Chương 2847 Tham Lang oai
Có điều, Phổ Huyền ngẩn ra ở đây, còn Thượng Quan Linh lại không chút nào dừng lại.
Trường kiếm trong tay hắn chém ra, kiếm khí dữ tợn hóa thành một bóng sói mờ ảo tru khắp trường không, lao đến hướng Phổ Huyền tấn công.
Thần mang kim sắc lóng lánh quanh thân Phổ Huyền. Khí thế cường đại quán chú quanh thân hắn. Trong nháy mắt, sau lưng Phổ Huyền, một hư ảnh La Hán hiện lên, một tay bắt sói, trấn áp thiên hạ!
Trong nháy mắt, sức mạnh cường đại kia trực tiếp bóp nát bóng sói sát cơ từ bốn phía kia.
Ngay lúc Phổ Huyền còn đang nghi ngờ uy năng của một kiếm này sao có thể yếu đến thế, thì bóng kiếm tứ tán kia lại như tên bắn vào trong cơ thể Thượng Quan Lăng Vân khiến hắn uất hận kêu lên một tiếng, mắt còn mang vẻ không cam lòng, ngã ra trên đất.
Khi nãy Thượng Quan Lăng Vân trông thấy Thượng Quan Linh đến, mặt đầy vẻ hưng phấn, cho rằng mình rốt cuộc cũng được cứu. Nhưng có sao hắn cũng không ngờ, hắn không phải là được cứu, mà là ngày giỗ của hắn đã đến!
Thậm chí đến cả lúc chết, Thượng Quan Lăng Vân cũng không biết vì sao Thượng Quan Linh lại muốn giết hắn. Khi nãy không phải Thượng Quan Linh còn nói không để cho Phổ Huyền dẫn hắn đi hay sao?
Nhìn thi thể Thượng Quan Lăng Vân trên đất một cái, Thượng Quan Linh nhàn nhạt nói: “Đệ tử Thượng Quan thị ta phạm vào sai lầm lớn, điểm này đúng là tội không thể tha.
Nhưng! Cũng không tới lượt Phật môn xét xử, xen vào chuyện người khác!”
Phổ Huyền nhìn Thượng Quan Linh một cái thật lâu. Người này cũng không phải nhẫn nhịn như cách hắn thể hiện từ trước đến giờ. Thượng Quan Linh bây giờ tỏ ra rất quả quyết.
Chém chết Thượng Quan Lăng Vân ở ngay trước mặt mọi người. Cái này đã cho người trong giang hồ ở Nhữ Nam Đạo một câu trả lời, cũng đồng thời giữ được mặt mũi của Thượng Quan thị hắn.
Nhưng hắn có biết hắn làm thế có ý gì không? Ý này chính là hắn đã hoàn toàn đắc tội với Phật môn!
Có điều, thấy Tham Lang Kiếm của Tô Tín trong tay Thượng Quan Linh, trong lòng Phổ Huyền liền dấy lên một sự khó hiểu.
Thượng Quan thị không dám đắc tội với Phật môn, điều này Phổ Huyền có thể khẳng định.
Thế nhưng bây giờ Thượng Quan Linh lại dám xuất thủ ngay trước mặt hắn, rốt cuộc cái gì đã cho Thượng Quan Linh sức để làm vậy, nhìn vào cái mà Thượng Quan Linh đang cầm trong tay là biết.
Nhìn Tham Lang Kiếm kia một cái, Phổ Huyền trầm giọng: “Thượng Quan Linh, ngươi cho rằng tay cầm thần binh Tham Lang Kiếm của Tô Tín là có sức đánh với Phật môn ta hay sao? Hay là bây giờ ngươi tính chọn giữa Phật môn ta và Tô Tín rồi?”
Lời này của Phổ Huyền vừa thốt ra khỏi miệng, mọi người ở đây nhất thời xôn xao.
Trước đó bọn họ còn không nhìn ra cái mà Thượng Quan Linh cầm trong tay là Tham Lang Kiếm, nhưng bây giờ Phổ Huyền nói thế, lúc này bọn họ mới chợt hiểu ra. Chẳng trách Thượng Quan Linh dám xuất thủ vào lúc này. Hóa ra trong tay hắn lại cầm Tham Lang Kiếm. Cái này chẳng phải nói là hắn đã tìm được Tô Tín làm chỗ dựa rồi hay sao?
Thượng Quan Linh cười lạnh, nói: “Không phải ta tính chọn một giữa Phật môn và Tô đại nhân. Mà là Phật môn các ngươi hôm nay lấn hiếp người quá đáng!
Hôm nay, lựa chọn của ta đều là do Phật môn các ngươi ép. Nếu ban đầu, Phổ Huyền ngươi chịu để lại cho Thượng Quan thị một chút mặt mũi thì Thượng Quan thị ta sao có thể đưa ra lựa chọn thế này?”
Phổ Huyền vẫn không nói gì. Bên kia lại có tiếng cười lạnh truyền đến: “Thượng Quan gia chủ, ngươi nói nhảm với hắn nhiều đến thế để làm gì? Dựa đầu vào Tô đại nhân cũng không phải chuyện gì mất mặt. So sánh với Tô đại nhân, đám lừa trọc này hành sự quá đáng như vậy, chúng ta còn cần thể diện gì?”
Thẩm Vô Danh dẫn theo một nhóm lớn võ giả Thất Hùng Hội và mấy vị Hội chủ khác chạy tới. Cả đám cùng vây lấy toàn bộ Kim Quang Tự.
Mọi người ở đây sắc mặt nhất thời có hơi biến. Ai nấy đều thầm nói một tiếng, Nhữ Nam Đạo này e là sắp có biến!
Hai thế lực lớn nhất Nhữ Nam Đạo muốn đứng ra đối phó với Phật môn. Thậm chí, sau lưng bọn họ còn có Tô Tín! Vậy chuyện này không còn là đại sự ở Nhữ Nam Đạo nữa, mà là đại sự của cả giang hồ rồi!
Trong mắt Phổ Huyền hòa thượng lộ ra một tia tinh mang, nói: “Hy vọng các ngươi đừng hối hận!”
Thẩm Vô Danh cười lạnh, nói: “Hối hận? Phải hối hận thì cũng là Phật môn ngươi!”
Dứt lời, quanh thân Thẩm Vô Danh khí thế trùng tiêu. Một quyền của hắn đánh xuống, chiến ý vô song ngút trời, đất đai nứt vụn, chiến ý vĩnh hằng!
Con đường tu luyện của Thẩm Vô Danh cũng là con đường cận chiến sát phạt. Mặc dù cường độ thân xác của hắn kém hơn võ giả xuất thân Phật môn như Phổ Huyền, nhưng sức mạnh tự thân của hắn cũng mạnh đến mức dạo người.
Phổ Huyền hừ lạnh một tiếng, sau lưng hắn hiện lên Kim Cương hư ảnh, trong tay kết Phật ấn. Một chưởng đánh xuống, sức mạnh cường đại ầm ầm bùng nổ, ngay tức khắc đánh lui Thẩm Vô Danh.
Nhưng lúc này, Thượng Quan Linh phía bên kia cũng nâng kiếm chém tới. Kiếm thế của hắn vô cùng mờ ảo, song kiếm ý lại mang theo sát cơ vô biên, lạnh lẽo rùng mình!
Truyền thừa rất Võ đạo Thượng Quan thị rất tạp. Điểm này bất kể là Thượng Quan thị ở Hạ giới hay Thượng Quan thị ở Tiên Vực cũng đều là thế.