Chương 372 Ngươi có kế hoạch gì?
Đêm đó, chủ và khách đều vui vẻ, mọi người ai đi đường nấy.
Nhưng Tần Tử Lăng, Tiêu Thiến cùng Hạ Nghiên bị giữ lại.
Ba người kể cả Trịnh Tinh Hán tụ tập tại thư phòng của Tả Nhạc.
Hạ Nghiên sau khi khom người châm trà rót nước, liền yên tĩnh đứng sau lưng Tiêu Thiến.
- Lần này ta là vì chuyện của mẫu thân, một trận thành danh ở Thanh Hà Quận, thoạt nhìn là uy phong, nhưng cũng dẫn tới bị chú ý bởi các thế lực ở Tây Vân Châu, phủ đô đốc ở bên kia, khẳng định sẽ hoài nghi quan hệ giữa ta cùng Tiêu Thiến.
- Còn có việc ta đánh chết Văn Truyền Sâm, mặc dù lúc đó còn có ước định nên ta mới an toàn, nhưng về sau, Thanh Tùng lão nhi khẳng định không tiện tự mình ra tay với ta, thế nhưng môn hạ sớm muộn cũng sẽ tìm cơ hội cho gạ̣t chân ta.
- Cho nên, nhìn tới ta rất uy phong, nhưng thực tế cũng chính thức dựng lên hai đại cường địch cho chúng ta.
- Những ngày này ở Thanh Hà Quận nghe nói, Bàng Trí Uyên đang ở ngưỡng cửa đột phá đại võ sư, rất có thể trong một hai năm nữa sẽ đột phá trở thành tông sư, một khi hắn đột phá trở thành tông sư, lại thêm đại quân trong tay hắn, phỏng chừng sẽ đánh Phương Sóc Thành lập uy.
- Như khi đó, Bích Vân Tông lại nhân cơ hội hợp quân tiến đến, cả hai hợp lực, tình thế chúng ta bên này vẫn sẽ rất gấp gáp, cần sớm chuẩn bị.
Tần Tử Lăng nói.
Tần Tử Lăng nói chưa dứt lời, Tả Nhạc cùng Trịnh Tinh Hán mới đột nhiên phát hiện, trước đây bọn họ đã tính tình thế của Phương Sóc Thành, nhưng lại không tính được những nhân vật này, vậy mà bất tri bất giác đã phải chuẩn bị đối mặt với hai đại thế lực siêu cấp, biểu tình đầu tiên là rất khiếp sợ cùng kinh ngạc, tiếp lấy chuyển thành vô cùng nghiêm trọng.
Ngược lại là Tiêu Thiến cùng Hạ Nghiên lại mang vẻ mặt bình tĩnh, không có bao nhiêu biến hóa.
Ngay cả phó tông chủ Bích Vân Tông Bồ Cảnh Nhan, gia chủ Hầu gia Hầu Nhạc Hồng cũng bị giết trong vô thanh vô tức bởi tên tiểu tử này, Bích Vân Tông cùng phủ đô đốc coi như là lợi hại, thì như thế nào? Các nàng cũng không tin, lúc hắn xuất đầu vì mẫu thân, chẳng lẽ hắn không tính toán qua sao? - Ngươi có kế hoạch gì? Rất nhanh, Tả Nhạc hỏi.
- Trong loạn thế, trọng yếu nhất vẫn là thực lực! Có thực lực là có thể đứng ở thế bất bại.
- Nói đến tên Bàng Trí Uyên này, tuy hắn là đô đốc bị Thứ sử quản thúc, nhưng bởi vì hắn nắm trong tay binh quyền, trái lại đè nặng Thứ sử.
- Có người nói dưới trướng Bàng Trí Uyên có một trăm tên Đồng Ưng Vệ.
- Thập trưởng là đại võ sư luyện cốt sơ kỳ, đô đầu là đại võ sư luyện cốt hậu kỳ, còn lại là võ sư hóa kình, mỗi cái cánh tay màu đồng, có thể kéo cường cung, là đội quân do chính tay hắn bồi dưỡng, thậm chí có thời điểm hắn sẽ đích thân xuất thủ dạy dỗ.
Tần Tử Lăng nói.
- Xuy! Tả Nhạc cùng Trịnh Tinh Hán nghe vậy không khỏi hút mạnh một ngụm lãnh khí, buột miệng nói:
- Nhiều người như vậy nếu như xếp thành hàng bắn một lượt, cung tiễn lại được cường hóa kình lực, ai có thể ngăn cản được? - Đây mới là chỗ đáng sợ của quân đội triều đình, mặc dù bọn họ không có cường giả mạnh bằng những tông sư của các võ gia thế đạo, nhưng bọn hắn có tài lực hùng hậu bồi dưỡng ra một nhóm người kỷ luật sâm nghiêm, là binh lính nhưng có thực lực võ sư, thậm chí là đại võ sư.
Tần Tử Lăng nói.
- Ngươi muốn tạo ra một nhóm thủ hạ như thế? Tả Nhạc rất nhanh để ý tới ý tứ của Tần Tử Lăng, trầm giọng hỏi.
- Ý của ta, không chỉ phải muốn rèn đúc ra một nhóm người có kỷ luật sâm nghiêm, binh sĩ có thể tác chiến như võ đồ, võ sư, còn muốn rèn đúc ra một nhóm cường giả đứng đầu.
Tần Tử Lăng trả lời.
- Lấy tài lực của chúng ta vào bây giờ, lần lượt bồi dưỡng được một ít võ đồ sắt đá cùng võ sư thì vẫn có thể, nhưng muốn bồi dưỡng nhiều võ đồ sắt đá, võ sư, còn có tạo ra cường giả đứng đầu, cái này không thực tế, hơn nữa cũng cần rất thời gian dài bồi dưỡng, không phải trong khoảng thời gian ngắn có thể làm được.
