← Quay lại trang sách

Chương 2872 Phật Đà chết (2)

Mà ngay lúc Phật Đà chết, luồng Phật quang sáng chói kia tiêu tán trong thiên địa. Những người khác có thể không có phản ứng gì, nhưng nhân vật hàng Thông Thiên cảnh lại có một loại cảm giác Phật Đà đã bỏ mình!

Bên trong Thiên Ma Cung, Đại Thiên Ma Tôn sững sờ nhìn về hướng Linh Sơn, trong mắt hắn lóe lên vẻ khó hiểu.

Hắn chưa tính là đấu cả đời với Phật Đà, nhưng dù sao cũng coi như là đã đấu cả nửa đời. Kết quả bây giờ, Phật Đà lại chết rồi.

Mặc dù nếu Đại Thiên Ma Tôn có cơ hội, hắn không chừng cũng sẽ đích thân xuất thủ chém chết Phật Đà. Nhưng bây giờ, Phật Đà chết một cách đột ngột như vậy, vẫn khiến cảm giác của hắn có chút phức tạp.

Hồi lâu sau, Đại Thiên Ma Tôn lắc đầu một cái. Những thứ này đã không còn quan hệ gì lớn với hắn nữa.

Hai thế gian đại tranh thượng cổ cùng hiện tại hắn đều đã trải qua. Đến cảnh giới như Đại Thiên Ma Tôn, bản thân đã đi đến đỉnh cao. Nếu muốn đi lên thêm một bước thì phải có khí vận lớn cùng cơ duyên lớn mới được.

Thật ra thì, so sánh với những Thông Thiên kia, mặc dù Đại Thiên Ma Tôn xuất thân Ma đạo, song trong thực thế, dã tâm của hắn cũng không lớn.

Nhân Hoàng ngày trước nếu không phải ép hắn quá mức, Đại Thiên Ma Tôn cũng sẽ không ám sát Nhân Hoàng, cũng sẽ không liều mạng với Nhân Hoàng.

Bất kể là giang hồ thời thượng cổ hay giang hồ hiện tại, hắn đều không thể trở thành Chúa tể. Ngày xưa có Nhân Hoàng xưng tôn. Bây giờ có một Tô Tín gần như đã đứng ở đỉnh cao. Giữa bọn họ rốt cuộc là ai thắng ai thua, Đại Thiên Ma Tôn chỉ cần xem chuyện náo nhiệt là được.

Mà lúc này, ở bên phía Đạo môn, sau khi cuộc chiến của Tô Tín và Phật Đà kết thúc, Mạnh Kinh Tiên và Lâm Trường Hà vẫn đang giao thủ.

Lâm Trường Hà thừa kế tất cả trí nhớ võ đạo của Đạo Tổ. Cho dù hắn có không bằng Đạo Tổ ngày trước, cũng không hề thua kém.

Mà tu vi kiếm đạo tự thân của Mạnh Kinh Tiên cũng đạt đến trình độ cao nhất ở Thông Thiên cảnh, so với vị Kiếm Thánh Mặc Ly thượng cổ kia cũng không thua kém là mấy.

Giao thủ một thời gian lâu như vậy, Lâm Trường Hà dốc hết bí pháp Đạo môn trong tay, kinh khủng hơn chính là sự thấu hiểu của hắn với thiên địa này. Các loại thủ pháp Đạo pháp được vận dụng thuần thục. Giao thủ với hắn không khác gì như đang cùng đối địch với cả thiên địa này vậy.

Mà Mạnh Kinh Tiên ở bên kia lại rất trực tiếp. Kiếm của hắn chính là kiếm đạo thuần túy nhất, cũng là kiếm đạo đơn giản nhất. Bất kể ngươi đánh ra chiêu thức gì, ta cũng sẽ một kiếm chém phá. Hai bên ngươi tới ta đi, căn bản không ai làm gì được người kia.

Cho nên, hai người này giao thủ cũng coi là sức mạnh tương đương. Đấu mãi cho đến bây giờ cũng không phân thắng bại.

Dĩ nhiên bây giờ bọn họ chẳng qua đang phân định thắng bại chứ không phải đang đấu sinh tử. Nếu không, hai người này e sớm đã có kết quả rồi.

Trong khoảnh khắc Phật Đà ngã xuống, Phật quang tiêu tán. Cảm nhận được khí tức huyền ảo kia, Lâm Trường Hà cùng Mạnh Kinh Tiên đồng loạt dừng tay. Bốn người liếc nhau một cái. Bọn họ đều đã biết kết quả trận chiến này. Tô Tín đã thắng!

Huyền Trần Tử thở dài một cái. Đạo Phật không thể cùng tồn tại. Ít nhất, vào lúc hắn nhập Đạo môn, nhất mạch Đạo môn đã đánh đến sứt đầu chảy máu với nhất mạch Phật môn rồi.

Thậm chí, Lý Bá Dương năm xưa cũng từng mời hắn xuất thủ đối phó với Thiếu Lâm Tự. Có điều, Huyền Trần Tử bởi không muốn xen vào những chuyện giang hồ này cho nên mới ngay lập tức cự tuyệt.

Không ngờ đến bây giờ, Đạo – Phật hai mạch đấu một thời gian dài như vậy. Mặc dù hia bên đều có lúc chiếm thế thượng phong nhưng cũng không hoàn toàn diệt đối phương. Kết quả bây giờ, Phật môn bị hủy trong tay người khác. Đây cũng khiến cho Huyền Trần Tử có chút bồi hồi.

Có điều, tuy có bồi hồi nhưng Huyền Trần Tử cũng âm thầm cảnh giác.

Bây giờ thực lực của Tô Tín đã cao đến mức nào Huyền Trần Tử cũng không biết.

Có điều, chỉ nhìn vào việc bây giờ Tô Tín có thể giết chết Phật Đà, cái đó đã chứng tỏ được thực lực của Tô Tín thậm chí đã có nội tình vô địch thiên hạ!

Bây giờ, lại xuất hiện một Mạnh Kinh Tiên cùng một Lâm Trường Hà. Nếu Tô Tín đã quyết định ra tay với Đạo môn, với thực lực của Đạo môn bọn họ lúc này, bọn họ tuyệt không ngăn được!

Huyền Trần Tử nhìn Lâm Trường Hà một cái. Lúc này, Lâm Trường Hà ngược lại lại rất bình tĩnh. Hắn chẳng qua chỉ có truyền thừa trí nhớ võ đạo của Đạo Tổ chứ không truyền thừa những trí nhớ khác. Với chuyện này hắn ngược lại không có cảm xúc gì. Phật Đà chết thì chết thôi. Ước định trước đó của bọn họ dĩ nhiên cũng hủy theo.

Huyền Trần Tử nhìn Lâm Trường Hà và Địa Tạng Vương, trầm giọng nói: “Hai vị, Phật Đà đã chết. Các ngươi cũng không cần ở đây cản chúng ta nữa. Còn phải chúc mừng hai vị đây. Các người đã chọn đúng phe để đứng rồi.”

Mạnh Kinh Tiên lắc đầu, nói: “Cho tới giờ, chúng ta cũng chưa từng chọn đứng về phe nào. Sinh tử thành bại không dựa vào thiên mạng mà là dựa vào bản thân.