Chương 352 Trợ quyền
Tại Thôi phủ, phòng khách., một cuộc họp lớn đang diễn ra.
Quần hùng hội tụ.
Người của Thôi gia, bao gồm cả Tần Tử Lăng đều xếp thành một hàng ngồi bên trái, còn người mời tới trợ quyền hay áp trận thì ngồi phía bên phải.
Ở bên Thôi gia, Thôi Bách Minh ngồi ở vị trí đầu, bên cạnh là gia chủ Thôi Sơn Hà, sau đó là Tần Tử Lăng cùng hai vị đại võ sư luyện cốt trung kỳ, tuổi tác đều đã qua thất tuần.
Đối diện với họ, ngồi ở vị trí đầu là thái thượng trưởng lão Kim Kiếm Tông Kiếm Bạch Lâu.
Kiếm Bạch Lâu, bên cạnh là một vị đại hán với vai rộng, thân hình hùng vĩ, miệng nói to mạnh mẽ, dù mới bốn mươi mấy tuổi, tu vi của hắn đã đạt đến luyện cốt hậu kỳ.
Khí thế thể hiện ra một sự uy nghiêm, khiến cho người ta cảm thấy hắn là một ngọn núi vững chãi, không thể rung động.
Kế tiếp là Tiêu Thiến, quận trưởng của Phương Sóc Thành.
Tiếp theo nữa là một vị đại hán có râu dê, khuôn mặt thanh tú, nhìn đến là một vị nam tử trung niên có khi chất nho nhã, nam tử này cũng có tu vi luyện cốt trung kỳ.
Bốn vị trợ quyền áp trận bên phải có vẻ như đều đặt mắt tập trung trên người Tần Tử Lăng.
Mà ánh mắt của Kiếm Bạch Lâu cùng Tiêu Thiến lại rất vi diệu.
Kiếm Bạch Lâu đến lần này cũng không biết rằng Tần Tử Lăng lại có mặt ở đây.
Hắn và Thôi Bách Minh từng là bằng hữu khi còn trẻ, từng cùng nhau chiến đấu và tương tự trải qua nhiều khó khăn.
Vì vậy, khi Thôi Bách Minh đến Kim Kiếm Sơn mời Kiếm Bạch Lâu hỗ trợ Thôi gia, đây là dùng quan hệ của Thôi gia để mời chứ không liên quan gì đến Tần Tử Lăng.
Lần này, Thôi Bách Minh tự mình đến Kim Kiếm Sơn mời Kiếm Bạch Lâu thay Thôi gia áp trận, lúc đó còn nói lực lượng của đối phương cường đại, sợ bọn hắn ý thế hiếp người, ra tay ám toán, cần cao nhân kiếm đạo như hắn vào áp trận, lúc đó Kiếm Bạch Lâu cũng không nghĩ ra cái gì, chỉ đơn giản đến đây áp trận.
Kết quả, vạn lần Kiếm Bạch Lâu cũng không nghĩ tới bên trận doanh của Thôi gia lại có tên đệ tử Tần Tử Lăng của hắn.
Khi nghĩ về việc Tần Tử Lăng đã giết ba vị Minh Sứ trong một đêm, đặc biệt là khi nghĩ tới giết tên Minh Sứ thứ hai giống như là bỏ cơm vào miệng, trong lòng Kiếm Bạch Lâu cũng có cảm giác đặc biệt quái dị.
Có Tần Tử Lăng ở đây, Thôi Bách Minh còn lo lắng cái rám a, cần phải lo lắng thay cho Văn gia cùng Hầu gia a!
Còn Tiêu Thiến thì ngược lại, lần này nàng biết sự tình lần này có sự góp mặt của Tần Tử Lăng.
Bởi vì Thôi Sơn Hà đã đề cập tới Tần Tử Lăng khi mời Tiêu Thiến tham gia, lúc đó Tiêu Thiến không nói hai lời đã vội đến đây.
