← Quay lại trang sách

Chương 2800 Nộp mạng (2)

Phổ Đà Tôn Giả nhàn nhạt nói: “Chuyện này trước không nói. Đầu tiên phải giải quyết chuyện trước mắt đã.”

Nhìn Lý Phôi trước mắt, Phổ Đà Tôn Giả nhàn nhạt nói: “Đứa nhỏ này cũng không gia nhập vào Niên Bang, cũng không tu luyện công pháp của họ. Ngươi dựa vào cái gì nói Phật Tông chúng ta cướp người? Cái này cũng có hơi không nói đạo lý chứ?

Người ta mang đi. Đệ tử giỏi ai cũng muốn. Bất kể là Tô Tín sau lưng ngươi muốn, hay là Thích Đạo Huyền muốn, cũng đến Linh Sơn ta mà đòi người!”

Lý Phôi không nói gì, nhưng trong tay hắn đã cầm trường kiếm trong tay. Một kiếm chém ra, trong nháy mắt, sắc trời xung quanh đều bị ảnh hưởng mà trở nên ảm đạm. Tử ý phiêu tán đầy trời, không khác gì cửa Địa Ngục bị mở ra. Quỷ khí dày đặc bao phủ, tiếng ác quỷ kêu khóc vang lên không ngớt!

Sắc mặt Phổ Đà Tôn Giả kia bỗng nhiên biến đổi. Hắn sao cũng không ngờ tới Lý Phôi này nói động thủ là động thủ. Lý Phôi đây là ngu ngốc hay là cuồng vọng?

Chỉ có điều, còn chưa chờ cho hắn suy nghĩ nhiều, trong tử khí nồng đượm kia, một thanh trường kiếm mang đậm tử vong lực xuất hiện trước ngực của hắn, chỉ thiếu có mấy tấc là sẽ có thể đâm vào ngực hắn, bất chấp cả Phật quang vô cùng cường đại trên người hắn.

Phổ Đà Tôn Giả miệng tuôn chân ngôn. Trong nháy mắt hư không chấn động. Chân ngôn oai hóa thành thực chất giống như sức mạnh muốn đẩy trường kiếm của Lý Phôi ra, nhưng lại vỡ tan tành dưới một kiếm này của Lý Phôi!

Mắt thấy trường kiếm kia sắp đâm vào ngực hắn, sau lưng Phổ Đà Tôn Giả, một bóng Phật tay cầm bình Ngọc Tịnh mơ hồ hiện lên. Chớp mắt, Phật quang đại thịnh, nhưng thân hình của Phổ Đà Tôn Giả cùng đổi vị trí với tượng Phật sau lưng hắn kia. Dùng pháp tướng lực để thay thế, chịu một kiếm của Lý Phôi thay cho hắn.

Tức thời, Pháp Tướng của hắn ngay lập tức vỡ nát. Có điều, còn chưa kịp chờ cho hắn kinh hãi tốc độ của Lý Phôi vì sao lại nhanh như thế, Lý Phôi bên kia cũng đã đánh tới kiếm thứ hai!

Trong nháy mắt, thân hình Lý Phôi giống như quỷ mị, dù Phật quang quanh thân Phổ Đà Tôn Giả có sáng ngời hơn nữa cũng không chiếu đến được thân hình Tô Tín.

Đến khi luồng sát cơ vô cùng cường đại kia lại một lần nữa ẩn hiện, song nó lại là xuất hiện ở sau lưng hắn!

Ngay lập tức, hai tay Phổ Đà Tôn Giả kết Bảo Bình Ấn. Thân hình thay đổi trong giây lát ngay trước khi kiếm của Lý Phôi sắp xuyên qua lưng hắn, khiến cho Bảo Bình Ấn của hắn cùng một kiếm của Lý Phôi đụng nhau, nhất thời mang theo chân khí cường đại, phong bạo lưu chuyển.

Chỉ có điều, uy thế từ một kiếm này của Lý Phôi quả thực rất mạnh mẽ. Còn Bảo Bình Ấn của Phổ Đà Tôn Giả lại quá vội vàng.

Gần như trong nháy mắt, Bảo Bình Ấn vỡ vụn. Một kiếm của Lý Phôi để lại trên vai phải của hắn một vết kiếm dữ tợn, thiếu chút nữa đã chém đứt cánh tay của hắn!

Lúc này, Phổ Đà Tôn Giả thực sự bị giật mình.

Hắn trước đó chính là võ giả Dương Thần cảnh trong Phạm Thiên Vực. Lúc còn Bì Già Đa La, biểu hiện của hắn cũng chỉ có thể nói là bình thường. Có thể tu luyện đến Dương Thần cảnh đại diện cho năng lực cùng thực lực của hắn. Nhưng bước thêm một bước nữa lại là khó khăn vô cùng.

Đến khi Phật Đà thay thế Bì Già Đa La, hắn tự mình giảng đạo cho những đệ tử Phật môn khác, lúc này mới làm cho võ giả Phật môn ai cũng tìm ra được con đường thích hợp với bản thân, thực lực đại tiến.

Phổ Đà Tôn Giả này cũng thế. Hắn mới chỉ tấn thăng Chân Vũ được một, hai năm mà thôi. Cho nên cảnh giới của hắn cũng chỉ mới ổn định. Hắn cũng chỉ từng đấu võ so tài với những Chân Vũ khác trong Phật môn, chứ chưa từng đánh sống đánh chết với những Chân Vũ khác.

Bây giờ cùng giao thủ với Lý Phôi, hắn nhưng lại thấy được cái gì mới gọi là kinh khủng.

Đều là Chân Vũ, thực lực của Lý Phôi sao lại có thể mạnh đến như vậy?

Mà lúc này đã không còn lượt cho hắn suy nghĩ nhiều. Kiếm pháp của Lý Phôi vẫn luôn đơn giản nhưng vô cùng tàn nhẫn như vậy.

Thừa thắng xông lên, lại còn suy tam mà kiệt. Lúc còn ở Dương Thần cảnh, võ giả trong thiên hạ có thể chống đỡ được ba kiếm của Lý Phôi liền không nhiều. Bây giờ coi như hắn tấn thăng đến Chân Vũ thì cũng như thế thôi!

Khi nãy, Lý Phôi đã chém hai kiếm. Bây giờ kiếm thứ ba chém xuống, tử khí quanh thân Lý Phôi đã ngưng tụ thành thực thể, ngưng tụ thành hình dáng Minh Thần sau lưng hắn.

Một kiếm này không phải đánh lén, cũng không phải đánh nhanh thắng nhanh, mà là trực tiếp dựa vào sức mạnh cường đại mà chém chết Phổ Đà Tôn Giả!

Có điều vào lúc này, từ phương xa một đạo Phật quang sáng chói lóe lên, vạch qua bầu trời mênh mông mà đến.

Cẩn thận nhìn một chút, đây hóa ra là một viên Phật châu, nhưng uy thế Phật châu này giống như là sao rơi vậy, vô cùng lóa mắt. Uy thế cường đại đến mức lúc lướt qua bầu trời mênh mông còn mang theo tiếng khóc.

Thấy Phật châu này, trong mắt Phổ Đà Tôn Giả nhất thời lộ ra vẻ vui mừng. Đây chính là Phật châu mà Phật Đà vẫn luôn nghịch trong tay.