← Quay lại trang sách

Chương 2777 Cân bằng

Nghĩ tới nghĩ lui như vậy, cuối cùng Vô Sinh lão mẫu cũng chọn một phe để thần phục, đổi lấy được sự che chở của những cường giả Thông Thiên cảnh khác.

Hiện tại, trong số những Thông Thiên hiện nay trên giang hồ, bên phía Tô Tín thì dĩ nhiên không cần cân nhắc. Hai vị kia của Đạo môn cũng không cần bàn, bọn họ lười để ý đến việc vớ vẩn này.

Phật Đà ngược lại cũng có thể được. Nhưng vấn đề là Vô Sinh lão mẫu không dám.

Người nhìn tưởng như đại từ bi thực ra lại là người tâm cơ nhất. Vô Sinh lão mẫu cho dù có là kẻ điên, nàng cũng không có khả năng đứng về phía Phật Đà.

Mà Đại Thiên Ma Tôn cũng không nằm trong phạm vi cân nhắc của nàng. Ban đầu, trong con đường Thông Thiên, Đại Thiên Ma Tôn đứng về phía Tô Tín. Cho nên theo bản năng, Vô Sinh lão mẫu cũng cho rằng Đại Thiên Ma Tôn là người của Tô Tín. Trên thực tế, quan hệ của Đại Thiên Ma Tôn với Tô Tín không thân thiết đến thế.

Sau đó, Vô Sinh lão mẫu ngược lại cũng đi tìm Vương Cửu Trọng. Đáng tiếc Vương Cửu Trọng cho dù có bước chân vào Thông Thiên thì cũng luôn trong trạng thái bế quan. Vô Sinh lão mẫu căn bản không gặp được mặt Vương Cửu Trọng đã bị sư đệ Tư Mộ Hàn của hắn đuổi đi.

Lần trước, Tô Tín cùng Vương Cửu Trọng đánh một trận thực sự khắc rất sâu trong ấn tượng của hắn. Sư huynh hắn hiếu chiến, song hắn không cho phép Vũ Thiên Vực bọn họ lại chọc vào kẻ địch như Tô Tín lần nữa.

Cho nên cứ thế, Vô Sinh lão mẫu cũng chỉ có thể thử vận may đi tìm Khương Viên Trinh.

Ban đầu, Vô Sinh lão mẫu không đi tìm Khương Viên Trinh bởi trước đó, Khương Viên Trinh đã bị Tô Tín cùng Mạnh Kinh Tiên liên tiếp đánh bại. Vô Sinh lão mẫu còn cho rằng Khương Viên Trinh biết sợ đám người Tô Tín, không dám thu nhận nàng. Nào ngờ, Khương Viên Trinh quả thật đồng ý. Đây quả là một niềm kinh hỉ ngoài ý muốn.

Lúc này, biên trong Hoàng Thiên Vực, một tên Chân Vũ của Hoàng Thiên Vực mặt lộ vẻ lo lắng nói với Khương Viên Trinh: “Vực chủ, thực lực của Vô Sinh lão mẫu đúng là mạnh. Thậm chí có thể nói là người mạnh nhất dưới Thông Thiên cảnh. Chỉ vì một mình nàng ta mà đi đắc tội với Tô Tín. Cái này có hơi không đáng giá chứ? Tên Tô Tín kia bây giờ có đến hai đồng minh Thông Thiên cảnh. Một khi trở mặt với đối phương, cũng tương đương với việc chúng ta đồng thời khai chiến với Dịch Kiếm Môn lẫn Địa Phủ đó!”

Khương Viên Trinh lắc đầu, nói: “Ngươi nghĩ nhầm rồi. Chính là bởi vì điểm này cho nên ta mới dám thu nhận Vô Sinh lão mẫu, đắc tội với Tô Tín.

Tô Tín hắn có đồng minh. Mặc dù ta không có nhưng bất kể là Phật Tông hay Đạo môn, chắc chắn sẽ không để mặc cho Tô Tín liên thủ với Mạnh Kinh Tiên cùng Địa Tạng Vương đến vây công Hoàng Thiên Vực chúng ta.”

“Vì sao?” Tên Chân Vũ kia nghi ngờ hỏi.

“Bởi vì hai chữ: cân bằng!”

Khương Viên Trinh trầm giọng nói: “Hiện tại trên giang hồ có mười vị Thông Thiên. Quan hệ giữa ba người Tô Tín mật thiết khó phân. Nếu quả thực đánh thì cho dù có là Đạo môn cũng khó mà địch lại. Nếu như để mặc cho ba người Tô Tín lần lượt giải quyết từng Thông Thiên trên giang hồ, thì không phải Tô Tín kia thực sự vô địch rồi?

Lúc trước trong Vân Mộng Trạch, Tô Tín gọi Mạnh Kinh Tiên và Địa Tạng Vương đến, cái này thực ra là một bước đi tồi tệ. Bởi vì sự xuất hiện của bọn họ nên mới khiến cho đám người Phật Đà dâng ý cảnh giác.

Cho nên ta dám cam đoan, chỉ cần Tô Tín dám đem bọn họ đến vây công Hoàng Thiên Vực chúng ta, Phật Đà và Đạo Tổ nhất định sẽ không mặc kệ.”

Nói đến đây, Khương Viên Trinh lại liếc tên Chân Vũ kia một cái, nói: “Huống chi ban đầu, trên con đường Thông Thiên ta đã từng muốn giết Tô Tín, hai bên đã kết đại thù rồi.

Nếu ta không đoạt được một viên tinh thạch, không tấn thăng Thông Thiên thì e là bây giờ ta cũng phải dẫn Hoàng Thiên Vực chạy thoát thân.

Cho nên, dù có đắc tội Tô Tín hay không, thật ra đã chẳng còn ý nghĩa nữa. Dù sao bây giờ ta và Tô Tín cũng đã kết tử thù, không chết không thôi.”

Tên Chân Vũ Hoàng Thiên Vực kia gật đầu một cái. Trong mắt vẫn mang theo một vẻ do dự. Thấy thế, Khương Viên Trinh lắc đầu một cái. Ai nói cường giả Chân Vũ cảnh sẽ không có sợ hãi? Chân Vũ cảnh cũng thế, cũng sẽ biết sợ.

Tô Tín và Mạnh Kinh Tiên đánh bại Khương Viên Trinh hai lần, ngược lại không đánh mất dũng khí của Khương Viên Trinh, song lại khiến cho Chân Vũ trong Hoàng Thiên Vực cũng nảy sinh ra tâm trạng sợ hãi. Đây cũng không phải là chuyện gì tốt.

Nhưng vào lúc này, một tên đệ tử Hoàng Thiên Vực mặt đầy lo lắng chạy đến nói: “Vực chủ! Không xong rồi! Tô Tín dẫn theo đông đảo cường giả Tây Bắc Đạo dưới quyền hắn tấn công vào Hoàng Thiên Vực chúng ta!”

Khương Viên Trinh chau mày: “Nhanh như vậy?”

Biểu hiện của Tô Tín này cũng có phần quả quyết quá đáng. Hắn chỉ vừa mới nhận Vô Sinh lão mẫu không bao lâu, Tô Tín đã đến tìm hắn gây sự rồi. Hơn nữa, lại còn điều động cả Tây Bắc Đạo vũ trang đầy đủ đến. Tô Tín này muốn làm cái gì đây?