← Quay lại trang sách

Chương 2801 Ma Thần oai

Có điều, niềm hưng phấn của Phổ Đà Tôn Giả còn chưa kéo dài được bao lâu đã thấy từ phương xa trên bầu trời một trường kiếm dính theo vô số sát cơ lâm không bay đến. Sát cơ khuấy loạn hư không, hệt như một thanh hung binh tuyệt thế, ngay lập tức chém bay Phật châu kia. Đồng loạt rơi trên mặt đất.

Mà lúc này, trường kiếm trong tay Lý Phôi đã đâm vụn chân khí hộ thể của Phổ Đà Tôn Giả, đâm thẳng vào trong cơ thể hắn!

Tử vong lực cường đại ầm ầm bùng nổ. Trong nháy mắt, sinh cơ trên người Phổ Đà Tôn Giả cũng đã hoàn toàn tiêu tán!

Lúc này, ở ngoài trăm dặm xa trấn nhỏ, trên một ngọn núi hoang, Tô Tín mặt đầy vẻ cười như không cười mà nhìn Phật Đà. Bên người hắn còn có Thích Đạo Huyền mặt đang mang đầy vẻ bối rối.

Kim Cửu Nguyệt cho rằng đám người Tô Tín có khi ở trong vòng mười dặm, nhưng bọn họ vẫn là xem thường Tô Tín cùng Phật Đà rồi!

Đối với đám người Kim Cửu Nguyệt mà nói, cái bọn họ không ngờ tới còn rất nhiều. Không ai ngờ tới đều là Chân Vũ mà chỉ với ba kiếm Lý Phôi đã chém chết Phổ Đà Tôn Giả kia.

Mặc dù bọn họ cũng đều nghe nói, Phổ Đà Tôn Giả này hình như mới tấn thăng Chân Vũ khoảng thời gian gần đây. Nhưng đó cũng là Chân Vũ, nếu Lý Phôi có thể chém hắn như chém dưa cắt thức ăn thì cũng có thể so sánh được với Tô Tín lúc đầu.

Người không nghĩ đến điểm này còn có Phật Đà.

Hắn vốn không có ý định xuất thủ. Hắn nghĩ, một Phổ Đà Tôn Giả hẳn là đủ rồi. Nhưng không biết vì sao, hắn vẫn có một loại cảm giác không yên, cho nên sau khi Phổ Đà Tôn Giả xuất thủ, hắn cũng lập tức theo đến cùng, vì để đề phòng bất trắc.

Không ngờ lo lắng của hắn lại thành sự thật. Tô Tín này vì đệ tử của Thích Đạo Huyền mà thực sự tận lực, giúp hắn đến mất công mất sức như vậy.

Một bước chậm lại để cho Phật môn hắn mất đi một cường giả Chân Vũ cảnh. Trái đắng này, Phật môn ăn một quả lớn rồi!

Phật Đà không nhìn Tô Tín trước mắt, hắn chỉ cau mày nói với Thích Đạo Huyền: “Tổ tiên Liên Hoa Thiền Viện ngươi chính là đệ tử của ta. Nhất mạch Phật môn chúng ta phát triển đến nước này, mặc dù ban đầu hắn quả thực có chút nghi nghị giáo lý của ta, nhưng đó là lúc đầu.

Vạn năm qua, có vài chi nhánh diễn hóa từ nhất mạch Phật môn ta mà ngay cả ta cũng thấy hết sức xa lạ. Ví như nhất mạch Hoan Hỉ kia, ban đầu cũng không phải là ta truyền xuống.

Nhưng cái này cũng không có vấn đề. Bất kể diễn hóa thế nào, Phật từ đầu tới cuối đều là Phật. Cho nên ta hủy bỏ tên Phạm Thiên Vực, Thiếu Lâm Tự, xây dựng lại Phật môn ở Linh Sơn. Chỉ cần ngươi có thể gia nhập Phật môn ta, bất kể ngươi tu cái gì, chỉ cần là Phật pháp thì ngươi chính là người Phật môn. Tên đệ tử kia ta cũng sẽ không cướp, dĩ nhiên sẽ nhường cho ngươi.”

Lời nói này của Phật Đà đồng nghĩa với việc chiêu mộ.

Trước kia, lúc Phật Đà mới vừa thành lập Linh Sơn đã từng cho người mời Thích Đạo Huyền qua. Có điều khi đó, Phật Đà chẳng qua chỉ cho người đưa tin tới mà thôi. Thích Đạo Huyền đã thẳng thừng cự tuyệt. Nhưng bây giờ là đích thân Phật Đà mở miệng chiêu mộ. Ý nghĩa không giống nhau.

Tô Tín cũng không cản. Hắn đứng ở bên cạnh, im lặng nhìn Phật Đà mời gọi Thích Đạo Huyền.

Hiện tại quan hệ của bọn họ rất phức tạp. Thích Đạo Huyền chính là nhất mạch Phật môn, nhưng lại đứng cùng một phía với Tô Tín.

Mà Phật Đà hiển nhiên không muốn cứ như thế mà lại có thêm một tên địch. Chịu hy sinh lợi ích Phật môn một chút, gì cũng phải để cho Thích Đạo Huyền đứng về bên phía hắn.

Đáng tiếc, theo Tô Tín, Phật Đà khó có thể mà thành công.

Thích Đạo Huyền không phải là người tầm thường. Hắn đang nghĩ gì, Tô Tín hiểu còn sâu hơn Phật Đà nhiều.

Quả nhiên, Thích Đạo Huyền ngay lập tức lắc đầu, nói: “Phật Đà đại nhân, đây không phải là mối quan hệ giữa Phật môn cùng Phật môn. Mặc dù ta xuất thân Phật môn, nhưng Phật mà ta tu cùng Phật mà ngươi tu đã không cùng là một kiểu Phật nữa rồi.

Dù coi như tổ sư của Liên Hoa Thiền Viện sống lại, muốn ta gia nhập Phật môn, ta cũng sẽ không đồng ý. Ta là ta. Liên Hoa Thiền Viện là Liên Hoa Thiền Viện. Đạo bất đồng, mưu cầu khác nhau.

Còn về phận đệ tử kia, xin Phật Đà đại nhân tác thành. Ta không muốn tham dự vào phân tranh giang hồ. Chỉ cần tìm được đệ tử thích hợp, ta dĩ nhiên sẽ quy ẩn giang hồ.”

Thật ra bây giờ, lời của Thích Đạo Huyền nói đã là một ám hiệu. Mục đích chính là nói với Phật Đà rằng hắn sẽ không trực tiếp đứng về phía Tô Tín, giúp Tô Tín.

Chỉ có điều, Phật Đà cũng không hiểu những thứ này. Với giải thích của Thích Đạo Huyền hắn cũng chẳng tin tưởng hoàn toàn. Hơn nữa, nhìn bộ dạng bây giờ của Thích Đạo Huyền, hắn thực sự có dự tính không quay về Phật môn nữa rồi.

Lúc này, Tô Tín cũng nhìn Phật Đà, cười lạnh, nói: “Phật Đà đại nhân, tay ngươi không phải có hơi quá dài rồi chứ? Nơi này là Giang Nam Đạo, tay của Phật Tông đã kéo đến đây rồi à?”

Phật Đà mặt không chút thay đổi, nói: “Nơi này cũng không phải địa bàn của Tô Tín ngươi.”