← Quay lại trang sách

Chương 2843 Chỗ dựa

Nhưng nếu như Phật môn đòi giá quá cao, bọn họ tuyệt đối sẽ không đồng ý. Vì một tên phế vật chuyên gây chuyện như vậy mà bắt Thượng Quan thị trả giá lớn thì tuyệt không đáng.

Sau khi thấy Thượng Quan Linh trở về, đám người Thượng Quan Lăng Vân đều lập tức đi đến hỏi: “Gia chủ, Phật môn nói thế nào?”

Thượng Quan Linh thở dài, lắc đầu nói: “Phật môn lần này muốn cho Thượng Quan thị mất mặt rồi. Đối phương nhất quyết muốn nhốt Thượng Quan Lăng Vân vào Trấn Ma Tháp, cho dù ta bằng lòng trả giá đắt cũng vô dụng.”

Ánh mắt Thượng Quan Chiêu Vân lộ ra vẻ khác thường, hiển nhiên hắn có chút nghi ngờ với lời nói của Thượng Quan Linh, cho rằng Thượng Quan Linh không muốn trả giá đắt để cứu Thượng Quan Lăng Vân.

Mặc dù cho là cứu Thượng Quan Lăng Vân rồi, về đến Thượng Quan thị hắn cũng bị nghiêm trị, thậm chí ngay cả tính mạng cũng không giữ nổi.

Nhưng đây là vấn đề về thái độ. Là thái độ mà Thượng Quan Linh đối xử với Thượng Quan thị ở Hạ giới bọn họ. Đây mới là cái mà Thượng Quan Chiêu Vân bọn họ mong đợi.

Mà lúc này, người của Thượng Quan thị ở Hàn Thiên Vực lại cười lạnh, nói: “Không trở lại thì tốt hơn! Vì một tên phế vật như vậy mà lãng phí tài nguyên của Thượng Quan thị ta thì chẳng đáng giá!”

“Ngươi nói gì?” Thượng Quan Chiêu Vân chỉ vào mặt người kia, quát hận một tiếng.

Mắt thấy hai bên sắp gây hấn đến nơi, Thượng Quan Linh tức giận quát một tiếng: “Đủ rồi! Đừng có cãi nữa! Còn chê Thượng Quan thị không đủ loạn à?”

Thượng Quan Linh nhìn Thượng Quan Chiêu Vân, trầm giọng nói: “Ngươi cho là ta không muốn cứu người ra à? Ta đi đến Kim Quang Tự đó, Phổ Huyền hòa thượng kia thái độ vô cùng cường thế, ngay cả chút thể diện cũng không cho ta. Ta còn có thể thế nào?

Hòa thượng Phật môn kia mạnh đến nỗi cả ta và Thẩm Vô Danh liên thủ cũng không cách nào thắng được, ta thì có cách gì đây?”

Thượng Quan Linh xoay người, mắng những người vốn là Thượng Quan thị ở Hàn Thiên Vực kia: “Các ngươi cũng thế!

Nói thế nào thì Thượng Quan Lăng Vân cũng là người Thượng Quan thị chúng ta. Hắn dù có phạm sai lầm lớn thì cũng phải do Thượng Quan thị chúng ta trừng phạt.

Các ngươi như vậy là làm sao? Chẳng lẽ Phật môn công khai xử lý Thượng Quan Lăng Vân, các ngươi không mất mặt à? Các ngươi không phải người Thượng Quan thị à?”

Người của hai bên đều bị Thượng Quan Linh nói đến mức cúi đầu, không lên tiếng nữa.

Thượng Quan Linh cũng phiền não khoát tay một cái, cho tất cả bọn họ rời đi.

Có điều, vào lúc này, có tên người làm bỗng nhiên đi vào trong, nói: “Gia chủ, Thẩm Vô Danh của Thất Hùng Hội đến thăm.”

Thượng Quan Linh nhíu mày một cái, nói: “Thẩm Vô Danh? Hắn đến làm gì?”

