Chương 2791 Hối hận của Phật Đà (2)
Tô Tín dốc sức giúp Thích Đạo Huyền như vậy, có ngu ngốc cũng biết hắn chắc chắn âm thầm đổi chác gì đó với Thích Đạo Huyền.
Chỉ có điều, đa phần mọi người đều cho rằng hành động này của Tô Tín là đang tìm đồng minh cho mình.
Người trên giang hồ đều biết, mặc dù mạng lưới giao thiệp của Tô Tín rất rộng, nhưng người mà hắn đắc tội cũng chẳng ít.
Cho nên bây giờ, hắn chắc cũng đã phát hiện điều này, vì thế nên mới chủ động đi giúp Thích Đạo Huyền, hòng đổi lấy sự trợ giúp của Thích Đạo Huyền.
Dẫu sao, so sánh với những Thông Thiên khác căm hận Tô Tín đến thế, Thích Đạo Huyền là người phúc hậu hiếm có trong các Thông Thiên trên giang hồ. Hắn cũng không có thù với Tô Tín. Bây giờ Tô Tín xem hắn là mục tiêu thì cũng rất bình thường.
Phật Đà mang tâm trạng phức tạp, nguyên nhân là bởi vì Thích Đạo Huyền vốn nên đứng về phía hắn.
Tổ tiên của Liên Hoa Thiền Viện chính là đại đệ tử năm đó của Phật Đà. Là người kinh tài tuyệt diễm.
Đại Thiên Ma Tôn nói lòng dạ Phật Đà sắt đá, điều này Phật Đà không hề phản bác. Sự thật cũng quả là như thế.
Ngày xưa, lúc thời thượng cổ, Phật Đà cố ý chia tâm pháp Thiền Tông cùng Mật Tông của hắn ra mà truyền cho những đệ tử khác nhau. Cái này khiến sau này hai mạch chia ra. Phật Đà bẫy hại đệ tử mình như vậy, cái chính là muốn hai mạch Thiền Tông cùng Mật Tông có thể phát huy được đến mức cao nhất nào, kết quả sẽ ra sao.
Nhưng thái độ của Phật Đà với đại đệ tử này của hắn lại khác. Hắn hầu như không có chút gì giấu diếm, toàn bộ đều dốc lòng truyền đạt. Tuy nhiên, sau cùng, vị đại đệ tử kia của hắn lại công khai nghi ngờ Phật pháp của hắn. Cuối cùng thoát ly khỏi Phật môn, muốn đi con đường của riêng mình.
Ban đầu, Phật Đà quả thực động sát tâm. Đáng tiếc sau cùng hắn không thể xuống tay được.
Hơn nữa, sự phát triển của Liên Hoa Thiền Viện cũng nằm ngoài dự đoán của Phật Đà. Đối phương quả thực đã đi ra con đường thuộc về mình.
Ban đầu, lúc Thích Đạo Huyền tấn thăng Thông Thiên, Phật Đà đã từng mời Thích Đạo Huyền đến Linh Sơn, như muốn lần nữa quy tụ nhất mạch Phật Tông. Thậm chí, Phật Đà cũng cam kết, sau khi Thích Đạo Huyền đến Linh Sơn, hai người cũng không phân thứ - yếu, nhưng Thích Đạo Huyền lại từ chối. Hơn nữa cũng chỉ để lại bảy chữ: Đạo bất đồng, Phật cũng bất đồng.
Phật Đà biết rõ Thích Đạo Huyền có ý gì. Đạo bất đồng bất tương vi mưu. Phật pháp mà bọn họ sở cầu đã không phải là cùng một kiểu Phật pháp rồi, không nhất thiết phải cưỡng ép gộp lại nữa.
Chỉ có điều bây giờ, Thích Đạo Huyền lại cùng bắt tay với Tô Tín. Cái này khiến cho tâm trạng của Phật Đà có chút phức tạp.
Mãi lâu sau, hắn mới nói với tên đệ tử sau lưng kia: “Tạm không cần làm gì. Ngươi đi xuống trước đi. Để ý động tĩnh của Tô Tín và Thích Đạo Huyền là được.”
Tên đệ tử kia gật đầu một cái, ngay lập tức rời đi.
Mà lúc này, trên giang hồ, cùng với việc Tô Tín sử dụng tất cả sức mạnh của mình để giúp Thích Đạo Huyền tìm đệ tử, độ tiến triển cũng quả thực nhanh hơn Thích Đạo Huyền tự tìm. Thậm chí, mới qua có mấy ngày đã có chút manh mối.
Mấy vấn đề thiên cơ liên quan đến ngộ tính đúng là có người có thể trả lời. Dẫu sao, giang hồ có biết bao nhiêu là người, người có ngộ tính cũng không phải là số ít.
Nhưng người có thể làm cho hạt sen kia sáng lên lại chẳng có lấy một ai.
Thậm chí, người có thể có tâm cảnh bất nhiễm bụi trần trên giang hồ căn bản cũng chẳng tìm được mấy người. Đến nỗi ngay cả người bình thường cũng gần như không có.
Trẻ con sơ sinh tâm cảnh chắc chắn không vướng bụi trần, nhưng vấn đề là tâm trí của con nít sơ sinh thậm chí còn chưa hoàn toàn trưởng thành, nào quan tâm đến cái gì mà bụi trần hay không?
Vì thế, liên tục nửa tháng sau vẫn không có tiến triển gì. Có điều, chuyện cũng vào lúc này mà phát sinh biến hóa.
Lúc này, tại một bến tàu ở Giang Bắc Đạo, Giang lão tam ngậm một cây tăm, cầm một tờ giấy, lần lượt hỏi từng đứa bé từ choai choai đến thiếu niên trước mặt.
Giang lão tam hơn bốn mươi tuổi, vóc người gầy nhom, hình dáng thô bỉ. Có điều, trong mắt những người thường này, hắn cũng đã là đại nhân vật rồi.
Dưới trướng Niên Bang có Tứ Quý Đàn Xuân, Hạ, Thu, Đông, cùng với Hai Mươi Tư Tiết Khí Đường. Hắn chính là một tiểu đầu mục dưới quyền của Lập Hạ Đường, Hạ Đàn, mang tu vi Hậu Thiên trung kỳ.
Cảnh giới Hậu Thiên trung kỳ với phần lớn võ giả thì thậm chí còn chẳng được coi là võ giả. Nhiều lắm cũng chỉ là một tên chạy vặt trên giang hồ. Nhưng so với Niên Bang, bang phái mà hầu hết bang chúng đều là người thường thì thực lực Hậu Thiên trung kỳ cũng đã đủ.
Theo căn dặn từ trên, Giang lão tam cũng mang theo câu hỏi Thích Đạo Huyền đưa ra cùng hạt sen kia đi tìm đệ tử cho Thích Đạo Huyền.
Niên Bang bọn họ bang chúng đông đảo, những huynh đệ trong bang có con cháu tuổi tác thích hợp cũng không ít. Cho nên, Niên Bang đã bắt đầu tìm từ trong bang của mình.
Điều này là do bang chủ Niên Bang “Đoạn Long Thủ” Kim Cửu Nguyệt từ mình căn dặn.