← Quay lại trang sách

Chương 4

Vua và hoàng hậu các xứ sở khác mang vương miện và đeo huy hiệu. Thủ lĩnh và vợ các bộ tộc khác sống trong những túp lều thêu chỉ vàng, ăn trong những đĩa bạc và mặc áo dài rực rỡ. Talestria, Nữ hoàng của các cô gái Amazone, không hề có đồ trang sức hay váy áo xa hoa. Người cũng chẳng đội vương miện. Tự người tỏa sáng. Người là Nữ hoàng và thủ lĩnh của những nữ chiến binh bằng sự thông thái và sức mạnh của chính giữ quyền tạo hóa ngự trị cuộc sống từ đỉnh núi cao của các vị thần, ta Darius, Vua Lửa bất tử, ta muốn nói chuyện với Nữ hoàng của các cô gái Amazone.

Nữ hoàng trả lời:

- Ta là Nữ hoàng của các chiến binh Siberia, của chim sếu trắng đầu đỏ và ngựa có cánh. Đức Vua Darius, tại sao lại đến tận thơm được truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác.

Tổ tiên chúng ta chọn một cô gái duy nhất để trao sức mạnh của họ. Nữ hoàng là giọng nói thay chúng ta liên kết với những thế giới vô hình. Nữ hoàng là con đường nối chúng ta với băng giá Siberia.

Ta, Tania, ta không biết Nữ hoàng sinh ra từ đâu. Tất cả các cô gái trong bộ tộc chúng ta đều từng là những cô gái bị bỏ rơi. Cha họ là ai, mẹ họ là ai, chẳng quan trọng gì, dòng máu nào đang chảy trong tim họ cũng chẳng quan trọng gì, Talestria là hôn thê của thần Băng giá. Người là con của Mùa thu và Mùa đông. Người trò chuyện với loài ngựa, ca hát với lũ chim và đọc những câu chuyện ghi chép trên những vì sao. Người nắm giữ những linh hồn trong lòng bàn tay mình. Người ngự trị các mùa, những thời gian đang trốn chạy, và cả sự vĩnh hằng.

Ở vương quốc của những cô gái yêu ngựa này, khí được cư dân núi rèn. Không ai khác trên thế giới có quyền lực làm cho một người trở thành bất tử. Chúng ta, những người mang ánh sáng trắng, chúng ta, cây dành cho những cô gái đến sau chúng ta hàng trăm con trăng. Họ sẽ đốn cây xuống và đọc ở đó những vòng trên thớ gỗ cho biết khoảng thời gian giữa chúng ta và họ. Cây cỏ chính là dòng sông thời gian vô hình, dòng sông cho chúng ta được trở về quá khứ và bơi cho các ngươi lều để ngủ và tiếp đón các ngươi, nhưng chỉ một đêm nay thôi.

Darius và Nữ hoàng của ta xuống ngựa. Thấy dấu hiệu này, này, quân cả hai bên cắm trại ở dưới chân đồi. Những cô gái phân phát thuốc thang của chúng ta và chia thức sáu tuổi.

Nữ hoàng đeo đầy hoa và để tóc xõa bay trong gió. Người đứng giữa khu rừng, còn chúng ta, những cô gái của thảo nguyên, chúng ta hãy nhảy múa quanh Người. Chúng ta tung lên Người những bông hoa, lá cây và những chùm liễu. Người mỉm cười và nhận nơi tóc. Trong tiếng la đau đớn của những tên lính, các cô gái vừa chạy trốn vừa phá lên cười.

Cuộc nói chuyện của Talestria và Darius tiếp múa, đùa vui. Đêm buông xuống và chúng ta ngồi lại với nhau quanh một ngọn lửa lớn. Người già nhất trong chúng ta sẽ kể lại những huyền thoại mà bà đã nghe từ những người đã mất. Chúng ta ngủ bên nhau giữa trời sao.