Tuy nhiên, khi nhìn thấy Tần Tử Lăng ở đây, với tư cách là nhân vật ước đấu, nàng nhớ lại phong cách cùng thủ đoạn làm việc của hắn, Tiêu Thiến vừa muốn cười lại bắt đầu mặc niệm thay cho Văn gia cùng Hầu gia.
Đây là muốn chết a, lại dám ước đấu cùng vị đại ca này của nàng.
Còn hai vị đại hán nho nhã kia thì lại đơn giản là ngạc khi thấy Tần Tử Lăng tuổi còn trẻ mà lại ngồi ở vị trí tộc lão!
Thôi Bách Minh bật đầu và giới thiệu Tần Tử Lăng cho mọi người: "
- Lăng, đây là Kiếm Bạch Lâu, thái thượng trưởng lão của Kim Kiếm Tông. Nếu không phải đã bị Ma Giáo đánh lén chịu trọng thương vào hai mươi năm trước, bây giờ hắn cũng đã là một đại tông sư. Kiếm huynh, đây là Tần Tử Lăng, ngoại tôn của một vị huynh đệ ruột thịt với ta. Lần đấu này có liên quan đến hắn, vậy nên hắn là chủ lực chân chính của lần tỷ đấu này.
Tần Tử Lăng đứng lên và kính trọng đối diện với Kiếm Bạch Lâu, nói:
- Nguyên lai là Kiếm tiền bối a, vãn bối ngưỡng mộ đã lâu, như sấm truyền bên tai a!
Kiếm Bạch Lâu nhìn Tần Tử Lăng với ánh mắt mặt mày thú vị, khóe miệng giật giật mấy, sau đó liền vuốt râu nói:
- Nguyên lai là Tần tiểu hữu a, hậu sinh khả úy a!
Thôi Bách Minh tiếp tục giới thiệu một người khác:
- Vị này là Quách Vi Kiệt, đại đệ tử của Phi Tinh Môn, là bằng hữu của đại cữu đã qua đời của ngươi.
Tần Tử lăng nghe nói vậy lập tức biết rằng đây là đại đệ tử của võ đạo tông sư Chân Tử, cũng là nhân vật phong vân của Tây Vân Châu, đương nhiên không dám thất lễ, vội vã khom lưng hành lễ.
- Vị này chính là quận trưởng của Phương Sóc Thành, Tiêu Thiến, xưa kia Tiêu gia cùng Thôi gia cũng có chút quan hệ sâu xa.
Thôi Bách Minh tiếp tục giới thiệu.
Bởi vì có người ngoài ở đây, quan hệ giữa Tần Tử Lăng cùng Tiêu Thiến nhất định không thể bị bại lộ.
- Đã sớm nghe qua đại danh của Tiêu quận trưởng, bây giờ tận mắt nhìn thấy, quả nhiên là phong thái hơn người a!
Tần Tử Lăng khom lưng nói.
Quách Vi Kiệt thấy Tần Tử Lăng gặp mỹ nữ lại có tư thế run chân, không khỏi nhíu mày, trong tròng mắt hiện lên vẻ khi thường.
Trong khi đó, Tiêu Thiến lại tỏ ra một bộ hồi lễ, sau đó khẽ len lén liếc nhìn hắn một cái.
- Vị này chính là Mã Chương Bỉnh, Mã đại nhân, diễn giả trí thức từ Tây Vân Châu, là bằng hữu đồng liêu của nhị cữu đã qua đời của ngươi.
- Đâ tạ Mã đại nhân nhớ tình xưa mà đến!
Tần Tử Lăng khom lưng và thể hiện sự lễ phép.
- Tần hiền chất khách khí, ta và nhị cữu ngươi trước đây là huynh đệ tình thâm. Thôi gia có việc, đương nhiên ta phải đến.
Mã Chương Bỉnh hồi lễ nói.
Sau khi giới thiệu qua song phương, mọi người ngồi xuống lần nữa.
