← Quay lại trang sách

Chương 2771 Rút đi (2)

Thấy cảnh này, Tô Tín không khỏi cười lạnh, nói: “Tốt lắm. Nếu thế thì chúng ta so người đến đã.”

Hắn vừa mới dứt lời, trước người tất cả tràn một màn sương mù dày đặc, bóng người Địa Tạng Vương xuất hiện ngay trước mắt mọi người.

Mọi người còn chưa kịp kinh ngạc thì sau đó, một tiếng kiếm minh kéo dài lại vang lên. Mạnh Kinh Tiên cũng lâm không đến.

Phật Đà nhíu mày một cái. Nhưng sắc mặt Khương Viên Trinh lại đột nhiên biến đổi.

Hiển nhiên vừa trông thấy Mạnh Kinh Tiên, hắn liền nhớ đến cảnh tượng lúc trước hắn bị ba kiếm của Mạnh Kinh Tiên đánh cho trọng thương.

Phật Đà cũng khẽ lắc đầu. Nếu cả Mạnh Kinh Tiên lẫn Địa Tạng Vương đều ở đây thì bọn họ chẳng cần đánh nữa làm gì.

Trong số chín vị Thông Thiên, người có thể liên hiệp với nhau như Tô Tín, Địa Tạng Vương cùng Mạnh Kinh Tiên thật chẳng có.

Phật Đà ngược lại có tự tin có thể thuyết phục được hai vị Thông Thiên Đạo môn kia hoặc là Khương Viên Trinh xuất thủ. Nhưng bọn họ chẳng qua chỉ là liên thủ đơn thuần mà thôi. Mỗi người một ý, còn lâu mới sánh bằng ba người Tô Tín liên thủ.

“Như thế nào? Các ngươi còn muốn tái chiến không?” Tô Tín lạnh giọng hỏi.

Lâm Trường Hà cùng Bắc Địa Long Vương đang kịch chiến ở bên kia cũng chú ý đến động tĩnh bên này. Hai người cũng đều thu tay lại. Yêu thân của Bắc Địa Long Vương ngay lập tức rơi xuống đất, lại một lần nữa hiển hóa Nguyên Thần ra.

Chỉ có điều, Nguyên Thần của hắn so với trước kia đã yếu hơn nhiều. Lần này đã có thể thấy được cái ngưng tụ ra chính là yêu hồn khu.

Phật Đà nhìn Địa Tạng Vương cùng Mạnh Kinh Tiên, nói: “Tô Tín ra sức bảo vệ Yêu tộc, đã định trước muốn lưu lại tiếng xấu rồi. Các ngươi cũng muốn gánh vác cùng hắn à?”

Mạnh Kinh Tiên không nói gì. Địa Tạng Vương chỉ dửng dưng nói: “Phật Đà đại nhân, ta cũng tu luyện Phật pháp. Nhưng Phật pháp của ngươi và Phật pháp của ta đã đi trên hai con đường khác nhau. Có vài thứ những người khác quan tâm nhưng ta thì không. Nếu có thời gian, ta cũng rất muốn lãnh giáo một chút Phật pháp của Phật Đà đại nhân ngươi.”

Lâm Trường Hà liếc phật Đà một cái, cũng không nói lời nào. Nhất mạch Phật Tông từ thời thượng cổ đã lưu truyền rất nhiều mạch, không hề thái bình như vậy.

Lúc trước, ngay cả đệ tử thân truyền của Phật Đà cũng dám phản bác lại giáo lý của Phật Đà chứ đừng nói gì chức Địa Tạng Vương đã truyền cho không biết bao đời này.

Nhìn sâu vào trong mắt Địa Tạng Vương, Phật Đà không nói gì nữa, ngay lập tức dẫn người rời đi.

Trông thấy tất cả đều rời đi, lúc này Bắc Địa Long Vương mới thở phào nhẹ nhõm, nói với Tô Tín: “Đa tạ Tô đại nhân giúp đỡ.”

Rồi sau đó, Bắc Địa Long Vương cũng thi lễ với Địa Tạng Vương cùng Mạnh Kinh Tiên, tỏ lòng cảm ơn.

Tô Tín lạnh nhạt nói: “Ta chẳng có quan hệ gì với Yêu tộc cả. Có thể đến đây cũng là vì Yêu tộc các ngươi có trả giá.”

Bắc Địa Long Vương gật đầu, nói: “Phải, mời ba vị cùng đi theo ta. Còn có ít chuyện ta muốn nói với ba vị. Cái này có khi sẽ liên quan đến đại cuộc của toàn bộ thiên hạ, còn có thể liên quan đến cảnh giới trên Thông Thiên cảnh!”

Nghe lời này, Địa Tạng Vương cùng Mạnh Kinh Tiên đều cau mày. Lần này bọn họ đến là vì trước khi Tô Tín rời đi với Đại Kim Bằng Vương đã truyền tin cho họ. Nói bọn họ đến giúp chống đỡ cục diện. Ai nào ngờ đến đây vẫn còn được kinh hỉ. Chuyện liện quan đến cảnh giới trên Thông Thiên, ngay cả Nhân tộc cũng không nghiên cứ ra, đám Yêu tộc này chẳng lẽ có thu hoạch gì?

Bắc Địa Long Vương dẫn theo đám người Tô Tín đến nơi sâu trong Vân Mộng Trạch. Nơi này là một cái đầm nước, xung quanh rải đầy trận pháp.

Bắc Địa Long Vương mở trận pháp, toàn bộ đầm nức tách ra, lộ ra một lối đi trông cực kỳ thần dị.

Bắc Địa Long Vương thở dài, nói: “Đây là thứ mà trí giả Bạch Trạch Đại Thánh, Đại Thánh của Yêu tộc chúng ta để lại. Coi như là hy vọng phục hưng cuối cùng của Yêu tộc.

Có điều tới giờ, Yêu tộc ta đã không muốn phục hưng nữa. Có lẽ với tính cách của Yêu tộc chúng ta, trời sinh đã không thích hợp nắm giữ phương thiên địa này. Cho nên những thứ này cứ giao lại cho Tô đại nhân các ngươi vậy.”

Mọi người đi theo Bắc Địa Long Vương vào trong lối đi. Bọn họ cũng chẳng sợ Bắc Địa Long Vương giở thủ đoạn gì. Ở đây có đến ba tên cường giả Thông Thiên cảnh, chỉ cần ba người bọn họ liên thủ, không ai có thể uy hiếp được bọn họ.

Phần đáy của đầm nước chính là một căn mật thất, kỳ dị nhất chính là căn mật thất này không phải chế tạo từ gạch đá mà được chế tạo từ từng bộ hài cốt to lớn mà thành. Cũng không biết Yêu tộc này hình thể lớn cỡ nào, một bộ hài cốt đã lấp đầy một mặt tường.

Hơn nữa, trên hài cốt đó còn khắc một chút phù văn chi chít chằng chịt. Hình như là chữ viết của Yêu tộc. Ở đây dù có là Tô Tín, Địa Tạng Vương hay Mạnh Kinh Tiên cũng không nhận ra được.

Bắc Địa Long Vương lấy một cái hộp ngọc ra giao cho Tô Tín. Sau khi mở ra, trong đó có một cái lông chim dài chừng bằng cánh tay.