Chương 368 Luyện xương sọ
Việc này còn quá sớm, nhưng trong tay có tài nguyên, có vài quy củ có thể đưa ra được.
Tần Tử Lăng hơi sững sờ, lập tức cười lúc lắc tay nói.
- Kỳ thực cũng không sớm, lấy thực lực của ngươi hoàn toàn có thể khai tông lập phái.
Hai mắt Tiêu Thiến lập loè chiếu sáng nói.
- Ta cảm thấy hiện tại làm nam nhân trốn sau lưng ngươi cũng không tệ.
Tần Tử Lăng nói.
Tiêu Thiến nghe vậy nhìn Tần Tử Lăng không còn gì để nói, mà Hạ Nghiên thì ở phía bên cạnh hé miệng cười khẽ.
- Đúng rồi, tiến độ luyện cốt của ngươi như thế nào rồi?
Tần Tử Lăng nói sang chuyện khác hỏi.
- Đã luyện hoàn toàn 170 cái xương ngoài, những phần xương khác lại rất khó luyện, nhất là xương sọ, kình lực căn bản không biện pháp thẩm thấu đi qua. Ta đã thử mấy lần, mỗi lần đều là đau đầu sắp nứt, phảng phất muốn miễn cưỡng nổ tung đồng dạng, sau đó đầu óc phảng phất chịu bị thương nặng đồng dạng, cần nhiều ngày mới có thể khôi phục tới.
Cho nên, ta quyết định liền dừng bước tại 170 khối, sau chuyến này đột phá luyện cốt sơ kỳ, để cho kình lực tiến nhập vào trong xương sâu hơn.
Tiêu Thiến trả lời.
- 170 khối đã rất lợi hại!
Gương mặt Tần Tử Lăng lộ vẻ vui mừng nói.
Hắn hiện tại cũng đã là đại võ sư luyện cốt, lúc trước cũng từng hỏi qua Thôi Sơn Hà, biết được dựa vào căn cơ thiên phú cuar Thôi Sơn Hà, cũng chỉ luyện 126 khối, cũng chính là sau khi luyện đủ tứ chi cũng không có biện pháp tiến thêm một bước.
Đây là Thôi Sơn Hà về sau phục dụng huyết nhục Hóa Ly mới đạt tới. Tại trước đây, trước lúc hắn tiến vào sơn mạch, mới luyện thành 111 khối.
Hiện tại Tiêu Thiến phát sau mà đến trước, hơn nữa còn luyện thành 170 khối xương, tuyệt đối xem như là đứng đầu trong đám thiên tài.
Đương nhiên Tần Tử Lăng là cái quái thai, hắn là lấy toàn thân sắt đá tiến vào tu kình, lại có thần hồn tương trợ, còn luyện đủ năm môn công pháp kình lực, dòm ngó dò được một tia vạn vật bản nguyên, lúc này mới có thể một lần luyện thành công 177 khối xương, chỉ còn hai mươi chín khối xương sọ vẫn chưa luyện.
- Đâu chỉ rất lợi hại a, đơn giản là vô cùng vô cùng lợi hại. Nghe nói Tiêu đại gia cùng tam gia chỉ mới luyện được ba mươi tám khối xương tay!
Hạ Nghiên nói.
- Đúng vậy, Thiến nhi đúng là thiên tài trong thiên tài!
Tần Tử Lăng cười nói.
- Dám giễu cợt ta!
Đôi mắt xinh đẹp ôn nhu của Tiêu Thiến trừng Tần Tử Lăng một cái, sau đó đứng dậy nói:
- Ta là quận trưởng, không thể rời khỏi Phương Sóc Quận trong thời gian dài, hiện tại phải trở về.
- Ừm.
Tần Tử Lăng gật đầu, sau đó lấy ra một cái bình nhỏ, nhét vào trong tay Tiêu Thiến, nói:
- Cất thứ này… Về sau mỗi ngày dùng một ít, sau đó luyện cốt. Tạm thời không cần vội vã đột phá đến luyện cốt trung kỳ, tận lực thử nữa xem có thể luyện thêm mấy khối xương đầu hay không.
- Đây là thứ gì?
Tiêu Thiến cảm giác được trong tay trầm xuống, phảng phất trong bình này không phải dịch thể mà là hoàng kim dịch, hơn nữa cách cái bình mà cũng có thể cảm nhận được bên trong đang cuồn cuộn sinh cơ, không khỏi hơi biến sắc mặt nói.
- Huyết nguyên của dị thú ngũ phẩm hạ giai Độc Giác Thanh Khuê, tối hôm qua vô tình có được, vừa hay lại là Mộc thuộc tính, đối với ngươi rất thích hợp. Thứ này không thể coi thường, cho nên chỉ có thể để cho một mình ngươi dùng, không cần phân cho đại bá cùng tam thúc của ngươi, miễn cho để lộ tin tức.
Tần Tử Lăng hạ giọng nói.
Tiêu Thiến cùng Hạ Nghiên đứng tại chỗ liền chấn kinh đến trợn mắt hốc mồm, hồi lâu mới hồi phục tinh thần lại.
- Vậy còn đại ca thì sao?
- Ta vẫn còn không ít.
- Tốt!
Tiêu Thiến nghe vậy vẻ mặt bình tĩnh gật đầu, cất cái bình vào nhẫn trự vật
Cuối cùng Tiêu Thiến liền dẫn Hạ Nghiên đi.