Thật ra, lúc Phật môn còn chưa đến Nhữ Nam Đạo, giữa Thượng Quan Linh cùng Thẩm Vô Danh hãy có một chút va chạm và vết nhơ.

Khi đó, Thượng Quan thị vị bỗng nhiên có thêm một cường giả Chân Vũ cảnh là Thượng Quan Linh hắn cho nên lúc hành sự tỏ ra vô cùng bá đạo, xâm chiếm không ít lợi ích và địa bàn của Thất Hùng Hội.

Nhưng ai nào ngờ, Thẩm Vô Danh lại có thể nhanh chóng tấn thăng Chân Vũ đến thế. Thiên hạ hiện tại thật đúng là thịnh thế võ đạo. Ngay cả hạng người hoang dã như Thiên Hạ Thất Bang cũng bắt đầu có người bước vào Chân Vũ.

Quan trọng nhất chính là, sau khi Thẩm Vô Danh bước vào Chân Vũ có đến thảo luận về việc phân phối lợi ích ở Nhữ Nam Đạo với hắn. Hai bên mặc dù không chính thức giao thủ tử đấu, song cũng hơi so tài một chút. Kết quả. Thẩm Vô Danh lại thắng hắn một nước.

Kết quả này khiến cho Thượng Quan Linh rất không cam lòng, nhưng cũng không khỏi không phục Thẩm Vô Danh thực mạnh hơn hắn.

Cho nên, lúc ban đầu, sau khi Thẩm Vô Danh rời đi, Thượng Quan Linh cũng ngoan ngoãn trả lại địa bàn của Thất Hùng Hội lại cho Thất Hùng Hội. Hai bên cũng coi là tạm thời bình an vô sự, có điều, mối quan hệ giữa hai bên cũng không coi là tốt lắm.

Cho đến khi Phổ Huyền dẫn theo một đám cao thủ Phật môn đến Nhữ Nam Đạo. Lúc này, hắn mới cảm giác được chuyện có chút không đúng, kịp thời liên lạc với Thẩm Vô Danh. Hai bên tạm thời bỏ qua hiềm khích, chuẩn bị liên thủ chống lại Phật môn. Kết quả vẫn là thất bại.

Hiện tại, bọn họ thất bại trong việc chống lại Phật môn, cái gọi là liên minh của bọn họ dĩ nhiên cũng không cần thiết phải tồn tại nữa. Hai bên cũng không có quá nhiều liên lạc gì. Hôm nay, Thẩm Vô Danh bỗng nhiên lại đến cửa, cái này khiến cho Thượng Quan Linh có chút khó hiểu.

“Mời Thẩm Hội chủ vào đi.” Thượng Quan Linh căn dặn.

Bên trong phòng tiếp khách, Thượng Quan Linh lạnh nhạt nói: “Lần này Thẩm Hội chủ đến Thượng Quan thị ta có việc gì thế?”

Thẩm Vô Danh nhếch môi cười cười nói: “Nghe nói, Thượng Quan gia chủ hôm nay mới bị muối mặt ở bên chỗ Phật môn? Tại hạ cố ý qua thăm một chút.”

Thượng Quan Linh sắc mặt âm trầm, nói: “Thăm? Thẩm Hội chủ đến để cười vào mặt tại hạ hay sao??”

Thẩm Vô Danh nghiêm mặt, ngay lập tức nói: “Thượng Quan gia chủ đừng hiểu lầm. Hiện tại hai người chúng ta đều là người trên cùng một thuyền. Ta cười vào mặt ngươi cũng là cười vào mặt ta.”

Sắc mặt của Thượng Quan Linh có hơi khá hơn một chút, sau đó hắn liền nghi ngờ nói: “Sao ngươi lại biết chuyện này?"

Hắn vừa mới quay về, Thẩm Vô Danh đã tìm đến cửa. Lúc này mới khiến cho Thượng Quan Linh có cảm giác hắn đang bị Thẩm Vô Danh theo dõi.