← Quay lại trang sách

Chương 2846 Mượn kiếm (2)

Bên phía Tô Tín lúc này liền quyết định, ba ngày sau, tất cả thế lực trên giang hồ đồng loạt ra tay. Mà ngày này, cũng đúng là lúc Phổ Huyền hòa thượng chuẩn bị xử trí Thượng Quan Lăng Vân ở ngay trước mặt mọi người.

Lúc này, ở bên ngoài sân Kim Quang Tự, xung quanh đã có một vòng lớn người vây quanh. Có thế lực đầu phục Phật môn, cũng có thế lực trung lập. Nhưng phần lớn là những thế lực đầu phục Thất Hùng Hội cùng Thượng Quan thị.

Trước đó, Thất Hùng Hội cùng với Thượng Quan thị không thể bảo vệ được bọn họ đã khiến cho bọn họ rất bất mãn. Kết quả bây giờ, ngay đến cả người mình, Thượng Quan thị cũng không cứu nổi. Cái này khiến cho mọi người cảm thấy Nhữ Nam Đạo này e là thật sự phải đổi rồi. Bọn họ bây giờ đang suy nghĩ xem có nên căn dặn những người trong gia tộc của bọn họ biết điều một chút, còn bản thân bọn họ cũng phải nhờ cậy Phận môn hay không.

Lúc này, trụ trì Kim Quang Tử, Phổ Huyền dẫn theo một đám đệ tử Kim Quang Tự bước ra. Nhìn người bên ngoài, lúc này hắn hơi có chút cảm giác đắc ý.

Trừ thời kỳ Nhân Hoàng thống trị thiên hạ ngày xưa ra, những thời điểm còn lại, Phật Tông đều đứng đầu Chính đạo. Nhưng tiếc thay cái gọi là đứng đầu Chính đạo này phần lớn thời gian cũng chỉ là danh tiếng mà thôi, căn bản không quản được toàn bộ giang hồ.

Cho tới bây giờ, Phật Tông bọn họ lúc này mới thực sự có mấy phần khí thế đứng đầu giang hồ Chính đạo, khiến cả giang hồ phải làm việc dựa theo quy tắc của Phật Tông bọn họ.

Phổ Huyền hòa thượng vung tay lên. Ngay lập tức, liền có đệ tử áp giải Thượng Quan Lăng Vân ra.

Lúc này, quanh thân Thượng Quan Lăng Vân bị xích sắt khó chặt. Kinh mạch, huyệt đạo toàn thân bị phong bế, ngay cả một câu cũng không nói được.

Kim Quang Tự cũng không có Trấn Ma Tháp hay Hắc Ngục. Trấn Ma Tháp và Hắc Ngục trước đó của Thiếu Lâm Tự đều đã bị hủy diệt. Trấn Ma Tháp cùng Hắc Ngục mới được xây dựng trên Linh Sơn.

Cho nên bây giờ, Phổ Huyền hòa thượng chẳng qua chỉ phế bỏ võ công của Thượng Quan Lăng Vân ở trước mặt quần chúng, sau đó áp giải người về Linh Sơn, nhốt vào trong Trấn Ma Tháp.

Bây giờ, hắn làm như vậy cũng chẳng qua chỉ là muốn làm mất thể diện của Thượng Quan thị, đồng thời tăng thêm một chút uy nghiêm cho Phật môn bọn họ mà thôi.

Nhìn mọi người ở đây, Phổ Huyền trầm giọng nói: “Chư vị, chuyện mà Thượng Quan Lăng Vân của Thượng Quan thị làm chắc hẳn chư vị cũng đều biết. Tội của người này nói một câu là thiên hạ đều căm ghét cũng không sai. Nhưng cũng bởi vì hắn là đệ tử của Thượng Quan thị, những tội trạng trước đó của hắn không ai quản, cũng không ai dám quản!

Nhưng với ta, thiên tử phạm pháp tội như thứ dân chứ nói chi là Thượng Quan thị cũng chẳng phải là thiên tử! Phật môn ta hôm nay thay trời hành đạo. Người khác không dám quản, để Phật môn ta quản. Người khác không dám làm, để Phật môn ta làm!”

Dứt lời, lời nói của Phổ Huyền nhất thời khiến cho cả sảnh đường ủng hộ. Dĩ nhiên, người ủng hộ chẳng qua là những thế lực võ lâm đã đầu phục Phật môn mà thôi.

Tuy nhiên vào lúc này, một giọng nói lại lạnh lùng truyền đến: “Lời này của Phổ Huyền đại sư thật đúng là đại nghĩa lẫm nhiên. Khiến Thượng Quan thị ta đáng chết không khác gì Cửu Ngục Tà Ma vậy. Nhưng trước đó, những gì Phổ Huyền đại sư nói với ta lại không phải như này.”

Đám người bị tách ra, Thượng Quan Linh dẫn theo một đám đệ tử tinh anh của Thượng Quan thị vây lấy toàn bộ Kim Quang Tự. Cái này khiến cho những thế lực võ lâm có mặt ở đây nhất thời run lên một cái. Nhìn dáng vẻ này của Thượng Quan thị là đang tính trở mặt với Phật môn hay sao?

Lúc này, mọi người ở đây bất kể là theo phe nào, bọn họ đều nhanh chóng lui vào trong góc. Một lát nữa đánh, bọn họ cũng không muốn bị ngộ thương.

Tuy nhiên lúc này, Phổ Huyền lại rất bình tĩnh. Cảnh tượng này hắn sớm đã liệu được.

Mặc dù Thượng Quan Linh giỏi nhẫn nhịn, nhưng Thượng Quan thị cũng không phải là trái hồng mềm có thể mặc hắn bóp. Đến cuối cùng, chắc đến chín phần đối phương sẽ đứng lên.

Cho nên, Phổ Huyền chẳng qua chỉ dửng dưng nói: “Thượng Quan gia chủ, trước đó ta nói chẳng lẽ không đúng sao? Thượng Quan thị các ngươi nếu thực sự là công chính nghiêm minh thì sẽ không để mặc cho đệ tử làm ác thế rồi.”

Thượng Quan Linh lạnh nhạt nói: “Thượng Quan Lăng Vân có tệ đến đâu cũng là đệ tử Thượng Quan thị ta. Thượng Quan thị ta có đệ tử không ra hồn, song không hề có ma. Cho nên hôm nay, bất kể thế nào, Thượng Quan Lăng Vân cũng không thể bị người Phật môn dẫn đi!”

Phổ Huyền bước lên trước, trong mắt lóe lên một tia tinh mang sắc bén: “Nếu như ta nhất định phải dẫn hắn đi?”

Thượng Quan Linh cười lạnh một tiếng. Hắn không nói gì, nhưng trong tay hắn bỗng dưng lại xuất hiện một thanh trường kiếm sát cơ tứ bề. Trong nháy mắt, khí huyết sát cuốn gọn trường không!

“Tham Lang Kiếm!”

Trong mắt Phổ Huyền lộ ra vẻ kinh hãi. Đời này, cường giả duy nhất có thể sánh vai với Phật Đà chỉ có mình Tây Bắc Vương “Huyết Kiếm Thần Tôn” Tô Tín. Tham Lang Kiếm của hắn nào có ai không biết? Nào có ai không hiểu?

Hiện, Tham Lang Kiếm đột nhiên xuất hiện trong tay Thượng Quan Linh, cái này khiến cho Phổ Huyền ngay lập tức nghĩ đến rất nhiều thứ.