Chương 373 Vô Cực Môn
Tần Tử Lăng lời nói sau khi nói xong, thư phòng trở nên rất an tĩnh.
Tất cả mọi người đang tiêu hóa lỗi suy nghĩ Tần Tử Lăng.
- Ta cho rằng muốn làm chuyện này, đầu tiên phải thành lập một cái môn phái.
Hồi lâu Tả Nhạc mở miệng nói.
- Thành lập môn phái?
Tần Tử Lăng hơi cau mày.
- Không sai.
- Trước đây nói tới ngươi chỉ là cường giả một thành, chúng ta những người ở đây cũng hiểu rõ tình hình, tất cả mọi người lại không mơ mộng hão huyền, cho nên ngươi không nói thành lập môn phái, chúng ta cũng dựa theo lời ngươi nói mà làm, nghe theo ngươi điều hành.
- Nhưng lần này ngươi muốn làm lớn, người gia nhập vào khẳng định không ít, lại rất phức tạp, nếu không có một môn phái để thống nhất, không thống nhất quy củ, mọi người sẽ chỉ giống như năm bè bảy mảng.
- Một khi cường địch tới nơi, sợ rằng sẽ như ong vỡ tổ mà tản đi.
Chỉ có thành lập môn phái, môn phái như nhà, mọi người mới liều mạng giữ gìn, mà ngươi chính là gia chủ của cái nhà này.
Tả Nhạc thần sắc nghiêm túc nói.
- Không sai, chỉ có thành lập môn phái, định xuống môn quy, mọi người mới tính là chân chính đứng chung chiến tuyến, tài nguyên ngươi bỏ ra cũng xứng đáng.
Tiêu Thiến gật đầu nói.
Tần Tử Lăng sờ lên cằm, trầm ngâm không nói.
Hắn đương nhiên biết thành lập môn phái, hiểu động tầm quan trọng của một tổ chức, nhưng hắn quen vung tay làm chưởng quỹ, nói muốn thành lập môn phái, luôn cảm thấy đây là ván cược lớn.
Ở cái thế giới này, hắn đã có thân nhân, nữ nhân, còn có bằng hữu, muốn chỉ lo thân mình đã là không thể, mà muốn bảo vệ tất cả những gì hắn có, không thể chỉ dựa vào thực lực mạnh mẽ của chính mình, còn cần thành lập một thế lực cường đại mới được.
Đương nhiên, về sau nếu hắn muốn đi xa hơn nữa, cũng cần có một thế lực có thể vì hắn mà làm việc, cung cấp các loại tài nguyên bao quát tình báo của các thế lực cường đại, chỉ dựa vào một người khẳng định là không có khả năng làm được.
- Cũng tốt!
Cuối cùng Tần Tử Lăng gật đầu.
Thấy Tần Tử Lăng gật đầu, tinh thần của mọi người trong thư phòng lập tức trở nên đại chấn, hai mắt lóe ra vẻ chờ mong cùng hưng phấn.
- Môn phái lấy tên là gì?
Trịnh Tinh Hán đầu tiên hỏi.
Mọi người nghe vậy đều nhìn về Tần Tử Lăng.
- Vô cực sinh thái cực.
- Thái cực động lại sinh dương, cực động sinh tĩnh, tĩnh lại sinh âm, tĩnh cực quay lại động.
- Nhất động nhất tĩnh, tương hỗ làm gốc.
- Phân âm phân dương, lập ra lưỡng nghi.
- Dương biến âm hợp, sinh thành Thủy Hỏa Mộc Kim Thổ.
- Ngũ khí thuận bố, bốn mùa làm năm.
- Ngũ hành một âm một dương, âm dương thành thái cực, thái cực quy về vô cực!
Thấy mọi người nhìn về phía mình, Tần Tử Lăng tự nhiên chưa nghĩ tới chuyện này, bất giác nhớ tới phát sinh biến dị lúc tu hành ngũ hành kình lực, trong đầu tự nhiên hiển hiện một đoạn lời nói như vậy.
- Vô Cực Môn!
Tần Tử Lăng buột miệng nói.
- Vô Cực Môn?
Mọi người hơi sững sờ, mặt lộ vẻ nghi hoặc, không biết đây là ý gì.
- Vũ trụ mênh mông này gọi là vô cực, vô cực diễn hóa thiên địa vạn vật.
Tần Tử Lăng nói.
- Tên rất hay! Tên rất hay!
Tần Tử Lăng vừa giải thích, tất cả mọi người đều tâm thần đại chấn, tiếp theo là liên tục tán thưởng.
Sau khi liên tục tán thưởng, mọi người cùng liếc mắt nhìn nhau một cái, sau đó tựa hồ như thần giao cách cảm, đứng thẳng lên, sau đó quỳ một chân trên đất bái kiến hắn.
- Được rồi, chúng ta có quan hệ thế nào, đừng làm đến bộ dáng này.
Tần Tử Lăng thấy thế vung tay lên, một cỗ lực lượng nhu hòa tùy ý mà thả ra, nâng mọi người, nói.
