Chương 2850 Lý Phôi tiến công
Phật Đà phái người này đến Giang Nam Đạo cũng là vì chứng minh sự coi trọng của Phật môn với Giang Nam Đạo.
Tiêu Vô Cực nói với Lý Phôi: “Lý đại nhân, ba người chúng ta liên thủ hoàn toàn có thể tiêu diệt phân tự Phật môn ở Giang Nam Đạo. Cứ xuất thủ luôn là được, không cần dùng đến âm mưu quỷ kế gì.”
Hiện, hai vị Chưởng đà Tiêu gia là Tiêu Vô Cực và Tiêu Vô Thắng đều đã tấn thăng đến Chân Vũ cảnh. Người trước tấn thăng sớm hơn người sau.
Chỉ có điều, Tiêu gia cũng không có tuyên dương gì. Sau biến cố Tiêu gia, toàn bộ Tiêu gia dường như đã đổi cách hành sự, trở nên vô cùng khiêm tốn.
Huống chi ở thế gian đại tranh này, hai tên Chân Vũ cũng chỉ có thể miễn cưỡng tự vệ. Cho nên Tiêu gia bọn họ vẫn cứ là khiêm tốn một chút thì tốt hơn. Nhảy càng cao thì chết càng nhanh.
Trong mắt Lý Phôi lộ ra một tia lạnh, nói: “Không cần hai vị phí tâm. Một tên Cưu Ma La Thập thôi, một mình ta là được.”
Tiêu Vô Cực cùng Tiêu Vô Thắng nhìn nhau một cái, không nói gì nhiều, tuy nhiên bọn họ vẫn cảm thấy Lý Phôi này có hơi quá kiêu ngạo.
Trước đó, Lý Phôi từng dùng ba kiếm chém chết Phổ Đà Tôn Giả của Phật môn, trận chiến ấy quả thực chấn động giang hồ. Tuy nhiên, đều là Chân Vũ, hai người bọn họ biết trong này có sự chênh lệch lớn đến độ nào.
Phổ Đà Tôn Giả kia có thể mới tấn thăng Chân Vũ. Thậm chí, thời gian hắn tấn thăng Chân Vũ cũng không lâu như Lý Phôi. Ngay cả sức mạnh tự thân còn chưa kịp làm quen, bị Lý Phôi chém chết cũng là bình thường.
Huống chi bây giờ Lý Phôi cũng nổi danh giang hồ. Mọi người cũng rất hiểu võ đạo của hắn. Võ đạo của người này có thể nói là võ đạo cực đoan nhất đời này. Phát huy tử vong lực đến trình độ cao nhất. Trong lúc xuất thủ, mấy chiêu đầu đều là mạnh nhất. Nếu ngươi có thể ngăn được thế công giai đoạn đầu của Lý Phôi, kéo dài cuộc chiến về sau thì Lý Phôi cũng không đáng sợ đến thế.
Phổ Đà Tôn Giả quá mức phế vật. Ngay cả công kích mở đầu của Lý Phôi cũng không ngăn được, chết cũng là chuyện bình thường.
Nhưng Cưu Ma La Thập này lại khác. Thâm niên của hắn thậm chí so với Bì Già Đa La lúc trước còn lâu hơn. Vào lúc đó, hắn chính là cường giả đứng sau Bì Già Đa La tại Phạm Thiên Vực.
Hơn nữa, sau khi Phật Đà đoạt xác lại truyền thụ cho Cưu Ma La Thập không ít bí điển Phật Tông và cảm ngộ võ đạo. Đây càng khiến cho thực lực của Cưu Ma La Thập tăng nhiều. Thậm chí có thể nói là đã đến bán bộ Thần Kiều cảnh.
Nếu như với người có thực lực như Cưu Ma La Thập mà Lý Phôi vẫn có thể giết trong nháy mắt, thì Phật môn kia cũng có phần quá mức phế vật.
Có điều, mặc dù Tiêu Vô Cực và Tiêu Vô Thắng cảm giác Lý Phôi có chút cuồng vọng nhưng bọn họ cũng không nói ra miệng.
Trên giang hồ hiện tại nào có ai không biết, vị Lý đại nhân này chính là tâm phúc của Tô Tín. Nhân vật quyền lực số hai ở đất Tây Bắc. Bất kể là thực lực hay là quyền thế, Tiêu gia bọn họ cũng không đắc tội nổi. Cho nên, nếu người này đã muốn đánh một mình thì cứ để hắn đánh một mình. Dù sao có hai người bọn họ áp trận bên cạnh, Cưu Ma La Thập kia cũng không chạy được. Chẳng may Lý Phôi có xảy ra vấn đề gì, bọn họ cũng có thể kịp thời xuất thủ cứu viện.
Lý Phôi nhìn Tiêu Vô Thắng và Tiêu Vô Cực, hắn không giỏi an nói nhưng không phải không biết đối nhân xử thế. Trong lòng hai người này nghĩ cái gì hắn biết rõ.
Lý Phôi muốn đơn độc đánh một trận với Cưu Ma La Thập, đây cũng không phải là bởi hắn cuồng vọng, cũng không phải bỗng nhiên chiến ý của hắn bùng nổ, mà phải nói Lý Phôi đang muốn báo thù.
Năm xưa, lúc Lý Phôi ở Dương Thần cảnh đã từng ra tay đuổi giết tàn dư Nguyên Không của Thiếu Lâm Tự, cũng chính là người ẩn giấu Nguyên Thần của Phật Đà trong cơ thể kia. Khi đó, nếu Nguyên Không bị Lý Phôi chém chết thì chưa chắc đã có Phật Đà của ngày hôm nay. Nhưng ai nào ngờ, khi đó Phạm Thiên Vực bỗng nhiên phái người ra tay cản trợ. Người xuất thủ chính là vị “Tiếu Diện Kim Cương” Cưu Ma La Thập này.
Mặc dù, Lý Phôi nhờ vào trận chiến với Cưu Ma La Thập mà bước chân vào Chân Vũ, nhưng hắn cũng biết, thời điểm đó hắn tuyệt không phải đối thủ của Cưu Ma La Thập, nên chỉ có thể rút đi.
Mà bây giờ, hắn đã hoàn toàn nắm sức mạnh Chân Vũ trong tay. Trận đánh năm đó còn chưa đánh xong kia, bây giờ hẳn nên kết thúc rồi.
Ở trong Phạm Thiên Vực, Cưu Ma La Thập chính là Phương trượng Bàn Nhược Tự. Bây giờ hắn thành lập phân tự ở Giang Nam Đạo, cũng giống như Kim Quang Tự ở Nhữ Nam Đạo, đã xây tự đặt tên là Kim Cương Bàn Nhược tự.
Lúc Cưu Ma La Thập chiếm lĩnh Giang Nam Đạo cũng chẳng tốn chút sức lực nào, hắn không giống Phổ Huyền phải làm đủ mọi loại kế sách.
Trong những thế lực ở Giang Nam Đạo, thế lực triều đình Đại Chu không đủ. Thu Đàn của Niên Bang ở Giang Nam Đạo căn bản không đáng nhắc đến.
Mà Tiêu gia mạnh nhất Giang Nam Đạo cũng đã khiêm tốn nhiều vào lúc Hoàng Thiên Vực chiếm lĩnh Giang Nam Đạo. Bây giờ, đến khi Phật Tông thống lĩnh Giang Nam Đạo thì càng thu mình hơn. Với việc Phật Tông chiếm Giang Nam Đạo, Tiêu gia cũng không dám ho he gì.