Chương 2844 Chỗ dựa (2)
Thẩm Vô Danh cười cười nói: “E là Thượng Quan gia chủ còn chưa biết, sau khi ngươi và Phổ Huyền hòa thượng đó nói chuyện xong, Phổ Huyền hòa thượng đó liền tiếp đãi không ít thế lực giang hồ Nhữ Nam Đạo muốn nương nhờ Phật môn. Hắn nói cho bọn họ nghe đệ tử Thượng Quan thị của ngươi thế nào, thế nào, hơn nữa còn cho thấy Phật môn bọn họ tuyệt đối sẽ không nhân nhượng cho hạng người làm ác thế này. Hình tượng kia cao lớn đến nhường nào.”
“Ầm!”
Một tiếng vang truyền đến, cái bàn bên cạnh Thượng Quan Linh đã hoàn toàn trở thành phấn vụn, bay trong phòng tiếp khách.
“Con lừa trọc Phật môn đó lấn hiếp người quá đáng!”
Thượng Quan Linh hai mắt đỏ bừng, sắc mặt nhăn nhó, tức giận dị thường.
Lúc Thượng Quan Linh ở Tiên Vực, hắn là người đứng đầu Hàn Thiên Vực. Thượng Quan thị bọn họ cũng là thế gia võ đạo truyền thừa vạn năm. Cho nên, bất kể là ở Tiên Vực hay Hạ giới, Thượng Quan Linh vẫn luôn tỏ ra rất có hàm dưỡng. Cho dù có là kẻ địch thì hắn cũng không dễ dàng mở miệng nhục mạ.
Kết quả, bây giờ đền cả ba chữ “con lừa trọc” hắn cũng mắng ra, có thể tưởng tượng được hành vi của Phổ Huyền đã chọc hắn tức đến nhường nào.
Lần này, Phật môn của hắn là đứng về phía đại nghĩa, nhưng cái đại nghĩa này là đạp lên mặt mũi của Thượng Quan thị bọn họ mà đi lên được!
Thẩm Vô Danh gật đầu một cái, nói: “Không sai, đám lừa trọc đáng chết này làm việc quả thực quá phận. Trước đó, Nhữ Nam Đạo chúng ta đều theo quy tắc mà hành sự. Kết quả, sau khi đám hòa thượng Phật môn đó đến thì lại chẳng nói quy củ nữa.
Bây giờ, toàn bộ Nhữ Nam Đạo, những thế lực vốn không quy thuận hai nhà chúng ta đều đã nhìn về phía Phật Tông. Hơn nữa, sau khi trải qua chuyện lần trước, ngay cả những thế lực tông môn đã quy phục chúng ta cũng đều bắt đầu lung lay. Tiếp tục như vậy nữa, Nhữ Nam Đạo này có khi không còn là Nhữ Nam Đạo của hai nhà chúng ta nữa.”
Trên mặt Thượng Quan Linh lộ ra vẻ không biết làm sao: “Điều này ta đã sớm biết rồi. Có điều coi như là như vậy thì làm sao? Thực lực của lảo hòa thượng Phổ Huyền ngươi cũng đã thấy rồi. Hai người chúng ta liên thủ cũng chỉ có thể miễn cưỡng đánh ngang tay với đối phương mà thôi. Căn bản không làm gì được đối phương.
Huống chi, coi như là chúng ta có thể địch lại được đối phương thì sao chứ? Phía sau Phật môn có Phật Đà. Đây chính là cường giả Thông Thiên cảnh thượng cổ, là cảnh giới ngươi và ta có mất cả đời cũng không thể tới.”
Lúc này, trên mặt Thẩm Vô Danh lộ ra một tia quỷ bí, nói: “Thượng Quan gia chủ, lo lắng của ngươi, ta cũng có. Có điều, nếu ta nói sau lưng ta cũng có chỗ dựa không kém gì Phật Đà thì sao? Ngươi có dám cùng đánh một trận không?"
Thượng Quan Linh nhìn về phía Thẩm Vô Danh, sắc mặt bỗng nhiên biến đổi. Hắn vung tay lên, cánh cửa phòng khách ngay lập tức bị đóng lại. Đồng thời, quanh thân hắn, một luồng khí lạnh toát ra, hình thành một lãnh vực bao phủ lấy nơi này. Đảm bảo không ai có thể nghe được cuộc nói chuyện giữa hai người bọn họ.
“Ngươi nói tới ai?”
Thấy điệu bộ này của Thượng Quan Linh, Thẩm Vô Danh thầm nói một tiếng thành công trong lòng.
Xem ra, Thượng Quan Linh đã bị ép đến mức nhất định rồi. Nếu trong lòng hắn không có ý định đánh một trận với Phật môn thì sau khi nghe xong Thẩm Vô Danh nói những lời này, hắn sẽ đuổi người đi ngay lập tức, tỏ ra hắn không muốn tham dự vào.
Kết quả bây giờ hắn lại đóng kín xung quanh, hành sự thận trọng. Lúc này mới lên tiếng hỏi Thẩm Vô Danh là ai. Hiển nhiên, Thượng Quan Linh cũng động lòng với chuyện này.
Thẩm Vô Danh lạnh nhạt nói ra hai chữ: “Tô Tín!”
Mới nghe được cái tên này, Thượng Quan Linh nhất thời thở dài một cái.
Hiện tại, trong những Thông Thiên trên giang hồ, người thực sự có năng lực ganh đua cao thấp với Phật Đà cũng chỉ có Tô Tín.
Hơn nữa, vừa nhớ đến Tô Tín đã từng là Tổng Minh chủ Thiên Hạ Thất Bang, cũng coi là có chút quan hệ với Thất Hùng Hội của Thẩm Vô Danh. Nếu vậy bây giờ, Thẩm Vô Danh có thể kéo được Tô Tín làm chỗ dựa, cái này cũng không có gì kỳ quái.
Chỉ có điều, Thượng Quan Linh vẫn hỏi nhiều thêm một câu: “Thẩm Hội chủ, ngươi chắc chắn Tô đại nhân sẽ đồng ý giúp ngươi?”
Thẩm Vô Danh lạnh nhạt nói: “Không phải Tô đại nhân có đồng ý giúp ta hay không mà là Tô đại nhân đã quyết định giúp ta.
n oán giữa Phật Đà cùng Tô đại nhân người trên giang hồ ai cũng đều biết. Bây giờ Phật môn làm như thế, ai nấy đều oán. Tô đại nhân sao có thể không ra tay cho được?
Bây giờ, sứ giả Ám Vệ đang ở Thất Hùng Hội ta đây. Còn có cả Đại Chu cũng sẽ đứng về phía chúng ta.
Phật môn hành sự như vậy mặc dù khiến cho những thế lực giang hồ địa phương chúng ta gặp tổn thất lớn. Nhưng đồng thời, Đại Chu cũng là bên chịu tổn thất lớn nhất.
Cho nên, chuyện này vừa xảy ra, Đại Chu cũng tích cực liên hiệp với Tô đại nhân. Trước mắt có Tô đại nhân làm chỗ dựa, chẳng lẽ chúng ta còn không có dũng khí đánh một trận với Phật môn hay sao?"
Ánh mắt Thượng Quan Linh nhất thời sáng lên. Có điều, hắn vẫn có chút do dự, nói: “Nhưng cho dù là có Tô đại nhân hỗ trợ.