Chương 2827 Điều kiện
Chuyện lần này dù Phật môn thực sự muốn nắm trật tự giang hồ trong tay cũng được, hay chẳng qua chỉ đơn thuần là hành hiệp trượng nghĩa, trị ác hướng thiện cũng xong. Tóm lại, những người khác không mượn được cớ nào để quản chuyện này.’
Ánh mắt của Thiết Ngạo cùng Triệu Vũ Niên có hơi đen đi. Những điều Tô Tín nói bọn họ sớm đã biết. Có điều, dù có biết thì cũng có thể làm sao? Cho tới nay, Phật môn chỉ thích khoác lớp áo đại nghĩa để hành sự. Thiếu Lâm Tự trước kia là vậy. Phật môn Linh Sơn bây giờ còn tệ hại hơn.
Triệu Vũ Niên lạnh lùng nói: “Tạm thời đừng để ý mượn cớ cái gì. Đại Chu ta nguyện ý liên thủ với Tô đại nhân, cường công Phật môn!”
Tô Tín cười lạnh nói: “Triệu đại nhân nói dễ dàng quá. Coi như là Đại Chu bằng lòng đi cường công, ta cũng không muốn.
Phật môn không phải Hoàng Thiên Vực bị ta diệt trước đó. Đó là nơi tập hợp Phạm Thiên Vực ở Tiên Vực cùng tất cả lực lượng Phật môn ở Hạ giới. Sức chiến đấu của toàn Phật môn, không ai địch lại nổi.
Ngươi và ta liên thủ, ta thậm chí còn có thể tìm đến Địa Phủ cùng Dịch Kiếm Môn đồng loạt ra tay, nhưng làm vậy không có ý nghĩa gì. Bên phía Đạo môn kia cũng không thể nằm yên.
Mặc dù nói, Đạo – Phật hai bên không thể cùng tồn tại, nhưng đây chẳng qua là đời sau mà thôi. Vào thời thượng cổ, Đạo Tổ cùng Phật Đà đã đánh vô số lần. Nên đánh thì bọn họ cũng đã đánh xong. Bây giờ dĩ nhiên cũng là lúc bọn họ liên thủ.
Ta dám cam đoan, chỉ cần chúng ta dám liên thủ cường công Phật môn thì Đạo – Phật ắt sẽ liên thủ!
Mặc dù thế lực của chúng ta cũng không kém với Đạo – Phật liên thủ, thậm chí còn mạnh hơn, nhưng đánh xong thì sẽ thế nào?
Thiên hạ này không có bất kỳ thế lực nào có thể không tổn hao gì sau trận cường công Phật môn cùng Đạo môn hết!
Nếu Tô Tín muốn cường công Phật môn thì hắn tùy lúc đều có thể đánh, cũng không cần chờ tới bây giờ.
Cũng là bởi vì hắn không muốn cùng chết với Phật Đà cho nên mới tính để lại Phật Đà đến sau cùng mới giải quyết.
Đại Chu muốn Tô Tín hắn đánh trận đầu, căn bản không có khả năng này. Đừng nói bây giờ thủ hạ của Tô Tín không có thực lực mạnh đến thế. Coi như thủ hạ của Tô Tín có đầy đủ thực lực đánh một trận với Phật môn, hắn cũng sẽ không ngu mà đưa hết tất cả lực lượng đi.
Thiết Ngạo cùng Triệu Vũ Niên hai mắt nhìn nhau một cái. Chuyện này quả thực Đại Chu đã gấp lắm rồi. Huống chi, bọn họ cũng không phải Hoàng tộc họ Cơ, chưa cần thiết phải ở đây lá mặt lá trái với Tô Tín.
Thiết Ngạo nói thẳng: “Tô đại nhân, ở đây ta cũng nói thẳng với ngươi, bây giờ Đại Chu quả thực không nhịn được nữa.
Thế lực Lục Phiến Môn cùng quân đội ở các nơi cũng đều đã bị áp chế đến cực điểm. Không lừa ngươi, bây giờ phạm vi thế lực của Đại Chu chỉ tồn tại ở Bắc Nguyên Đạo, những nơi khác căn bản là hữu danh vô thực.
Tình hình như vậy, Đại Chu ta có thể kiên trì được một lúc nhưng không thể kiên trì được một đời. Nếu không, Đại Chu ta cũng không nhất thiết phải tồn tại nữa.
Trước khi đến, Cơ Huyền Viễn có nói với ta, chỉ cần Tô đại nhân ngươi có thể đồng ý chuyện này thì tất cả đều dễ nói. Yêu cầu nào của Tô đại ngươi mà Đại Chu có thể thỏa mãn thì nhất định sẽ làm, cũng sẽ dùng mọi cách để thỏa mãn. Chỉ cần Tô đại nhân có thể giúp Đại Chu vượt qua cửa ải khó khăn lần này.”
Ánh mắt Tô Tín híp lại. Trong ánh mắt hắn lộ ra một tia tinh mang, nói: “Thật không?”
“Thật!” Thiết Ngạo cùng Triệu Vũ Niên đồng loạt trầm giọng nói.
Tô Tín ngay lập tức đứng dậy, trong ánh mắt hắn lóe lên một tia lạnh, nói: “Nếu có những lời này của các ngươi thì tốt hơn nhiều rồi. Không phải là ta không muốn xuất thủ, mà là nếu phải ra tay thì nhất định phải là một kích tuyệt sát!
Nếu không, ta giúp Đại Chu các ngươi, nhưng lại lôi Tây Bắc của ta vào vũng bùn hao tổn cùng Phật Tông. Cái này không hề có lợi cho lắm.
Vì thế nên ta cũng không có yêu cầu gì khác. Ta chỉ nói một cái thôi, đó chính là Đại Chu cùng ta liên thủ, cùng nhau tiêu diệt Phật Tông. Các ngươi, có dám hay không?”
Lời Tô Tín vừa nói ra, Thiết Ngạo cùng Triệu Vũ Niên đều ngẩn người ra.
Bọn họ còn cho rằng Tô Tín sẽ đòi chí bảo của Đại Chu. Thậm chí, lớn hơn là một phần quyền lực Đại Chu. Nhưng ai nào ngờ, ánh mắt của Tô Tín không đặt trên Đại Chu. Hắn căn bản muốn mượn cơ hội này trực tiếp diệt toàn bộ Phật Tông!
Phải biết trước đó, mặc dù Đại Chu muốn tìm Tô Tín hỗ trợ, giải thoát khỏi khốn cảnh bây giờ, nhưng bọn họ chỉ muốn mượn sức Tô Tín đánh một trận với Phật môn, để cho Phật môn biết thế lực của bọn họ, đừng làm quá mức là được. Đại Chu căn bản chưa từng nghĩ đến chuyện tiêu diệt Phật Tông.
Kết quả bây giờ, một câu nói của Tô Tín đã đẩy thẳng Đại Chu đến đường cùng. Hoặc không làm. Nếu làm thì phải làm đến cùng!