← Quay lại trang sách

Chương 351 Đàm luận

Đủ, đủ, như vậy là quá đủ rồi! Nếu không phải còn giặc ngoài chưa lo xong, thì chỉ cần nghe lời này của ngươi, ngoại công hiện tại liền có thể mỉm cười mà rời đi.

Thôi Bách Hãn vẻ mặt kích động nói.

Mà đám người Thôi Khôn Thành nghe vậy càng là mỗi người kích động muôn phần, nước mắt tại trong hốc mắt đảo quanh.

Mấy năm nay bọn họ ở ngoài thành còn cực hơn nhiều so với Thôi Quân. Trước đây Thôi Quân còn có nha hoàn người hầu để sai bảo, cũng xem như là phu nhân của một hộ gia đình, còn bọn họ lại bị chuyển đến ngoài thành, mấy năm nay đều là cạp đất mà ăn.

Thôi Khôn Thành nguyên bản còn mang được vẻ tuấn lãng đẹp trai của Thôi Bách Hãn, nhưng bây giờ lại là làn da thô ráp tối tăm, làm gì có khí chất gì của công tử thế gia, căn bản là một chàng nông dân chất phác.

Hiện tại Tần Tử Lăng nói muốn bồi dưỡng nhi tử nhi nữ của bọn hắn thành võ sư, như vậy bảo sao bọn họ không kích động cho được?

- Cha, người cũng không cần nói những điềm xấu này, chúng ta vẫn là ăn cơm đi, bọn nhỏ phỏng chừng cũng đói bụng lắm rồi!

Thôi Quân len lén lau khóe mắt, nói.

- Hảo hảo, ăn, ăn.

Thôi Bách Hãn cười gật đầu nói.

Một đại gia đình ăn cơm xong, sau đó không bao lâu, Thôi Bách Minh cùng tổ tôn Thôi Sơn Hà liền dắt tay nhau mà đến.

- Phu phụ Văn Truyền Sâm cùng Thôi Khôn Hổ đã từ Thái Hoàng Sơn chạy tới quận thành!

Thôi Bách Minh trầm giọng nói.

- Muốn chiến rồi?

Tần Tử Lăng nhẹ nhàng chuyển động chén trà trong tay, hỏi.

- Không nhanh như vậy, Thôi gia, Hầu gia còn có Bích Vân Tông, đây chính là ba đại thế lực đỉnh tiêm củaThanh Hà Quận, dây dưa quá lớn. Nếu muốn chiến, mỗi người khẳng định phải tạo thế trước, thăm dò một chút thái độ của những nhà khác, còn có phải tìm trợ quyền áp trận.

- Để tránh khỏi lúc chiến đấu, một phương lấy nhiều bắt nạt ít, hoặc là thua không nhận nợ, hoặc là thua thẹn quá thành giận, không để ý ước định mà ám toán. Cho nên, việc này chí ít còn phải qua bảy tám ngày.

Thôi Bách Minh trả lời.

- Đại ngoại công cùng biểu huynh sáng sớm tới tìm ta, ta còn tưởng rằng lập tức sẽ khai chiến đấy!

Tần Tử Lăng nghe vậy cười nói.

- Tử Lăng, ngươi thật sự có nắm chắc chiến thắng?

Thôi Bách Minh gặp Tần Tử Lăng vẻ mặt ung dung thoải mái, không có chút khẩn trương nào trước đại chiến, không khỏi lo được lo mất nói.

- Ta nói rất nắm chắc, đại ngoại công tin tưởng không?

Tần Tử Lăng không trả lời mà hỏi lại nói.

Thôi Bách Minh bị hỏi đến sững sờ một chút, sau đó nói:

- Nếu không ngươi và Sơn Hà luận bàn một hai chiêu?

- Chuyện cho tới bây giờ, không quản luận bàn kết quả như thế nào, đều là tên trên dây cung không bắn không được, trái lại sẽ ảnh hưởng tâm cảnh, không cần thiết uổng công vô ích.

Tần Tử Lăng xua tay nói.

- Trách không được ngươi tuổi còn trẻ liền có tu vi cùng thủ đoạn như thế, chỉ bằng phần tâm tính này của ngươi, ta coi như không bằng.

Thôi Bách Minh khuôn mặt có chút động nói.

Tần Tử Lăng cười cười.

- Nếu ngươi đã không muốn luận bàn cùng ta, vậy những chuyện khác ngươi cũng không cần phải để ý đến, đều giao cho ta và gia gia làm đi.

Thôi Sơn Hà thấy thế nói.

- Ta chỉ là một tiểu bối vô danh, những chuyện khác ta đương nhiên không can thiệp được, buộc phải giao cho gia chủ như ngươi làm. Bất quá chính danh ta bà ngoại, còn có việc dời mộ phần, khẳng định phải làm cho lớn, cho nên phải làm phiền đại ngoại công cùng biểu huynh ra mặt hỗ trợ.

Tần Tử Lăng nói.

- Đó là tự nhiên.

Thôi Bách Minh cùng Thôi Sơn Hà đều vẻ mặt chính sắc trả lời.

