Chương 2787 Thích Đạo Huyền (2)
Mà ở Nhữ Nam Đạo, cùng với việc Thẩm Vô Danh tấn thăng Chân Vũ, Thất Hùng Hội lại có thể một lần nữa ngang hàng với Thượng Quan thị.
Lúc Tiên Vực hạ giới, Thượng Quan thị vốn tầm thường lại cùng dung hợp với Hàn Thiên Vực trong mười hai Tiên Vực. Kết quả, Thượng Quan thị không chỉ có thực lực tăng mạnh, mà còn có thêm một cường giả Chân Vũ cảnh, áp chế lên địa bàn của Thất Hùng Hội cũng không ít.
Bây giờ Thẩm Vô Danh tấn thăng Chân Vũ, tự mình đuổi theo Thượng Quan Linh của Thượng Quan thị một hồi. Hai người cũng không biết đã bàn tính gì hay là động thủ gì. Dù sao, từ sau lần đó, Thượng Quan thị liền trả lại địa bàn của Thất Hùng Hội bị Thượng Quan thị chiếm trước đó trả lại cho Thất Hùng Hội. Hai bên cùng nhau quản lý Nhữ Nam Đạo.
Lúc này, hai nhà cũng đều tỏ ra hòa thuận mà nghe Thích Đạo Huyền giảng đạo. Coi như bọn họ có tấn thăng Chân Vũ thì với cường giả Thông Thiên cảnh như Thích Đạo Huyền đến giảng đạo vẫn có thể cho bọn họ được lợi ích không nhỏ.
Nhưng vào lúc này, một bóng người bỗng nhiên xuất hiện ở bên cạnh Thích Đạo Huyền. Thượng Quan Linh cùng Thẩm Vô Danh vừa muốn quát một tiếng to gan. Có điều, vừa nhìn thấy thân ảnh đó, bọn họ đều không hẹn mà cùng ngậm miệng lại.
Tô Tín!
Người này bỗng nhiên xuất hiện bên cạnh Thích Đạo Huyền. Hắn mặc cả thân hắc bào bồng bềnh trong gió. Trên người hắn không mang theo chút khí tức nào, thật giống như là không khí vậy. Nhưng trong thực tế, cả người hắn lại chói mắt như ánh dương vậy. Khiến người khác không cách nào khinh thường.
Thượng Quan Linh cùng Thẩm Vô Danh hai mắt nhìn nhau một cái, cũng không dám lên tiếng.
Người này không phải hạng người dễ chọc vào. Bất kể hôm nay hắn đến tìm Thích Đạo Huyền gây phiền toái hay đến làm gì, bọn họ cũng chỉ có thể nhìn.
Với thực lực bây giờ của Thượng Quan thị cùng Thất Hùng Hội, Tô Tín chỉ cần nhấc một ngón tay, e là bọn họ sẽ bị diệt môn ngay rồi.
Mà những võ giả khác ở ngoài Nhữ Nam Đạo trông thấy Tô Tín đến, thoáng chốc bắt đầu náo động, thấp giọng bàn luận sôi nổi.
Trước đây không lâu, Tô Tín vừa mới diệt Hoàng Thiên Vực, thủ đoạn vô cùng tàn nhẫn. Khương Viên Trinh bị giết thì thôi, trong toàn bộ Hoàng Thiên Vực. Bất kể là là người của Khương gia hay những võ giả trung thành với nhất tộc Khương thị tất cả đều bị giết. Máu chảy thành sông. Cả giang hồ toàn là tiếng mắng chửi.
Có điều sau khi mắng, mọi người cũng không biết làm gì. Tiếng xấu trên lưng Tô Tín không đến một ngàn cũng tới tám trăm. Người ta căn bản chẳng quan tâm thì bọn họ trừ mắng chửi cũng chẳng còn cách nào.
Mà bây giờ, Tô Tín xuất hiện trước mặt bọn họ. Đám người này cũng chẳng dám tiếp tục mắng chửi. Đứng trước mặt Tô Tín mà mắng hắn thì không phải là đang trút giận mà là đang tự tìm cái chết.
Có điều, bọn họ thắc mắc không biết vì sao Tô Tín lại đến tìm Thích Đạo Huyền. Dường như Thích Đạo Huyền cũng không có thù oán gì với Tô Tín.
Ban đầu, Thích Đạo Huyền quả thực từng cản Tô Tín diệt Thiếu Lâm Tự. Nhưng Tô Tín cũng vẫn diệt Thiếu Lâm Tự như thường. Chẳng lẽ Tô Tín chỉ vì chút chuyện nhỏ này mà đến tìm Thích Đạo Huyền gây sự?
Mọi người không đoán được Tô Tín nhưng đã có hơi nhát gan, bắt đầu lặng lẽ rút lui, tránh cho lát nữa đánh nhau thật bọn họ bị ngộ thương.
Những người còn ở lại cũng cẩn thận nhìn quanh, hầu như không còn tâm tình nghe Thích Đạo Huyền giảng đạo nữa.
Thích Đạo Huyền thì ngược lại, hắn đã nhận ra được Tô Tín đến, song cũng không bị ảnh hưởng gì, vẫn tiếp tục giảng đạo. Tô Tín cũng không quấy rầy hắn, chỉ đứng qua một bên.
Nửa giờ sau, Thích Đạo Huyền hoàn toàn giảng xong. Bấy giờ đứng lên, thi lễ với Tô Tín, nói: “Tô đại nhân quản lý Tây Bắc Đạo trăm công nghìn việc, sao lại rảnh rỗi đến tìm bần tăng đây?”
Tô Tín lạnh nhạt nói: “Ta đến tìm Thích Đạo Huyền đại sư dĩ nhiên có chuyện tốt muốn thương lượng với đại sư ngươi.”
Thích Đạo Huyền lộ ra một nụ cười khổ, nói: “Nhưng bị Tô đại nhân tìm đến cửa thì ắt cũng không phải chuyện gì tốt lành.”
Tô Tín phất tay một cái, nói: “Thế sự không có tuyệt đối mà.”
Vừa nói, Tô Tín đưa mắt sang nhìn Thẩm Vô Danh cùng Thượng Quan Linh, nói: “Hai vị, ta có một số việc muốn thương lượng với Thích Đạo Huyền đại sư. Nơi này là địa bàn của hai người các ngươi, có thể sắp xếp cho một chỗ không?”
Thượng Quan Linh cùng Thẩm Vô Danh liền vội vàng gật đầu. Tất cả đều thở phào nhẹ nhõm. Chỉ cần không phải đến tìm bọn họ gây sự là được.
Thượng Quan Linh giao cho Tô Tín một căn nhà của Thượng Quan thị để hắn mật đàm với Thích Đạo Huyền. Hắn và Thẩm Vô Danh núp ở đằng xa, rất sợ nghe được cái gì không nên nghe.
Cường giả Thông Thiên cảnh muốn nói chuyện gì, quả thực bọn họ rất tò mò, cũng rất muốn nghe.
Nhưng đồng thời bọn họ cũng biết, có một số việc nghe được, bọn họ nghe cũng không hề gì. Song nếu là việc không nghe được mà vẫn nghe thì bọn họ sẽ chết rất thảm.