← Quay lại trang sách

CHƯƠNG 8 Ngày thứ bảy, tại trang viên

Niềm hưng phấn giữ họ tỉnh táo suốt đêm qua đã tiêu tan. Bằng chứng là không khí trầm lắng ngự trị trên bàn ăn suốt bữa sáng. Đây chính là lúc dã rượu. Chuyện thế này vẫn thường xảy ra sau mỗi vụ tấn công mạng. Niềm vui chiến thắng nhường chỗ cho cảm xúc trống rỗng.

Cordelia đáp lại ánh mắt chăm chăm của Malik bằng nụ cười thân tình. Còn Mateo thì xem tin nhắn điện thoại.

Janice, trong tiếng kêu ran dường như chứa đựng hết thảy mọi tiếng thở dài cõi trần ai, uống nốt cốc cà phê thứ ba, nhưng vẻ mặt cô vẫn quá bơ phờ khiến Vital thấy thương và bảo cô nên đi nằm một lúc.

Ekaterina tìm thấy Janice một giờ đồng hồ sau đó khi cô đang nằm dài trên một băng ghế trong vườn. Cô ngồi xuống bên cạnh bạn. Sự lạnh lẽo của mặt ghế đá đối nghịch với những tia nắng đang sưởi ấm khuôn mặt họ. Ekaterina đeo cặp kính râm của Janice vào, Janice vẫn nhắm chặt mắt nhưng cho biết cô không hề ngủ.

- Cậu muốn gì à? cô càu nhàu.

- Cảm ơn cậu vì những gì cậu đã làm.

- Lời cảm ơn được chấp nhận. Hết chưa?

- Chưa, còn phải bảo với cậu là cũng như cậu, tôi cảm thấy mình có trách nhiệm với cái chết của Noa bạn cậu. Nếu chúng tôi không nhờ cậu giúp đỡ, có lẽ cô ấy vẫn còn sống.

Janice gắng sức thấy rõ để ngồi dậy trở lại; cô quan sát Ekaterina, lấy lại cặp kính râm, đeo trễ dưới mũi rồi nhìn chăm chú cây liễu đang rủ bóng xuống dưới chân mình.

- Một ông thợ mộc buộc ẩu túi đồ nghề phía sau xe đạp, cô nói. Ông ta đạp xe trên con đường chi chít vết bùn lún thành rãnh do chiếc cam nhông chở quá tải gây ra. Túi đồ nghề bung khỏi gác ba ga. Ông thợ mộc dừng xe, lượm nhặt đồ nghề dụng cụ và không biết là mình đã đánh rơi vài cái đinh. Một tiếng sau đó, một chiếc xe con chạy qua, một bên bánh nổ lốp, người lái xe mất lái và lao xuống cánh đồng. Một con bò sợ quá, bỏ chạy và trong lúc chạy giẫm phải người nông dân khiến anh này chết ngay tại chỗ. Thủ phạm là ai?

- Tôi không biết, con bò à? Ekaterina đặt giả thiết.

- Một sự trùng hợp ngẫu nhiên, Janice đáp. Cậu chẳng có trách nhiệm gì trong cái chết của Noa cả. Đừng cố an ủi lương tâm tôi. Tôi sẽ tìm ra những kẻ đã sát hại cô ấy, đấy là việc của tôi.

- Nếu cần giúp một tay, cậu có thể tin tưởng tôi.

- Cậu nghĩ sao về ý định của Vital khi muốn tiết lộ cho báo chí việc chúng ta vừa làm?

- Việc đó không sáng suốt lắm.

- Ngay cả với mục đích truyền đi một thông điệp?

- Thông điệp nào?

- Rằng chúng ta sẽ không chỉ dừng ở việc đó.

- Vì sao lại rút dây động rừng đối thủ của chúng ta? Để cho chúng thêm lý do truy tìm chúng ta ư? Công lý sẽ luôn ở phe chúng. Khi chúng thò tay vào túi xách người khác, người ta sẽ tử tế vỗ nhẹ vào tay chúng, nhưng nếu ai trong số chúng ta để bị bắt quả tang mà xem, có mà mọt gông trong tù. Những doanh nghiệp lớn sợ chúng ta vì chúng ta phơi bày ra ánh sáng những hành vi bất hợp pháp của chúng. Đấy là những gì chúng ta vừa làm, tôi chắc chắn người ta sẽ hiểu được thông điệp. Bạn cậu điều tra về cái gì mà lại khiến chúng phải thủ tiêu?

- Đúng hơn là điều tra về ai. Một gã tên là Schwarson, một trong những người giàu nhất thế giới. Hắn điều hành một quỹ đầu tư còn kiếm được nhiều tiền hơn tổng thu nhập của cả khối nước. Schwarson là chủ nợ của phần lớn các quốc gia đang nợ ngập đầu ngập cổ. Dân chúng ở những nước ấy phải thắt lưng buộc bụng để trả khoản nợ kếch xù đang đè lên đầu họ và những thế hệ tương lai, trong khi ấy những quỹ đầu tư lớn thì giàu nứt đố đổ vách nhờ lãi suất cho vay mà những quỹ này áp dụng, nhờ ưu đãi thuế dành cho những quỹ này, dành cho họ và cả các tập đoàn đa quốc gia. Thêm vào đó còn có nạn đầu cơ, đúng là một vòng xoáy địa ngục.