Tả Nhạc nghe vậy rất nhanh đã lắc đầu nói.
- Muốn giống phủ đô đốc bồi dưỡng lượng lớn nhân mã, nhất định là không thực tế.
- Đó là một thế lực một châu, chúng ta chỉ là một tiểu quận.
- Chỉ là thế lực một châu cũng có phiền phức riêng, Bàng Trí Uyên muốn khống chế toàn bộ, khắp nơi đều cần binh mã áp trận, coi như tương lai hắn trở thành võ đạo tông sư, muốn vì cháu hắn mà báo thù, lại muốn lập uy ở Phương Sóc Quận, cũng chỉ có thể phân một phần lực lượng, không có khả năng phái toàn bộ đến Phương Sóc Quận.
- Cho nên ta cũng không yêu cầu phải ngay lập tức bồi dưỡng ra đám nhân mã ngang với phủ đô đốc, chỉ cần đủ để kháng địch là được rồi.
- Nhưng loạn thế, thực lực là then chốt, bước này vẫn phải cân nhắc.
- Bây giờ, ta có lượng lớn tài lực cùng tài nguyên, thậm chí không ít bí dược luyện cốt, Hóa Nguyên Đan cũng không thua gì, tài nguyên khác lại càng nhiều hơn, cung ứng trong ngắn hạn sẽ không có vấn đề gì, nhưng thời gian dài, khẳng định vẫn là cần nhờ mọi người hợp lực kiếm tài nguyên, tập trung phát triển một quận.
Tần Tử Lăng nói.
- Bí dược luyện cốt cùng Hóa Nguyên Đan lại có không ít!
Tả Nhạc cùng Trịnh Tinh Hán nghe vậy tròng mắt đều suýt chút nữa đã rơi ra.
Chỉ có Tiêu Thiến cùng Hạ Nghiên là mỉm cười.
Liên tục giết hai đại trưởng lão cùng phó tông chủ của Bích Vân Tông, thêm đám người Hầu gia, nếu như vậy mà tài nguyên không nhiều mới kỳ quái!
Tần Tử Lăng không để ý đến vẻ giật mình của Tả Nhạc cùng Trịnh Tinh Hán, mà là sờ cằm một cái, nói:
- Ma luyện sinh tử là rèn luyện tốt nhất cho võ giả, cũng là biện pháp kích phát tiềm lực nhanh nhất.
- Một lần, hai lần, ba lần.
- Thậm chí hơn trăm lần đối mặt với sự uy hiếp của cái chết, tại bên bờ vực sinh tử, không ngừng tôi luyện võ đạo, không ngừng kích phát tiềm lực trong người, lại thêm lượng lớntài nguyên cung ứng, nhất định có thể rút ngắn thời gian tu hành.
Cái này nói ra, đừng nói là Tả Nhạc cùng Trịnh Tinh Hán, ngay cả Tiêu Thiến cùng Hạ Nghiên nghe được cũng phải trợn mắt hốc mồm, lông tơ đều dựng lên, thấy lạnh cả người.
Ai không biết ma luyện sinh tử là phương thức rèn luyện tốt nhất của võ giả! Nhưng ma luyện sinh tử lần một lần hai còn sống là vận khí, ba lần, bốn lần sau thì sao, không thể lúc nào cũng có vận khí tốt như vậy.
Tựa như tất cả mọi người đều biết bên trong Ô Dương sơn mạch có giấu đồ tốt, nhưng hàng năm, số người có thể đi vào lại được bao nhiêu? Người sống đi ra lại được bao nhiêu người?
Cách làm tàn khốc như Tần Tử Lăng nói, không biết bao nhiêu người có thể chịu được, phải chết bao nhiêu mạng người mới đổi được một cường giả!
Cái này quả thực quá tàn nhẫn, cũng không giống với tác phong làm việc của Tần Tử Lăng.
- Ta sẽ đích thân tọa trấn khống chế toàn cục, vào thời khắc nguy cấp nhất sẽ xuất thủ, giữ lại một đường sống.
- Một khi ta xuất thủ, vậy đã nói rõ bọn họ đã thất bại một lần, số lần thất bại đạt đến một giới hạn nhât định cũng sẽ bị đào thải, không được ta bồi dưỡng thêm nữa.
- Mà số lần thất bại ít nhất, người biểu hiện ra tiềm lực lớn nhất, ta sẽ dành ra thời gian, tự mình huấn luyện chỉ điểm, tài nguyên bồi dưỡng cũng sẽ dùng không giới hạn.
Tần Tử Lăng tựa hồ không thấy được phản ứng của mọi người, nói tiếp.
- Hô!
Mọi người nghe vậy đều thở dài một hơi, nhưng theo sát mỗi người cũng đều lộ vẻ mặt khó tin.
- Theo thuyết pháp ngươi, số lượng nhân tài bồi dưỡng khẳng định không ít.
- Một mình ngươi làm sao có thể kiểm soát hết? Hơn nữa chính ngươi cũng cần tu hành, làm sao có thời thời khắc khắc quan tâm bọn họ?
Tả Nhạc đầu tiên mở miệng hỏi.
- Điểm ấy Tả sư không cần lo lắng, ta tự có biện pháp.
- Đương nhiên về nhân số, vẫn còn cần khống chế.
- Ban đầu sẽ do các ngươi sàn tuyển ở Phương Sóc Thành, những người này đầu tiên phải có nhân phẩm tốt, trung thành có thể tin tưởng, thứ nhì tốt nhất là người có xuất thân bình thường, tu vi chí ít là cảnh giới da trâu.
- Sau đó lại giao cho ta để đào thải thêm.
Tần Tử Lăng trả lời.