← Quay lại trang sách

Chương 2789 Thuyết phục (2)

Cho nên so với đệ tử, Thích Đạo Huyền dù tình nguyện bỏ qua sức mạnh Thông Thiên cảnh, hắn cũng muốn tìm một truyền nhân phù hợp.

Chỉ có điều bây giờ cái mà Tô Tín nói, hắn cũng không cách nào xác nhận thật giả. Nói hắn dễ dàng giao cơ duyên Thông Thiên cảnh ra, tất nhiên không thể.

Thấy Thích Đạo Huyền do dự, Tô Tín liền biết chuyện này đã thành công được một nửa.

Chỉ cần Thích Đạo Huyền không mở miệng ra đuổi người thì chứng tỏ trong lòng Thích Đạo Huyền thực ra đã có chút tin tưởng lời nói của Tô Tín. Dĩ nhiên, lần này Tô Tín cũng quả thực không lừa hắn, lời Tô Tín nói đều là sự thật.

Tô Tín nhìn Thích Đạo Huyền, thấp giọng nói: “Thích Đạo Huyền đại sư, hay là chúng ta làm thế này đi vậy. Bây giờ cái ngươi thiếu chính là đệ tử. Ta giúp ngươi tìm, để Liên Hoa Thiền Viện các ngươi có truyền nhân. Song ngươi cũng nhất định phải giao thiên cơ cho ta.

Cứ như vậy, Liên Hoa Thiền Viện các ngươi có đệ tử, mà ta cũng có cái để đi đánh một trận thực sự với Nhân Hoàng. Nếu như ta thắng thì Liên Hoa Thiền Viện các ngươi có thể tiếp tục truyền thừa. Nếu ta thua thì không cần nhiều lời nữa, Cửu Cực Quy Nhất mà thất bại thì dù Thích Đạo Huyền đại sư có khư khư giữ thiên cơ cũng sẽ bại thôi.”

Thích Đạo Huyền nghi ngờ nói: “Ngươi tìm đệ tử giúp bần tăng?”

Tô Tín lạnh nhạt nói: “Thích Đạo Huyền đại sư, thực lực của ngươi quả thực mạnh. Thậm chí, trên giang hồ bây giờ ngươi cũng có đầy uy vọng. Nhưng thứ cho ta nói thẳng, có một số việc không phải ngươi có uy vọng là đủ.

Dưới tay ngươi không có chút thế lực nào. Hơn nữa, điều kiện chọn đệ tử của ngươi lại hà khắc đến thế. Chỉ dựa vào một mình ngươi, ngươi sẽ phải tìm trong bao lâu?

Mà dưới quyền Tô Tín ta, mấy triệu võ giả ở toàn Tây Bắc Đạo mặc ta dùng. Đất Tam Tương cũng là địa bàn của ta. Thiên Hạ Thất Bang do ta làm chủ. Không ít người giang hồ trong dân gian cũng thể thăm dò tin tức cho ta. Ngay cả Kim Trướng Hãn Quốc cũng đã thần phục dưới quyền của ta. Chỉ cần ra mở miệng, lời của ta ở Kim Trướng Hãn Quốc có tác dụng hệt như Thánh chỉ vậy.

Hơn nữa, ta còn có giao hảo với Thiết gia của Lục Phiến Môn Đại Chu. Chỉ cần một câu nói của ta, bộ khoái Lục Phiến Môn khắp bốn mươi chín đạo Đại Chu sẽ phát động toàn bộ sức mạnh, tìm đệ tử cho Thích Đạo Huyền ngươi!”

Trong mắt Thích Đạo Huyền lộ ra vẻ kinh ngạc. Nếu Tô Tín không nói, e rằng cũng không ai biết thế lực dưới tay hắn đã mạnh đến nước này. Nói một tiếng hùng bá giang hồ cũng chẳng mấy sai lệch.

Thậm chí, hiện tại, thế lực Tô Tín nắm giữ so với Phật Tông cùng Đạo môn cũng phải mạnh hơn nhiều. Thiên hạ tuyệt đối không ai có thể sánh vai cùng hắn.

Nghĩ đến trước mắt hắn còn chẳng có tin tức gì của đệ tử, Thích Đạo Huyền thở dài một hơi, nói: “Chuyện này bần tăng có thể đồng ý với Tô đại nhân. Có điều, chỉ chờ đến khi Tô đại nhân tìm được đệ tử ta mong muốn, ta mới có thể giao thiên cơ cho ngươi.”

Trên mặt Tô Tín lộ ra một nụ cười, nói: “Dĩ nhiên, một tay giao tiền, một tay giao hàng. Tô Tín ta luôn rất giữ chữ tín.”

Thích Đạo Huyền hơi nhíu mày một cái. Với việc Tô Tín hình dung đệ tử của Thích Đạo Huyền hắn là hàng hóa, Thích Đạo Huyền cảm giác có hơi chút không được tự nhiên.

Lúc này, Tô Tín hỏi: “Thích Đạo Huyền đại sư, điều kiện của ngươi với đệ tử của mình có yêu cầu gì bắt buộc hay không? Ta sẽ tìm người phù hợp yêu cầu dẫn đến.”

Thích Đào Huyền gật đầu một cái. Hắn tìm ra một tờ giấy, viết mấy vấn đề liên quan đến thiên cơ Phật môn đưa cho Tô Tín, nói: “Có thể giải đáp được những vấn đề này thì chứng minh người đó nhất định có ngộ tính. Dĩ nhiên, quan trọng nhất chính là đối phương phải có tâm Phật, bất nhiễm bụi trần. Có một thứ có thể kiểm định được.”

Vừa nói, Thích Đạo Huyền vừa lấy ra một hạt sen, nói: “Đây là hạt sen mọc ra từ trong ao tại Liên Hoa Thiền Viện chúng ta. Mỗi được đều được trui luyện bằng tiếng tụng kinh, do không có rễ nước nuôi lớn, không phải là linh dược, cũng không có sức mạnh, nhưng ăn vào có thể khiến cho tâm thần người an bình. Lúc ta mới vào Liên Hoa Thiền Viện, chưa đạt đến cảnh giới bài trừ thức ăn được, nên đã dùng hạt sen này làm thức ăn.

Chỉ cần người mang tâm cảnh không nhuốm bụi trần chạm vào hạt sen này, phía trên nó sẽ phát ra ánh sáng mờ ảo.”

Tô Tín gật đầu một cái. Cái này thì rất đơn giản. Hắn hỏi: “Thích Đạo Huyền đại sư còn hạt sen này hay không?”

Thích Đạo Huyền ngay lập tức đưa hết hạt sen hắn có cho Tô Tín: “Cái này có rất nhiều. Bần tăng sớm đã đến cảnh giới bài trừ thức ăn. Đã lâu không còn dùng đến nó.”

Tô Tín cầm hạt sen, nói: “Cảm phiền Thích Đạo Huyền đại sự ở lại bên trong Nhữ Nam Đạo chờ cho một chút. Trong vòng một tháng, ta nhất định có thể lật đào toàn bộ giang hồ, tìm cho ngươi đệ tử mà ngươi mong muốn!”