Chương 2878 Võ đạo dịch cờ (2)
Nhưng quy tắc của ván này vẫn là dùng võ đạo đánh cờ, Vô Tướng Giới của Tô Tín chỉ có thể phòng vệ bản thân chứ không cách nào đi xa đến mức công kích được Lâm Trường Hà.
Mà nếu như Tô Tín chọn cách phòng ngự thì tiêu hao mạnh mẽ của Vô Tướng Giới kia cũng đủ để kéo ngã Tô Tín.
Chỉ có điều, vì sao Tô Tín phải phòng ngự? Cứ cho là phương thiên địa này tất thảy hóa thành kiếm ra tay với hắn thì có thể làm sao? Thiên địa xuất thủ thì chém nát thiên địa này thôi!
Trong nháy mắt, những võ đạo mà Tô Tín còn chưa xuất thủ đều đã ngưng tụ lại với nhau. Hỗn hợp này đặt trên người những võ giả khác thì căn bản là không thể nào. Tuy nhiên, đặt ở kẻ đã tu luyện tất cả võ đạo đến trình độ cao nhất, hơn nữa còn ngưng luyện chúng thành một thể như Tô Tín mà nói, những thứ này lại là chuyện quá đơn giản.
Thoắt cái, trên người Tô Tín bạo phát ra thần quang chói mắt, vô số các loại võ đạo ngưng tụ vào một chỗ, không có cái gọi là hình thể. Đây là sức mạnh cường đại có thể xuyên qua thiên không. Sau khi ngưng tụ lại một chỗ, chúng ầm ầm bùng nổ. Thần mang trùng tiêu ba ngàn dặm. Thậm chí, nơi ở ngoài Nam Hải cũng có thể mơ hồ nhìn thấy được.
Tức thời, phương thiên địa này giống như xì hơi ra vậy. Thân hình Lâm Trường Hà lui về sau một chút. Sắc mặt hắn có hơi tái nhợt. Cuối cùng, khuôn mặt phần lớn thời gian không có cảm xúc gì của Lâm Trường Hà rốt cuộc nở ra một nụ cười khổ: “Bất kể là sức mạnh hay võ đạo, ta cũng không bằng ngươi. Ta thua.”
Tập hợp sức mạnh, giao thủ chính diện, Lâm Trường Hà hắn gần như đã không thể nào địch nổi Tô Tín.
Mà bây giờ dùng võ đạo đối nhau, coi như nắm võ đạo trong tay, hắn cũng vẫn không bằng Tô Tín.
Có điều vào lúc này, vô số phù văn trên bối giáp của Lạc Thủy Ngao Vương kia lưu chuyển, bạo phát ra quang huy kinh diễm, vô cùng chói mắt.
Cuối cùng, bối giáp kia lại bắt đầu vỡ vụn từng tấc. Trong đó có một số ít phù văn điên cuồng cuốn vào trong cơ thể Tô Tín.
Lúc mới bắt đầu, Tô Tín theo bản năng muốn phòng ngự. Có điều, đến sau khi tiếp xúc với những phù văn đó xong, sắc mặt của Tô Tín có hơi biến hóa, để mặc cho những phù văn đó trào vào trong cơ thể.
Mạnh Kinh Tiên và Địa Tạng Vương thấy cảnh này vừa toan động thủ, có điều khi thấy phản ứng của Tô Tín, bọn họ cũng không có hành động dư thừa gì.
Nhìn dáng vẻ của Tô Tín, phù văn kia hiển nhiên không phải thứ gì có hại. Bằng không Tô Tín cũng sẽ không mang biểu cảm này.
Trên thực tế cũng quả thực là vậy. Khi nãy Tô Tín giao thủ với Lâm Trường Hà cũng đã nhìn ra, bối giáp Lạc Thủy Ngao Vương Đạo Tổ để lại này chính là thứ mà hắn cố ý luyện chế, có thể nói là chí bảo.
Lúc Tô Tín giao thủ với Lâm Trường Hà, phù văn trên bối giáp dưới tác dụng của trận pháp bắt đầu phân tích, dung hợp võ đạo của Tô Tín và Lâm Trường Hà.
Bây giờ, đấu chiến kết thúc, những phù văn này chủ động sáp nhập vào trong cơ thể Tô Tín. Những phù văn kia là bởi tiếp xúc với võ đạo của Tô Tín mà giống như là dung hợp lại. Đồng thời nó cũng khiến cho võ đạo dung hợp của Tô Tín lại thăng hoa đến mức độ cao nhất. Mặc dù nó không làm tăng tu vi của Tô Tín lên, nhưng lại đồng nghĩa với việc giúp sức chiến đấu của Tô Tín tăng lên một đoạn lớn, bằng với lĩnh ngộ võ đạo mấy thập niên khổ tu của Tô Tín!
Thấy cảnh này, Lâm Trường Hà thở dài một cái, nói: “Ta hiểu rồi. Chưởng giáo, giao thiên cơ cho Tô Tín đi!”
Huyền Trần Tử đến giờ vẫn có chút nghi ngờ. Hắn trầm giọng nói: “Đây rốt cuộc là chuyện gì? Bối giáp Lạc Thủy Ngao Vương mà Đạo Tổ để lại sao lại giúp cho Tô Tín?
Lâm Trường Hà lắc đầu nói: “Những thứ mà Đạo Tổ bố trí ra không phải để giúp Tô Tín mà là giúp cho người thắng cuộc sau cùng.
Ngày xưa, lúc Đạo Tổ tính ra được Đạo môn có nguy cơ bị diệt môn, hắn đã bày thù đoạn này ra.
Đạo Tổ hắn cũng không biết người đến đánh vào Đạo môn sẽ là ai. Có thể là Nhân Hoàng, cũng có thể là Phật Đà bội tín. Càng có thể là những người khác.
Lúc này có hai sự lựa chọn. Đạo Tổ cũng không phải là tiên tri, hắn chỉ có thể đưa ra quyết định tốt nhất.
Một là đối phương sẽ trực tiếp diệt môn. Một cái khác là nếu người này nguyện ý đến Quy Khư Hải Nhãn một chuyến thì chứng tỏ đối phương cũng không muốn quyết tử với nhất mạch Đạo môn chúng ta.
Sau khi tới Quy Khư Hải Nhãn sẽ có chuyện gì xảy ra, các ngươi cũng đều thấy được. Ta đánh một trận với đối phương. Nếu ta có thể thắng được đối phương trên mặt võ đạo thì những phù văn này sẽ dung hợp vào trong cơ thể ra, trợ giúp ta hoàn toàn dung hợp với trí nhớ võ đạo của Đạo Tổ, giúp cho sức chiến đấu tăng nhiều.
Đồng thời, những phù văn này cũng ghi chép lại trí nhớ võ đạo của đối phương, có thể giúp cho ta lúc thực sự đối chiên có thể tìm ra được nhược điểm của đối phương, tính đối kháng sẽ mạnh hơn.
Cho nên, đây là một nước cờ sống, cho Đạo môn chúng ta lá bài tẩy quan trọng nhất.