Mọi người bị lực lượng nâng, bất đắc dĩ đối mặt nhau, sau đó nhất tề đối khom lưng với Tần Tử Lăng, nói:
- Gặp qua chưởng môn.
Tần Tử Lăng thấy thế cũng hết cách, khom lưng đáp lễ, nói:
- Đều ngồi xuống đi, môn phái xem như đã thành lập sơ bộ, như các ngươi đã biết, tinh lực của ta chủ yếu là dùng vào tu hành, khả năng lớn sẽ không quản đại sự trong tông như thế nào.
- Chuyện của môn phái, chủ yếu vẫn là dựa vào các ngươi.
- Đó là đương nhiên, ta tuổi đã cao, tư chất đột phá có hạn, ngươi không nói, ta cũng phải tự mình gánh vác các chuyện vụn vặn trong tông.
Tả Nhạc mỉm cười nói.
- Như vậy đi, nếu đã định xây môn phái, chúng ta cũng cần phân phó chức vụ rõ ràng.
Tần Tử Lăng nói.
- Nên như vậy.
Mọi người nhao nhao gật đầu.
Sau đó, mọi người xúm lại thương nghị, rất nhanh đã định được bước đầu các chức vụ.
Đảo mắt đông đi xuân tới, xuân qua hạ đến.
Nguyên bản ngoài thành Phương Sóc Thành vắng lặng ruộng đất, hiện tại là từng mảnh hoa màu màu vàng kim.
Trong ruộng khắp nơi là nông dân bận rộn, trên mặt nông dân tràn đầy vẻ được mùa vui sướng.
Bên trên quan đạo, người đi xe tới, nối liền không dứt, rất nhiều đoàn xe thương đội từ nơi khác chạy tới
Bởi vì có Tiêu Thiến đảm nhiệm chức quận trưởng hơn một năm nay, Phương Sóc Thành xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, không chỉ có toàn bộ cảnh nội Phương Sóc Quận thái bình, không có phỉ tặc cướp bóc tác loạn, thậm chí cả trộm vặt móc túi cũng rất ít gặp, hầu như có thể nói là không cần nhặt của rơi trên đường, đêm không cần đóng cửa, đây là dấu hiệu của bách nghiệp hưng thịnh.
Cho nên hiện tại, mỗi ngày số lượng thương phẩm ra vào Phương Sóc Quận rất lớn.
Hơn nữa gần đây Phương Sóc Quận còn nổi lên rất nhiều mặt hàng, nổi danh nhất không ai bằng chính là tiệm son phấn "Hoa Vận”, xuất phẩm một loại nước hoa cùng xà phòng.
Trước kia mặt hàng thủy tinh tinh xảo, giá cả cực kỳ đắt đỏ, chỉ có quan to quý nhân chân chính mới có thể dùng được.
Sau này thì tương đối mở rộng hơn, ngay cả gia đình sung túc cũng có thể dùng được.
Ban đầu, các loại vật phẩm này chỉ lưu hành trong giới danh gia ở Phương Sóc Quận, sau này đã truyền tới sát vách Thanh Hà Quận, gần đây đã truyền tới các quận của Tây Vân Châu.
Giá cả đắt đỏ như nước hoa Liệt Hoa, sản lượng lại rất thưa thớt, thế cho nên mỗi lần xuất phẩm chỉ đưa ra một chai trên thị trường, đây cũng làm cho giá trị vật phẩm leo thang, để cho những tiểu thư danh gia cùng phu nhân vọng tộc cảm thấy quang vinh, tranh đua lẫn nhau.
Thậm chí trong khoảng thời gian gần đây, nữ quyến trong các nhà quý tộc đều tụ chung lại một chỗ, đàm luận lẫn nhau về nước hoa Liệt Hoa.
Sản lượng của xà phòng thơm cũng chỉ là nhiều hơn một chút, trước mắt cũng ở vào trạng thái cung không đủ cầu, thế cho nên mỗi ngày đều có thương đội từ các nơi chạy tới, chờ lấy hàng ở cửa tiệm son phấn "Hoa Vận”.
Điều mang đến thu nhập cực kỳ khả quan cho tiệm son phấn "Hoa Vận”.
Tiệm son phấn “Hoa Vận” này, đương nhiên sẽ gây nên một ít thế lực cường đại phải đỏ mắt, muốn tới cướp đoạt bí phương, hoặc là thu mua lại "Hoa Vận”.
Nếu những thương nhân này đến bàn chuyện làm ăn thì tốt, còn thu mua lại thì chỉ phí sức.
Nếu như người tới, muốn trực tiếp cướp đoạt bí phương hoặc là ỷ mạnh hiếp yếu, nếu không phải bị giết thì cũng bị phế tu vi, bị giam dài trong ngục.
Sau cùng, trải qua nhiều lần như vậy, ngoại giới mới biết, thế lực đằng sau chống đỡ cho tiệm son phấn "Hoa Vận” nguyên lai là quận trưởng đại nhân Tiêu Thiến, dạo gần đây cũng không thấy có ai dám đánh chủ ý lên tiệm son phấn "Hoa Vận” nữa.