← Quay lại trang sách

◄ 22 ►

“Không, Trevor, không!” Bà Sigsby hét lên. Bà ta lắc đầu một cách điên cuồng. Từ phía sau, Tim thấy bà ta giơ một tay lên và ấn vào kính chắn gió. Tay kia bà điều khiển chiếc Suburban quay đầu.

Chiếc xe chỉ vừa kịp di chuyển khi vụ nổ súng bắt đầu, một số viên đạn đến từ bên phải, trong rừng, một số từ phía trước và - Tim khá chắc chắn - từ trên cao. Các lỗ thủng xuất hiện trên kính chắn gió của xe Suburban. Chiếc kính chuyển sang màu trắng đục và lõm xuống. Bà Sigsby trở thành một con rối, giật đùng đùng và nảy lên, la hét nghẹt tiếng khi những viên đạn bắn vào mình.

“Nằm yên, Luke!” Tim hét lên khi cậu bé bắt đầu vặn vẹo bên dưới anh. “Nằm yên!”

Đạn bắn xuyên qua cửa sổ phía sau xe Suburban. Những mảnh kính vỡ rơi xuống lưng Tim. Máu đang chảy xuống phía sau ghế lái. Ngay cả khi tiếng vo vo đều đặn dường như đang đến từ khắp mọi nơi, Tim vẫn có thể nghe thấy tiếng những viên đạn bay qua ngay phía trên mình, mỗi viên đạn lại tạo ra một tiếng zzzz nhỏ.

Có tiếng lách cách khi những viên đạn xuyên qua kim loại. Mui xe Suburban bật tung. Tim nhận ra mình đang nghĩ đến cảnh cuối của một số bộ phim xã hội đen ngày xưa, Bonnie Parker và Clyde Barrow thực hiện một điệu nhảy tử thần khi những viên đạn xé toang xe của họ và cơ thể họ. Dù kế hoạch của Luke là gì đi nữa, nó cũng đã sai lầm nghiêm trọng. Bà Sigsby đã chết, anh có thể thấy máu của bà ta vương vãi trên phần kính chắn gió còn lại. Họ sẽ là những người tiếp theo.

Sau đó, có những tiếng la hét từ phía trước và từ bên phải. Thêm hai viên đạn nữa bắn qua từ phía bên phải xe Suburban, một trong số đó thực sự sượt qua cổ áo của Tim. Đấy là hai viên đạn cuối cùng. Bây giờ những gì anh nghe được là một tiếng gầm lớn, ken két.

“Cho cháu ngồi dậy!” Luke thở hổn hển. “Cháu không thể thở được!”

Tim rời khỏi cậu bé và nhìn vào khoảng trống giữa hàng ghế trước. Anh biết đầu anh có thể bị thổi bay bất cứ lúc nào, nhưng anh phải xem. Luke đứng dậy bên cạnh anh. Tim bắt đầu bảo cậu bé cúi xuống, nhưng anh không thốt nên lời.

Điều này không thể có thật, anh nghĩ. Không thể nào.

Nhưng nó là thật.