Hạ Nghiên trước khi đi, cố ý tiến lên cúi người giúp Tần Tử Lăng khép khép lại cái chăn, phảng phất rất sợ hắn cảm lạnh, thân thể nở nang nhẹ nhàng áp vào trong chăn, vô cùng mềm mại cùng ôn nhu, suýt chút nữa để cho Tần Tử Lăng nhịn không được muốn lăn lộn với nàng một phen.
“Tĩnh dưỡng” trong đình viện tây nam ba ngày, Tần Tử Lăng mới bắt đầu xuống giường hành động.
Ba ngày này, Tần Tử Lăng nhàn rỗi không chuyện gì bắt đầu thử luyện xương sọ.
Lần đầu tiên luyện, mặc dù phát hiện không khoa trương giống Tiêu Thiến nói, nhưng cũng cực kỳ khó chịu, mỗi lần luyện qua, thần hồn ở Nê Hoàn Cung lại có chút uể oải suy sụp, qua khá lâu mới có thể khôi phục lại.
Kể từ đó, Tần Tử Lăng đều không cần phải giả bộ bị thương nữa, mỗi ngày sắc mặt cũng rất khó coi, một bộ dáng vẻ bệnh thoi thóp, mỗi ngày Thôi Bách Minh tới thăm thì lại ngầm lắc đầu, cảm thấy đứa cháu ngoại Tần Tử Lăng này quả là chính là diễn trò, không cẩn thận sẽ làm cho người khác giận sôi.
Đương nhiên Thôi Bách Minh lúc này vẫn không biết chuyện ba ngày trước ở Hầu phủ là do Tần Tử Lăng cùng Kiếm Bạch Lâu làm.
Hắn mặc dù biết mình ngoại tôn của mình lúc tỷ đấu vẫn còn che giấu thực lực, nhưng vẫn không nghĩ tới việc đám Bồ Cảnh Nhan bị giết sẽ có quan hệ đến Tần Tử Lăng.
Cái kia thật nghe qua đúng thật là quá mức rợn người!
- Trách không được Tiêu Thiến nói xương sọ không có cách luyện nào khác, ta có âm dương ngũ hành chi lực tuần hoàn thay thế chậm rãi đẩy mạnh, lại có thần hồn cường đại hỗ trợ tinh chuẩn thao túng, đầu lâu nay đã là cấp độ sắt đá, nhưng vẫn còn gian nan như vậy, rõ ràng những người khác không thể dòm ngó tới là đúng.
Một ngày này, Tần Tử Lăng "tĩnh dưỡng" đi ra khỏi đình viện, vừa nghĩ chuyện luyện sọ trong mấy ngày này, một bên hướng ra ngoài đi về phía mẫu thân của hắn.
Lần lượt hai tòa tiểu viện.
Đối diện với chính phòng, Thôi Bách Hãn đang ngồi dựa vào trên ghế bành, nhìn mấy tôn tử cùng tôn nữ dưới sự chỉ điểm của Thiệu Nga mà luyện võ trong đình viện, hai mắt bao hàm tình cảm phức tạp.
- Thiếu gia!
Mọi người thấy Tần Tử Lăng tiến đến, nhao nhao ngừng lại luyện võ, đều cúi người chào sâu.
Tần Tử Lăng hồi lễ, bước đi về phía Thôi Bách Hãn.
Trạng thái tinh thần của Thôi Bách Hãn nhìn tới thì rất tốt, nhưng Tần Tử Lăng lại có thể cảm giác được thân thể của hắn đang phát ra suy yếu, sinh cơ đang không ngừng trôi qua.
Đây là bởi vì mấy ngày nay Thôi Bách Hãn kiên quyết không đồng ý điều trị thân thể.
Bằng không lấy nội tình Thôi gia cùng thủ đoạn của Tần Tử Lăng, muốn kéo dài cho hắn vài năm thọ mệnh cũng không khó.
- Ngoại công!
Tần Tử Lăng trong lòng tối tối thở dài một hơi, tiến lên cúi người chào.
- Ngồi bên cạnh ngoại công, theo ta phơi nắng…
Thôi Bách Hãn vẻ mặt hiền lành nói...
Chuyện giả thụ thương, Tần Tử Lăng đương nhiên sẽ không lừa Thôi Bách Hãn cùng Thôi Quân, miễn cho bọn họ lo lắng.
Cho nên khi thấy Tần Tử Lăng đi ra từ đình viện, Thôi Bách Hãn cũng không có biểu hiện vui mừng ngoài ý muốn bao nhiêu cả.
- Được, ngoại công.
Tần Tử Lăng lập tức ngồi xuống bên cạnh Thôi Bách Hãn.
Tần Tử Lăng sau khi ngồi xuống, Thôi Bách Hãn cầm lấy tay hắn, vỗ nhè nhẹ vào mu bàn tay của hắn, nói một ít chuyện lúc mẫu thân hắn còn bé, còn có chuyện của bà ngoại, vẻ mặt hạnh phúc cùng hồi ức.
Thôi Quân ở phía trên nghe kể, thỉnh thoảng lau nước mắt.
- Ngoại công trước khi rời đi lại có thể nhìn thấy ngươi, ngoại tôn giỏi giang, lại có ngươi tiễn đưa cho ta, hiện tại rốt cục có thể nhắm mắt, có thể an tâm đi gặp bà ngoại ngươi...
Thanh âm của Thôi Bách Hãn càng nói càng yếu ớt, không biết lúc nào đột nhiên liền không một tiếng động nữa.
Tần Tử Lăng lặng lẽ rơi lệ.
...