← Quay lại trang sách

Chương 2879 Cửu Cực Quy Nhất

Nhưng nếu như đối phương thắng thì nó cũng rất đơn giản. Đối phương bất kể là sức mạnh hay võ đạo cũng đều áp chế được người thừa kế trí nhớ võ đạo của Đạo Tổ là ta thì cũng chỉ có thể lấy lòng đối phương, ngoan ngoãn nhận thua. Những phù văn kia cũng sẽ tràn vào trong cơ thể đối phương, cái này coi như là một món quà ra mắt.”

Địa Tạng Vương và Mạnh Kinh Tiên hai mắt nhìn nhau một cái, cả hai đều lộ ra vẻ kinh ngạc. Tính toán của Đạo Tổ này thật đúng là thâm sâu.

Mặc dù Đạo Tổ không đến nỗi bước nào cũng tính đến, nhưng hắn lại để cho hậu nhân rất nhiều sự lựa chọn, có thể dùng bất cứ phương thức nào để trấn giữ Đạo môn. Hơn nữa, phong cách cũng không thể nói là tàn nhẫn, chỉ có thể nói là giảo hoạt.

Sau ván cờ võ đạo này, nếu thực lực hai bên chênh lệch một đường, Lâm Trường Hà lấy được sự trợ giúp của bối giáp Lạc Thủy Ngao Vương kia, hoàn mỹ dung hợp với trí nhớ võ đạo ngày trước của Đạo Tổ, thực lực của Lâm Trường Hà kia đoán chừng cũng sẽ giống như đúc với Đạo Tổ ngày trước.

Hơn nữa, trong những phù văn này còn ghi chép lại tin tức của đối thủ. Lúc đối chiến sẽ nhằm vào nhược điểm của đối phương để mà công kích. Tính công kích cũng là rất mạnh. Nói không chừng quả thực sẽ có thể đảo ngược tình huống. Tiếc thay, Đạo Tổ chẳng qua chỉ là gieo quẻ bói chứ không phải là tiên tri. Hắn cũng không biết rốt cuộc đối thủ của Đạo môn là thế nào.

Lâm Trường Hà nhìn Huyền Trần Tử, bất đắc dĩ lắc đầu nói: “Chưởng giáo, giao thiên cơ ra đi. Dù có là Đạo Tổ cũng không vạn năng như vậy đâu. Những thứ này, dưới tình huống Đạo Tổ tính toán thành công, nó quả thực có thể giúp cho thực lực của ta đạt đến trạng thái tột cùng của Đạo Tổ ngày trước. Hơn nữa, ta còn có thể biết nội tình và nhược điểm của đối thủ.

Có điều, cái này vô dụng với Tô đại nhân. Lá bài tẩy của Phật Đà dùng để đối phó với Nhân Hoàng cũng không địch lại được với Tô đại nhân. Ta dám đánh một trện với Tô đại nhân, tuy nhiên không chắc chắn thắng. Thậm chí đánh ngang tay cũng không thể.

Mà bây giờ, Mạnh Chưởng môn và Địa Tạng Vương cũng đứng về phía Tô đại nhân bên kia. Lấy hai địch ba, Thái Nhất Đạo Môn ta không có cơ hội chiến thắng đâu.”

Huyền Trần Tử thở dài một cái. Đạo Tổ ngày trước còn không tính toán được hết thảy. Huyền Trần Tử hắn sao có thể tiếp tục đối địch với Tô Tín được nữa?

Nhìn Tô Tín, Huyền Trần Tử trầm giọng nói: “Ta và Lâm Trường Hà nguyện ý giao thiên cơ cho Tô đại nhân ngươi. Có điều, xin Tô đại nhân giữ lời, không đụng đến Đạo môn ta.

Bây giờ, Đạo môn xem Thái Nhất Đạo Môn ta vi tôn chứ không phải là Tạo Hóa Đạo Môn hay Huyền Thiên Vực trước đây.

Những thứ khác ta không dám cam đoan, có điều chỉ cần ta vẫn còn là Chưởng giáo Thái Nhất Đạo Môn, thì Đạo môn ta sẽ không đối địch với Tô đại nhân ngươi.”

Tô Tín nhíu mày nói: “Yên tâm, Tô Tín ta nói lời giữ lời. Chỉ cần Đạo môn không chủ động tìm ta gây sự, ta cũng sẽ không dây vào Đạo môn.”

Huyền Trần Tử lắc đầu một cái. Hắn không hề tin tưởng cái gọi là chữ tín của Tô Tín. Tuy nhiên hiện cũng đã đến nước này, hắn trừ việc tin tưởng ra thì cũng không còn cách nào khác.

Nói xong, Huyền Trần Tử và Lâm Tường Hà cũng dứt khoát giao thiên cơ ra cho Tô Tín, thực lực tự thân lại một lần nữa rơi xuống Thần Kiều cảnh.

Lâm Trường Hà thì còn dễ. Đạo tâm của hắn không thay đổi. Hơn nữa hắn còn trẻ, bây giờ biết được bí mật liên quan đến Thông Thiên cảnh, nói không chừng hắn có thể một lần nữa trở lại làm Thông Thiên.

Nhưng Huyền Trần Tử đã là lão nhân trên giang hồ. Hắn và Lý Bá Dương là người cùng một thời đại. Thậm chí, so với Lý Bá Dương, Huyền Trần Tử còn lớn hơn một chút. Thời gian của hắn không còn nhiều. Bây giờ giao sức mạnh Thông Thiên cảnh ra, đoán chừng cả đời này hắn sẽ không còn hy vọng bước vào cảnh giới này một lần nữa rồi.

Có được hai đạo thiên cơ của Huyền Trần Tử và Lâm Trường Hà, Tô Tín cũng không trì hoãn nữa mà ngay lập tức đi đến hướng Cửu Ngục Tà Ma.

Lúc Tô Tín đi đến Cửu Ngục Tà Ma ở U Châu Đạo, tin tức liên quan đến Đạo môn cũng đã truyền vào trong giang hồ.

Ai cũng cho rằng Tô Tín sẽ thực sự giết Phật diệt Đạo, không ngờ Tô Tín chỉ mang người đến Đạo môn đảo vài vòng rồi rời đi. Không ai biết bọn họ đã làm gì.

Có điều, mọi người có thể khẳng định, lần này Đạo môn đã chủ động nhận thua.

Sau khi Tô Tín rời Đạo môn, Huyền Trần Tử tuyên bố phong sơn bế quan, không cho phép đệ tử ra ngoài.

Với những người giang hồ khác mà nói, đây là biểu hiện nhận thua của Đạo môn, không muốn đi tranh phong với Tô Tín. Nhưng thực tế, Đạo môn thật không muốn tiếp tục tham dự vào phân tranh giang hồ nữa.

Nếu theo lời Tô Tín, Nhân Hoàng chuẩn bị dung hợp Tiên Vực và Hạ giới, đại kiếp thiên địa lại sắp đến, đệ tử Đạo môn bọn họ tập trung cùng nhau bế quan, nói không chừng có thể gìn giữ đuộc một ít hương khói truyền thừa.

Tô Tín không màng tới lời đồn đãi trên giang hồ. Hắn vừa mới đến U Châu Đạo, Tô Tín đã phát hiện Đại Thiên Ma Tôn ở đó chờ hắn.