← Quay lại trang sách

Chương 2776 Cửu Cực Quy Nhất (3)

Những Thông Thiên trên giang hồ đều có ý định riêng của mình. Phật Đà muốn đoạt khí vận. Lâm Trường Hà muốn đi con đường của mình. Đại Thiên Ma Tôn cố thủ một phe, không cách nào thuyết phục. Ngay cả Vương Cửu Trọng kia cũng tính dùng võ đạo của hắn đề thông Thần.

Ngươi chỉ cần giải quyết những người này, Cửu Cực Quy Nhất là có thể đạt đến cảnh giới của Nhân Hoàng ngày trước, để đánh một trận với Nhân Hoàng. Trận chiến này thắng bại thế nào khó mà đoán được. Dĩ nhiên nếu ngươi thắng thì địa vị của Địa Phủ trên giang hồ có thể nhảy lên ngang hàng với hai mạch Đạo – Phật.”

Mạnh Kinh Tiên và Địa Tạng Vương đều là người kinh tài tuyệt diễm và cả cao ngạo. Bọn họ cũng không cho rằng họ yếu hơn Tô Tín. Nhưng tiếc là, có lẽ khí vận trên thế gian này chính là huyền ảo như vậy. Tô Tín là người thứ mười, là người có tiềm lực nhất trong số các Thông Thiên. Trong tương lai người có thể thực sự đánh một trận với Nhân Hoàng cũng chỉ có thể là Tô Tín.

Nếu như đổi Tô Tín thành đám người Phật Đà muốn cướp thiên cơ trên người bọn họ. Địa Tạng Vương cùng Mạnh Kinh Tiên nhất định sẽ không nói hai lời, đánh trước rồi nói sau.

Quan hệ của Tô Tín với bọn họ thì cũng không cần phải nói nhiều đến vậy. Dù sao bọn họ cũng chỉ có thể lựa chọn Tô Tín.

“Vậy ngươi tính ra tay với ai trước? Với sức của ba người chúng ta, muốn chém chết Phật Đà cũng không phải là việc gì khó.” Trong mắt Mạnh Kinh Tiên lộ ra một tia lạnh.

Ai nói Thông Thiên cảnh không thể chết? Những Thông Thiên thượng cổ kia chẳng có mấy người có thể chết một cách yên lành.

Với sức lực liên thủ của ba người Tô Tín, trên giang hồ họ ít có kẻ địch. Thậm chí có thể nói là không ai địch nổi.

Tô Tín lắc đầu, nói: “Tạm thời ba người chúng ta vẫn không thể đồng loạt ra tay. Lần này ba người chúng ta liên thủ bảo vệ Yêu tộc chỉ e đã khiến Phật Đà kiêng kỵ. Nếu bây giờ ba người chúng ta liên thủ đi giết Phật Đà, hai vị Đạo môn kia sẽ không thể mặc kệ không để ý đến.

Đến lúc đó mà đánh lén, cuối cùng biến thành cường công thì ba người chúng ta sẽ rất dễ dàng trở thành kẻ địch của toàn bộ giang hồ. Cho nên, người đầu tiên để hạ thủ không thể là Phật Đà. Hơn nữa, còn phải là ta một mình xuất thủ. Hai vị trước cứ ẩn sau màn. Đến thời khắc mấu chốt hãy xuất thủ là được.”

“Ừ, vậy ngươi tính ra tay với ai trước? Mấy vị Thông Thiên này có thể chẳng có ai dễ nuốt cả đâu.” Địa Tạng Vương hỏi.

Ngay lúc này, Hoàng Bỉnh Thành bên ngoài bỗng nhiên đến gõ cửa, đưa cho Tô Tín một phần tình báo.

Hoàng Bỉnh Thành biết nặng nhẹ. Hiện tại Tô Tín đang cùng đám người Mạnh Kinh Tiên thương lượng chuyện quan trọng, hắn còn dám qua quấy rầy thì chứng tỏ chuyện đúng là đại sự.

Sau khi nhận được tình báo, Tô Tín nhìn một cái, trên mặt hắn nhất thời nở một nụ cười, thuận tiện đưa tình báo cho Mạnh Kinh Tiên cùng Địa Tạng Vương, nói: “Khi nãy chúng ta còn đang suy nghĩ lần này chọn ai để ra tay. Bây giờ, đối tượng cũng có rồi, ngay cả lý do cũng có luôn.”

Mạnh Kinh Tiên cùng Địa Tạng Vương xem tình báo kia một cái. Bên trong nó bất ngờ lại là Vô Sinh lão mẫu mà Tây Bắc Đạo truy nã đã lâu. Không ngờ nàng đã gia nhập vào Hoàng Thiên Vực, đứng dưới quyền của Khương Viên Trinh!

Vô Sinh lão mẫu gia nhập vào dưới trướng Khương Viên Trinh thật ra thì cũng là bị bắt buộc. Chờ mãi đến ngày hôm nay. Thế mà tất cả mọi tính toán đều đã thành vô ích. Trong số những cường giả Thông Thiên cảnh không có vị trí của nàng.

Vốn không tấn thăng Thông Thiên thì thôi, nhưng trong con đường Thông Thiên nàng còn muốn giết cả Tô Tín. Lần này cũng đã hoàn toàn kết tử thù với Tô Tín rồi.

Ở trên giang hồ nhiều năm như thế, Vô Sinh lão mẫu chưa thấy người nào thù dai như Tô Tín.

Thiên Đế cùng Triệu Cửu Lăng đều chết trong tay hắn. Hiển nhiên, Tô Tín cũng không định bỏ qua Vô Sinh lão mẫu.

Đặc biệt là sau đó, Tô Tín ngay lập tức ra lệnh truy nã, treo giải thưởng cho Vô Sinh lão mẫu trên giang hồ. Hành động này càng khiến cho Vô Sinh lão mẫu tức đến nghiến răng ken két.

Bình thường mà nói, đứng ở đỉnh cao Thần Kiều cảnh như nàng mà nói thì đã không còn ai dám đi treo thưởng cho nàng. Nhưng vấn đề là người treo thưởng lại chính là Tô Tín. Đây cũng được coi là vạn năm trên giang hồ mới có một.

Đối mặt với chuyện này, biện pháp đơn giản nhất của Vô Sinh lão mẫu chính là tìm nơi hải ngoại hoặc Nam Man, rừng sâu núi cao ở Đông Di để mà ẩn tu. Những nay này hiếm dấu người. Thế lực của Tô Tín cũng còn lâu mới tới mức lật đảo được toàn bộ giang hồ.

Nhưng vấn đề là, người như Vô Sinh lão mẫu có thể chịu được tịch mịch hay sao? Nàng khó khăn lắm mới có thể xuất thế một lần nữa, nhưng nàng xuất thế không phải để bế quan.

Huống chi, những bí mật thời thượng cổ kia Vô Sinh lão mẫu cũng không biết.