← Quay lại trang sách

Chương 2818 Ước chiến (2)

Trừ khi có quan hệ giống như Tô Tín, Địa Tạng Vương và Mạnh Kinh Tiên, hai bên có thể hoàn toàn tin tưởng đối phương mà so tài.

Hiển nhiên bây giờ, Vương Cửu Trọng cùng Tô Tín không có quan hệ đó, hai bên trước đó thậm chí còn có vết nhơ. Một khi mà đánh thì ai lo liệu nổi?

Cho nên ban đầu, Tư Mộ Hàn hết sức khuyên can Vương Cửu Trọng đừng ước chiến. Tiếc là Vương Cửu Trọng không phải hạng người dễ khuyên can như vậy. Hắn cố ý muốn ước chiến với Tô Tín, Tư Mộ Hàn cũng chẳng còn cách nào.

Lúc này, Vương Cửu Trọng vừa nhắm mắt tu hành, vừa lạnh nhạt hỏi: “Tin tức ước chiến với Tô Tín đã truyền ra ngoài chưa?”

Tư Mộ Hàn bất đắc dĩ nói: “Truyền rồi. Có điều Tô Tín có đồng ý hay không hãy còn chưa biết.”

“Tô Tín sẽ đồng ý.” Vương Cửu Trọng nói, hết sức chắc chắn.

Tư Mộ Hàn bất đắc dĩ lắc đầu nói: “Dù cho Tô Tín có thể đồng ý thì sao? Sư huynh, ngươi đánh với người khác ngươi cũng không phải không biết, một khi đã đánh sẽ không dừng được. Lỡ chẳng may biến một trận so tài thành đấu sinh tử thì cái này phải làm sao?”

Vương Cửu Trọng lắc đầu, nói: “Yên tâm, ta không phải người nông cạn như vậy. Ta chỉ muốn nhìn thử thực lực của Tô Tín lúc này mà thôi.

Phật Đà là Thông Thiên thượng cổ. Tô Tín lại có thể đánh ngang tay với Phật Đà. Hắn bây giờ đáng để đánh với ta một trận.”

Ngay lúc này, một tên võ giả Vũ Thiên Vực từ bên ngoài chạy vào, lớn tiếng nói: “Đại nhân, Tô Tín truyền tin đến, đồng ý ước chiến với vực chủ. Hơn nữa bây giờ Tô Tín đang ở bên ngoài Vũ Thiên Vực ta!”

Nghe lời này xong, Tư Mộ Hàn nhất thời ngẩn ra.

Bọn họ mới truyền tin đi chưa đến mấy ngày, Tô Tín không chỉ đồng ý ngay lập tức mà lại còn dùng tốc độ nhanh nhất chạy đến đây. Tư Mộ Hàn thấy, Tô Tín này sao mà còn gấp gáp hơn cả Vương Cửu Trọng thế này?

Có điều bây giờ Tư Mộ Hàn cũng không quản được nhiều như vậy. Hắn ngay lập tức nói với Vương Cửu Trọng: “Sư huynh, chúng ta đích thân ra nghênh đón!”

Vừa nói, Tư Mộ Hàn liền ngay lập tức dẫn người ra ngoài điện.

Trên Vũ Thiên Vực, Tư Mộ Hàn dẫn người chào đón. Sau lưng hắn là Vương Cửu Trọng mang vẻ chậm rãi.

Thấy Tô Tín, Tư Mộ Hàn chắp tay một cái, nói: “Tô đại nhân, ngươi hẳn có nghe nói qua tính cách của sư huynh ta. Con người hắn là như vậy, mê võ đạo đến điên cuồng. Lần này sư huynh mới vừa bế quan ra liền nghe nói tình cảnh lúc Tô Tín đại nhân đánh với Phật Đà, thấy cái hắn thích là không nhịn được, muốn so tài với Tô đại nhân một phen, không có ý gì khác cả.”

Tư Mộ Hàn dốc lòng giải thích, muốn để Tô Tín đừng hiểu lầm Vũ Thiên Vực bọn họ cố ý khiêu khích.

Mặc dù Vũ Thiên Vực sẽ không sợ Tô Tín, nhưng lần trước Tô Tín giúp Thích Đạo Huyền tìm đệ tử, hắn đã cho thấy được uy thế mạng giao thiệp của hắn. Quả khiến lòng người sợ hãi. Dưới tình huống không có thù oán cực lớn, Vũ Thiên Vực tuyệt không muốn chọc vào Tô Tín.

Nhưng nào ngờ, đối với những thứ này, Tô Tín căn bản không hề để ý. Hắn chẳng qua chỉ tùy ý vung tay lên, nói: “Không cần nói, những thứ này ta biết. Chuyện ước chiến ta đồng ý. Trận chiến này bất kể thắng bại, cũng là so tài giữa ta và vực chủ Vương Cửu Trọng, không ảnh hưởng đến việc khác.”

Thấy Tô Tín đồng ý nhanh lẹ như vậy, Tư Mộ Hàn có chút ngẩn người.

Chẳng lẽ Tô Tín này cũng có tính cách giống sư huynh hắn cho nên mới không so đo những thứ này?

Lúc này, bỗng nhiên Tô Tín trầm giọng nói: “Vực chủ Vương Cửu Trọng, ta có thể đồng ý ước chiến, có điều ta có hai yêu cầu.”

Vương Cửu Trọng dửng dưng nói: “Mời nói.”

Tô Tín nói: “Yêu cầu thứ nhất rất đơn giản, đó chính là ước chiến giữa chúng ta, ta không muốn cho những người khác nhìn thấy.”

Vương Cửu Trọng gật đầu một cái, Tư Mộ Hàn cũng nói: “Điều này dĩ nhiên không thành vấn đề. Tô đại nhân và sư huynh ta đều là cường giả Thông Thiên cảnh, đây lại không phải là diễn trò. Lúc ước chiến ta sẽ phong tỏa xung quanh Vũ Thiên Vực. Thậm chí ngay cả tin tức thắng bại cũng sẽ không truyền đi.”

Tư Mộ Hàn còn tưởng Tô Tín sợ thua nên mới phong tỏa chiến trường không cho những người khác thấy.

Điểm này ngược lại cũng hợp ý Tư Mộ Hàn. Trận chiến này bất kể là Tô Tín thua hay sư huynh hắn thua, thể diện cũng không được đẹp. Cho nên vẫn là phong tỏa hiện trường là tốt nhất.

“Còn yêu cầu thứ hai, ta muốn nói riêng với vực chủ Vương Cửu Trọng. Những người còn lại xin tránh đi cho.” Tô Tín nói.

Với yêu cầu này của Tô Tín, Tư Mộ Hàn có chút khó hiểu. Có điều, Vương Cửu Trọng sau lưng Tư Mộ Hàn nói ngay: “Không thành vấn đề.”

Vương Cửu Trọng đã nói thế, Tư Mộ Hàn cũng chỉ đành làm theo. Giải tán những người khác, cố ý chuẩn bị một căn mật thất cho Tô Tín và Vương Cửu Trọng.

Trong căn mật thất, Vương Cửu Trọng chỉ nhìn chằm chằm vào Tô Tín, dường như chẳng quan tâm đến những gì Tô Tín nói.

Tô Tín thấp giọng nói: “Vực chủ Vương Cửu Trọng, ngươi hẹn ta đánh một trận, ta đồng ý. Có điều, trận chiến này của chúng ta cũng không thể hời hợt quá.