- Lần này, trong cuộc tỷ đấu, chúng ta đã thống nhất rằng sẽ tham gia năm trận. Ta, Sơn Hà và Tử Lăng đã xác nhận tham dự, còn lại sẽ phụ thuộc vào tình hình thực tế. Nếu chúng tôi gặp tình huống bất lợi, e rằng phải nhờ Tiêu đại nhân ra mặt thay Thôi gia chiến một trận. Hai vị tộc đệ này của ta mặc dù là đại võ sư luyện cốt trung kỳ, nhưng căn cơ bình thường, bây giờ tuổi tác đã lớn, chiến lực khẳng định không bằng Tiêu quận trưởng.
Thôi Sơn Hà nói với Tiêu Thiến, khom lưng và thể hiện sự nghiêm túc.
- Vạn bối nghĩa bất dung từ!
Bề ngoài Tiêu Thiến vẻ mặt nghiêm nghị khom lưng nói, chỉ là trong lòng lại bĩu môi xem thường.
Có đại ca ở đây, mọi vấn đề sẽ được giải quyết một cách dễ dàng, còn cần ta xuất thủ sao?!
Thấy Tiêu Thiến không cần nghĩ ngợi đã đáp ứng, Kiếm Bạch Lâu như có cùng suy nghĩ với Tiêu Thiến, cùng nhìn Tần Tử Lăng, mà Quách Vi Kiệt cùng mã Chương Bỉnh thì đều lộ vẻ mặt kinh ngạc, nhìn Thôi Bách Minh với ánh mắt phức tạp.
Mọi người từ ngoại giới thường nói về sự suy tàn của Thôi gia, nhưng thực tế thì Thôi gia không hề đơn giản.
Thôi Sơn Hà đã đạt cảnh giới luyện cốt trung kỳ, có căn cơ vững chắc. Trong thời đỉnh phong, thực lực của hắn có thể sánh ngang với một đại võ sư luyện cốt hậu kỳ thông thường.
Tần Tử Lăng này mặc dù không thể ra nông sâu, nhưng nhìn tư thế coi trọng của Thôi Bách Minh, thực lực chỉ sợ sẽ không kém hơn Thôi Sơn Hà, mấu chốt hắn vẫn còn trẻ!
Bây giờ, nhìn vào tư thế của Tiêu Thiến, dường như nàng rất nghe lệnh của Thôi gia. Từ đó, Thôi gia lại có thêm một Phương Sóc Thành làm hậu phương quan trọng.
Bề ngoài cho dù trận chiến này Thôi gia thắng không lớn, nhưng cái mà Thôi gia thắng, chính là có nhiều nhân tài mới xuất hiện, sợ rằng ngày sau là Thôi gia sẽ thừa thế mà xông lên!
Sau đó, Thôi Bách Minh lại nói vài lời khích lệ tinh thần, đại khái đến cuối giờ Tỵ, mọi người đều lên đường đi vè phía diễn võ trường của Đổng gia ở đông thành.
Lần này, tỷ đấu được chủ trì bởi thế lực trung lâm, Đổng gia, một trong tứ đại gia tộccủa Thanh Hà Quận, mà Đổng Bá Thiên là gia chủ.
Đổng gia nằm ở ngoại đông thành, sở hữu một khu diễn võ trường rộng lớn, chiếm diện tích cả trăm mẫu với bốn bên được bao quanh bởi tường đá gạch xanh.
Khi mọi người đến, bên ngoài đã thấy rất sắp xếp cẩn thận, không có ai được phép tiến lại gần khu vực này.
Đổng Bá Thiên, cái tên gợi lênn vẻ mạnh mẽ và uy mãnh, có một bộ râu dày đặc trên khuôn mặt hùng vĩ của hắn.
Đổng Bá Thiên, người đảm nhận vai trò cầm chủ công đạo cho đạo bên, cũng chủ đọn mời đến gia chủ Hàn gia của Thanh Hà Quận, còn có mấy thế lực tương đối lớn khác đến đây làm chủ sự cũng như làm chứng cho song phương.
Những người này đã lập tức đứng dậy và khom lưng chào hỏi khi thấy đoàn người của Thôi Bách Minh tiến đến.
Chỉ có người từ Hầu gia và Văn gia là không thấy chút nhúc nhích nào.