- Cậu có bằng chứng cho thấy gã Schwarson kia liên đới tới vụ ám sát bạn cậu không?

- Bằng chứng trực tiếp thì không, nhưng từ lâu rồi tôi không còn tin vào sự trùng hợp ngẫu nhiên nữa. BlackColony là đầu não của tinh vân tài chính mà bạn đồng nghiệp của Noa đang điều tra. Cô ấy mất tích trước Noa, và mất tích ở đây là theo đúng nghĩa của từ mất tích, không tìm thấy thi thể, do đó không phải án mạng. Cuối cùng, tôi rất muốn cậu và Mateo giúp tôi. Tổng biên tập của tôi đã dạy tôi một quy tắc vàng: để tìm ra những kẻ phạm tội, phải đi theo dấu đồng tiền. Ở trường hợp của chúng ta, kẻ đó dùng tiền bơm cho kế hoạch khủng bố ở Oslo. Cần phải tìm kiếm xem, ngoài kết quả bầu cử, những kẻ xung quanh Oxford Teknika có thể thu được lợi ích gì từ cuộc tấn công khủng bố đó. Tìm cho ra những nơi mà tiền không ngừng rót về.

- Tôi không hề phản đối cái ý nghĩ chúng ta sẽ đánh tới tận đỉnh Everest, nhưng tôi vẫn muốn trước đó có thể nghiên cứu xem chúng ta sẽ leo lên ngọn núi đó bằng đường nào.

Janice nhìn Ekaterina với vẻ mặt có chút thú vị.

- Sao, tôi đã nói gì sai à?

- Cẩn thận đấy, cậu bắt đầu ăn nói y hệt Mateo rồi, Janice đáp rồi lại nằm dài ra bằng ghế. Trong tình yêu ấy mà, bí quyết là không được để người này làm mất bản sắc của người kia, và người đang rao giảng những lời hay ho này cho cậu là một bà cô già đấy. Tôi gặp lại các cậu sau nhé, tôi cố ngủ một chút đã.

Cordelia trở lên phòng. Nằm dài trên giường, cô dự tính cho tương lai của mình, tự hỏi mình sẽ làm gì sau này. Cô không còn chắc chắn về ý định muốn tiếp tục làm việc trong công ty an ninh mạng hiện tại, nghi ngờ chuyện mình có thể trở về sống ở căn hộ cũ sau những gì đã xảy ra ở đó, và thậm chí cả cái mong muốn ở lại London. Có người gõ cửa phòng cô, Diego mở cửa bước vào mà không đợi cô kịp lên tiếng mời vào.

- Chị đang cảm thấy như thế nào? anh hỏi.

- Em thì sao?

Diego nhún vai, vẻ bực bội. Chẳng gì có thể trả Alba lại cho anh. Cordelia ra dấu bảo em trai lại ngồi gần cô.

- Hãy nghĩ đến những nhân viên ngân hàng đang gọi điện cho khách hàng của mình hỏi xem vì sao họ lại chuyển hết tiền trong tài khoản đi như vậy, và sự ngỡ ngàng cực độ của những khách hàng đó. Còn bây giờ, hãy hình dung ra cảnh hỗn loạn khắp nơi.

Vậy là cô đã nặn thành công một nụ cười trên môi em trai.

- Một sự bình tĩnh đến như vậy khiến tôi ngạc nhiên đấy. Tôi cho rằng chiến dịch của họ diễn ra không phải không để lại hậu quả. Thông thường, sau khi thực hiện một phi vụ, những tên trộm vẫn hành động kín tiếng nhất có thể, thế mà mọi việc dường như cho thấy các thành viên của Hội đều hành xử như thể chẳng có việc gì xảy ra. Trừ phi đây là do họ không ý thức được?

- Hoàn toàn không phải. Tất nhiên hành động của họ sẽ để lại hậu quả. Cordelia, ý thức rõ hơn cả Hội về những màn trả đũa sắp diễn ra, không phải đang cố giải khuây cho em trai, mà là cố làm đầu óc mình trống rỗng. Đến trưa, tất cả các ngân hàng liên đới tới vụ tấn công đều đã ghi nhận số tiền bị đánh cắp khỏi tài khoản của khách hàng. Bộ phận an ninh mạng của họ đều đã thử mọi cách tìm cho ra nguồn gốc vụ tấn công, số tiền bốc hơi đi đâu và làm cách nào các hacker có thể thực hiện phi vụ trót lọt. Một số quyết định hẳn đã được gấp rút đưa ra, tất cả đều rất khó. Tạm ngắt các máy chủ để phòng ngừa vụ tấn công thứ hai sẽ kéo theo việc phải đưa ra lời giải thích, dẫn đến hé lộ sự tồn tại của một lỗ hổng khổng lồ trong hệ thống của họ và đánh mất niềm tin của nhóm khách hàng sẽ không dung thứ cho bất cứ cú sẩy chân nào. Sẽ có nhiều ghế lung lay. Chiến dịch do Hội thực hiện không chỉ nhắm vào những kẻ nhúng tay vào vụ bệ bối insulin. Chủ nghĩa tin tặc nhằm tố cáo các hành vi của những kẻ lạm dụng quyền lực nhưng đồng thời cũng nhắc cho họ nhớ rằng ưu thế mà họ đang có không phải là tuyệt đối. Đối với những kẻ đó, phải đương đầu với thực tế ấy là một sự sỉ nhục không tài nào chịu thấu. Lý do mà Vital nhất quyết muốn công bố với truyền thông là như vậy.