Chúng ta thức Hùng cũng không ngờ là chính chàng đã hâm nóng lại trái tim của Thủỵ Trong quán Thủy chỉ thân với Tuyết. Nàng vẫn thường tâm sự với Tuyết trong những buổi trưa vắng khách. Vì thế, đổi. Tắm rửa và chải chuốt sạch sẽ, hắn mặc áo dài tía và đội khăn quấn ít oai nghiêm hơn. Người hắn thoang thoảng nước hoa, một mùi thơm quý phái. Hai phái. Hai bàn tay để trên đầu gối của hắn lấp lánh. Các ngón tay của hắn đều đeo đầy đá quý. Ta phát cáu vì nét chỉn chu, phong cách cao ngạo, những được. Khắp nơi người ta nói tiếng Ba Tư. Việc này làm ta không chờn sáng tối. Talestria ngồi bên đầu kia chiếc thảm. Nhỏ nhắn, nhưng ở Người toát ra vẻ vĩ đại. Không đồ trang sức, chỉ mặc một chiếc váy nhuộm tía, thống nhất các bộ tộc. Trên đường cưỡi ngựa, chúng ta đã từng đi vào vùng đất của chúng. Từ trên đường cưỡi ngựa, chúng ta đã từng đi vào vùng đất của chúng. Từ trên những mỏm đá cao, chúng ta đã thấy nhiều đoàn thương nhân đi qua ngay dưới chân mình. Những xe thồ chất đầy hàng hóa, giống như lũ kiến oằn mình vận chuyển thức ăn nặng gấp mười lần cơ thể mình, nặng nhọc lăn qua những vùng đất khô cằn. Vương quốc Ba Tư, đó là vương quốc của những gã đàn ông. Còn chúng ta, những cô gái của thảo nguyên, chúng ta là những cánh chim của Băng giá.

Không cần suy nghĩ nhiều, ta nhanh chóng bảo lại với Nữ hoàng. Alexandre, chiến binh đến từ Tây phương dẫn đầu quân đội của những dũng sĩ ném lao và những cung thủ bắn nỏ, đã đánh bại Darius. Đại Đế của Ba Tư. Babylone đã quy hàng, một phần quân đội Ba Tư đã sát nhập vào quân đội của kẻ ngoại quốc. Chúng truy đuổi Darius, kẻ đang lẩn trốn ở phía đông. Alexandre, người ta xì xào tên hắn bằng mọi thứ tiếng. Người ta kể hắn có một trí thông minh phi thường và một vẻ đẹp nếu Người chấp thuận hợp nhất với hắn. Hắn nói vương quốc của hắn có mười triệu con ngựa, con nào cũng đẹp, con này lại nhanh hơn con khác. Hắn quả trì mà không mũi tên nào chạm được. Người ta còn kể rằng ông vua này chỉ yêu đàn ông. Rằng da thịt phụ nữ chẳng thể đàn bà. Hắn nói, nếu Talestria cưới hắn, Người sẽ là nữ hoàng của một vương quốc rộng lớn nhất trên mặt đất. Người sẽ sống trong niềm hoan lạc, mang không chỉ muốn làm vua Ba Tư mà còn muốn là bá chủ thế giới.

Talestria mỉm cười. Ta hỏi vì sao Người không lo lắng như thủ lĩnh những bộ lạc khác.

- mẹ của một triều đại mới.

Darius hăng say. Hắn đọc một bài thơ hắn vừa làm cho Nữ hoàng Talestria:

Hãy bại một đế vương. Vương quốc Ba Tư, vương quốc che chắn cho chúng ta đã sụp đổ. Phương Tây sẽ tàn phá phương Đông.

- Tania, chúng ta biết chiến đấu giỏi như đàn ông. Nếu ngày mai quân giặc kéo đến ở đường chân trời của chúng ta, chúng ta sẽ chiến đấu với chúng.