Sau đó, Tần Tử Lăng mệnh lệnh Thiệu Nga đi mời Thôi Bách Hãn cùng mẫu thân Thôi Quân, trao đổi việc lập lại chính danh cho bà ngoại cùng với việc dời mộ phần.

Năm đó, Tô Băng Thiến bị áp bức, biến thành tiểu thiếp. Không chỉ chịu sầu não và uất ức, mà sau khi qua đời, mộ phần của nàng cũng không được liệt vào Thôi gia.

Chuyện này khẳng định phải làm khi lão nhân gia Thôi Bách Hãn còn trên đời, chấm dứt tâm sự của hấn a.

Đảo mắt, bảy ngày đã trôi qua.

Trong vòng bảy ngày đó, các quán tửu lâu và phòng trà trên khắp Thanh Hà Quận đều đang sôi nổi bàn tán về việc Thôi Bách Hãn đã bỏ vợ và lập lại chính danh, cùng với việc Thôi gia hẹn chiến với trưởng lão Bích Vân Tông Văn, đồng thời Hầu gia đang tiến hành chuẩn bị cho cuộc ước chiến, muốn một trận chấm dứt ân oán cừu hận.

Thôi gia, trong thời gian dài, đã duy trì một thái độ khiêm tốn, nhưng bây giờ đột ngột lại trở nên mạnh mẽ và táo bạo, tạo ra một cuộc náo động lớn trong khu vực này.

Có người còn phải giơ ngón tay cái lên với hai người Thôi Bách Minh cùng tổ tôn Thôi Sơn Hà, cho rằng bọn hắn không sợ cường thế, dám ra mặt đòi công đạo cho Thôi Bách Hãn, cường ngạnh với hai thế lực lớn là Hầu gia cùng trưởng lão Bích Vân Tông.

Tuy nhiên, nhiều người khác cho rằng Thôi gia không biết tự lượng sức mình, chỉ là hành động theo cảm tích, sau trận chiến này có thể sẽ phải chịu nhiều hậu quả.

Dù sao, bên cạnh lực lượng của Thôi gia, Hầu gia hiện tại đã có hai vị đại võ sư luyện cốt hậu kỳ, còn có chín đại võ sư luyện cốt sơ kỳ cùng trung kỳ.

Bích Vân Tông Văn Truyền Sâm là một đại luyện khí sư chân nguyên hậu kỳ, còn thê tử của hắn, Hầu Hàn Tuyết, mặc dù không có thực lực bằng Văn Truyền Sâm, nhưng vẫn là một trưởng lão của Bích Vân Tông, yếu lắm cũng là đại luyện khí sư chân nguyên trung kỳ.

Năm đó, Hầu Hàn Tuyết gia nhập làm môn hạ của Bích Vân Tông, lúc đó nàng cũng được xem thiên kiêu của Bích Vân Tông.

Văn Truyền Sâm khi đó vẫn chưa bằng nàng, nhưng sau thời gian dài, hắn cũng lại gặp cơ duyên trở thành đại luyện khí chân nguyên hậu kỳ.

Bên dưới hai người bọn họ còn có không ít môn nhân đệ tử lợi hhaij.

Ngoài ra, trừ việc hai nhà có nhiều cường giả, Thôi Khôn Hổ bây giờ cũng đã tuyên rõ thái độ, muốn thay mẫu thân đòi lại một lời công đạo, kể từ đó, hai nhà Hầu, Văn lại có thêm một vị đại luyện khí sư chân nguyên hậu kỳ.

Mà bên Thôi gia, từ trưởng tử của Thôi Bách Minh, sau khi nam thứ lần lượt qua đời, lại chỉ còn một vị đại võ sư luyện cốt hậu kỳ là Thôi Bách Minh, đại võ sư luyện cốt sơ kỳ cùng trung kỳ cũng chỉ có sáu vị, thực lực đỉnh tiêm của hai bên chênh lệch rất lớn.

Mà lần tỷ đấu này, vừa vặn là tỷ đấu đỉnh tiêm!

Về phần Thôi gia bên này lòi ra Tần Tử lăng, ngược lại không ai lưu truyền.

Thứ nhất là Tần Tử Lăng không muốn cao điệu, cho nên để Thôi gia xử lý một cách khiêm tốn, tận lực phong tỏa tin tức.

Thứ hai, một tiểu tử vô danh như Tần Tử Lăng, không chỉ đánh Văn Hồng Phượng thành cái đầu heo, còn phế bỏ tu vi của nàng, đây cũng là chuyện vô cùng xấu hổ cùng nhục nhã đối với Văn gia và Hầu gia, huống hồ Văn Truyền Sâm còn muốn chuẩn bị ỷ lớn hiếp nhỏ, tự mình xuất thủ trấn áp tiểu bối Tần Tử Lăng này, tin tức này nếu truyền ra, đối với Hầu gia cùng Văn gia thì đều là chuyện mất mặt.

Cho nên Hầu gia cùng Văn gia cũng cố ý phong tỏa tin tức về Tần Tử Lăng.

Kể từ đó, nhân vật mấu chốt nhất của sự kiện, trái lại không được ai nhắc đến.