- Theo lời khuyên của chị?

- Anh có trí nhớ tốt đấy. Gần 300 triệu đô la bốc hơi chỉ trong một đêm không thể khiến những thể chế tài chính đó rơi vào khốn khó, nhưng với năm ngân hàng lớn, chuyện phải thừa nhận đã bị hacker tấn công theo kiểu đó hẳn sẽ là một sự cố không nhỏ. Chính vì vậy họ mới chần chừ báo tin cho nhau, và do vậy, chậm hiểu ra mức độ của vụ tấn công. Nếu họ kết hợp các tài nguyên với nhau, thì bộ phận an ninh mạng của họ đã tiết kiệm được chút ít thời gian quý giá để truy ngược lại tới tận tài khoản tạm trữ hàng triệu đô trước khi khoản tiền đó được phân chia, và biết đâu, giữa những dòng mã code, có thể tìm thấy vài dấu ấn riêng của Hội 9. Nhưng vì sợ bị lộ những điểm yếu cố hữu, nên họ chẳng làm gì hết. Tuy vậy, một trong năm ngân hàng đã khởi xướng một cuộc điều tra mà họ giao phó cho Jack Dermott, một cựu nhân viên của Cơ quan An ninh Quốc gia Hoa Kỳ, NSA. Trước khi tìm hiểu vì sao các hacker lại bẻ khóa thành công mọi lớp tường bảo vệ, Dermott tự hỏi vì sao hacker lại chỉ tấn công một số lượng hạn chế các tài khoản trong khi họ có mọi điều kiện để thâm nhập sâu hơn. Họ hẳn đã có thể giắt túi khoản chiến lợi phẩm lớn hơn rất nhiều. Dermott tìm kiếm mối liên hệ giữa các nạn nhân, y nghiên cứu hồ sơ của họ và rốt cuộc đã tìm ra điểm chung. Tắt cả đều làm việc cho các tập đoàn dược phẩm khổng lồ. Bởi vậy, ngân hàng đã thuê y làm việc hẳn không phải là nơi duy nhất chịu tổn thất từ vụ tấn công này. Y đã gọi cho khoảng một chục đồng nghiệp và phát hiện ra rằng không phải chỉ 50 triệu đô la mà là gần 300 triệu đô la đã biến mất, tất cả đều xuất phát từ các tài khoản thuộc sở hữu của giới điều hành các hãng dược. Mặc dù đã có một vài sáng kiến nhất định mà chưa được phép, y vẫn thông tin lại cho những người thuê y về phát hiện của mình.

Trong lúc Cordelia thảo luận với em trai, Mateo và Ekaterina rút lên làm tình trong phòng riêng, Janice rốt cuộc đã ngủ say trên ghế băng, và trong khi Vital cùng Malik, giam mình trên phòng tác chiến, đang lo lắng về sự im lặng của Maya, thì một cuộc họp hội đồng bất thường diễn ra qua hình thức trực tuyến giữa các tổng giám đốc của năm ngân hàng lớn liên quan đến vụ tấn công. Cuộc họp mà đến cuối cùng, sau nhiều do dự, đã quyết định sẽ thông báo cho lãnh đạo các ngân hàng lớn khác về những gì xảy đến trong đêm hôm đó. Lần này, người của các tập đoàn dược phẩm được coi là mục tiêu gián tiếp của cuộc tấn công. Đối với câu hỏi chính đáng được đặt ra: “Những ai có lý do đặc biệt để căm giận các anh?” tất cả đều đồng loạt tỏ thái độ phẫn nộ. Bởi ngành công nghiệp dược phẩm hoạt động vì hạnh phúc và sức khỏe nhân loại, chỉ những kẻ khủng bố mới có lý do tấn công họ. Đó luôn là những gì những kẻ quyền lực mô tả về các hacker đã xâm phạm bí mật và tiết lộ các thủ đoạn của họ, đòi hỏi pháp luật phải đưa ra những hình phạt để làm gương. Một câu trả lời mà sự vô sỉ ở đó khiến Dermott phải phì cười. Là người cũ của NSA, y thấy thật thú vị khi đám chủ của mình phải huy động mọi nguồn lực để bịt miệng những người, bằng cách theo dõi họ, đã tiết lộ công khai rằng NSA đang theo dõi toàn thế giới này.