của Yêu tộc chúng ta, chỉ sợ là đến cả tư cách giải thích cũng không có.”

Đám người Liệt Phong Hổ Vương tất cả đều im lặng. Bọn họ cũng không phải là đồ ngốc. Dĩ nhiên biết cái gọi là nhân tình thế thái, thế mạnh hơn người, vậy thì có biện pháp gì?

Ngày xưa, lúc Yêu tộc bọn họ mới vừa xuất thế, đám người Liệt Phong Hổ Vương thậm chí còn ám thẳng mặt uy hiếp đám võ giả Nhân tộc Khương Viên Trinh. Kết quả bây giờ, bọn họ đến cả tư cách thương lượng với đối phương cũng chẳng có.

Liệt Phong Hổ Vương trầm mặc một hồi lâu, lúc này mới hỏi: “Lão Long Vương, vậy giờ chúng ta nên làm gì đây?"

Trong mắt Bắc Địa Long Vương lóe lên vẻ ảm đạm, nói: “Đi tìm viện binh Nhân tộc đi.”

Liệt Phong Hổ Vương cau mày nói: “Nhân tộc sẽ giúp chúng ta?”

Bắc Địa Long Vương hỏi ngược lại: “Tại sao lại không? Tô Tín, kẻ cho ngươi Thiên Yêu Đồ Thần Pháp sẽ giúp.

Từ trong miêu tả của các ngươi, ta đại khái có thể hiểu được đối phương là hạng người gì. Đó là kẻ vô cùng cực đoan với sự tồn tại của bản thân hắn. Trong lòng hắn, cái gọi là tranh chấp giữa Yêu tộc và Nhân tộc chẳng quan trọng bằng lợi ích cá nhân hắn. Bằng không hắn cũng không cứ thế mà giao công pháp cấp bậc như Thiên Yêu Đồ Thần Pháp cho Yêu tộc.”

Đại Kim Bằng Vương ở một bên chen miệng nói: “Nhưng lão Long Vương, nếu Tô Tín là con người như vậy, thì sao hắn có thể mạo hiểm bị người trong thiên hạ chửi rủa mà đến giúp Yêu tộc chúng ta? Hắn không thêm dầu vào lửa đã là không tệ rồi.”

Bắc Địa Long Vương thở dài một cái, nói: “Lợi ích động lòng người. Yêu tộc ta đã không còn tạo được uy hiếp gì với Nhân tộc nữa. Phật môn cùng Đạo môn sao phải đuổi tận giết tuyệt chúng ta? Đơn giản cũng chỉ vì hai chữ “lợi ích” mà thôi.

Cho nên bây giờ, mời Tô Tín ra tay, chúng ta cũng chỉ có thể đưa ra lợi ích đủ để hắn động tâm.

Các ngươi có thể không biết, bên trong Vân Mộng Trạch còn lưu lại chí bảo do Yêu Hoàng đại nhân ngày trước lưu lại.

Ban đầu, một trong bảy đại thánh, Bạch Trạch Đại Thánh, cũng là sư phụ của ta, hắn từng cho ta thay mặt giữ nó, coi như là lá bài tẩy để phục hưng Yêu tộc trong tương lai.