- Alexandre, con trai một chiến binh và một phù thủy, muốn làm bá chủ thế giới. Tham vọng của hắn thật không biên giới. Hắn đã tra tấn và giết chết những gã đàn ông chống lại hắn. Quân lính của hắn đã làm nhục những phụ vàng và chín viên kim cương,

Mười tám viên ngọc và hai mươi bốn viên lục bảo,

Ba mươi sáu lam bảo và tám mươi hạt ngọc trai,

Hai Với chiến thuật này, chúng sẽ biến tất cả những bộ tộc tự do thành nô lệ!

Thế giới đang bên bờ sụp đổ. Người Ba Tư suy yếu vì chính sự giàu sang của họ. Babylone đã thất bại vì nó có tường thành cao nhưng không có cánh. Chúng ta, những cô gái Siberia, không bị bó buộc với gì cả, chúng ta không có nhà, không có đất đai, không có ruộng vườn. Không ai có thể thấy chúng ta và không ai chinh phục được chúng ta. Chúng ta sẽ bảo vệ tự do của chúng ta đến người cuối cùng. Cái chết chẳng là gì cả, ngươi hiểu chứ.

Một sự náo động phủ lên các bộ tộc trên thảo nguyên. Lo lắng vì thất bại của Darius và cuộc tiến quân của Alexandre, các thủ lĩnh cố tìm ra một chiến thuật ta trả thù và chết. Nhưng con cái ta, được thần Lửa vĩnh cửu nuôi nấng và thần Băng giá Siberia bảo hộ, sẽ trở nên bất tử. Darius đã mất một vương nhưng dòng máu của ta sẽ còn chảy nơi con cái của ta. Dù bị thất bại, ta sẽ là bá chủ thế giới vĩnh cửu.

Một chuỗi dài Alexandre, tranh thủ sự tin cẩn rồi bỏ vào thức ăn của hắn một loại độc dược cho hắn huyên thuyên mà không nói một lời nào. Người chỉ mỉm cười. Thỉnh thoảng ta thấy ánh mắt Người lấp lánh. Ta lo quá. Có thể nào Nữ hoàng bị tên dối ngày. Những cuộc thương thuyết xen kẽ với những cuộc rượu chè, nơi những gã đàn ông say xỉn bắt đầu câu ca hát và nhảy múa. Nữ hoàng và ta ngồi một góc, giữ vẻ tình thân.

Như mọi khi, những ông vua chẳng bao giờ đồng ý với nhau. Ai cũng sợ những kẻ khác sẽ cướp trâu bò của chúng trong lúc chúng chiến đấu chống Alexandre. Người của thảo nguyên, nói rất nhiều nhưng không bao giờ quyết định. Chúng nổi điên lên, cãi vã bị thiếp đi.

Bỗng Nữ hoàng cất giọng nói:

- Darius, phận làm vua của người đã hết. Thần Băng giá thử thách ngươi. của các cô gái Amazone, ra lệnh cho chúng ta mài vũ khí và cảnh giác dọc đường về.

Mắt người đã nhận ra rất nhiều mật thám của Ba Tư trà trộn tại Đại hội. Tai Người đã nghe tiếng thì thầm kín đáo của những thủ lĩnh. Những gã đàn ông mưu mẹo và tham lam này đã quyết định tận dụng nỗi lo sợ để xâu xé những bộ tộc nhỏ yếu.

Gió thổi phồng những đám mây trắng. Những cơn sóng xanh biếc hình thành, đập vào chúng ta rồi tan ra cho chúng ta đi qua. Một nữ trinh sát xuất hiện và báo cho chúng ta biết có khoảng một trăm kỵ binh quanh khu đồi. Talestria ra lệnh cho chúng ta đi chậm lại suy nghĩ. Ta, Tania, ta đã ghi chú tất cả nhà chẳng hiểu được gì. Nữ hoàng đứng dậy. Người sửa sang lại quần áo nhăn, rời khoi lều và ta đi theo Người.

Chúng ta lại lên đường đến vương quốc chim sếu đầu đỏ.