← Quay lại trang sách

Chương 385 Hận Thiên lão ma xuất thủ

Một bên khác, Hận Thiên lão ma bước vào Luyện Hồn Đại Trận.

Hắn bước một bước vào Luyện Hồn Đại Trận, âm hồn bốn phía liền nhao nhao tụ đến, sau đó biến thành một đầu Giao Long màu đen quấn quanh thân thể của hắn, đầu Giao Long to lớn lộ ra từ phía sau lưng của hắn, nhô ra cái miệng như là vực sâu đáy, làm cho Hận Thiên lão ma trở nên uy nghiêm không gì sánh được, tựa như thượng cổ ma vương đang hàn thế.

Có Giao Long quấn quanh, Hận Thiên lão ma bước đi như đang bước ở hậu hoa viên, nhàn nhã dạo bước xuyên qua âm hồn cuồn cuộn, rất nhanh đã xuất hiện ở trước mặt đám người Bàng Kỳ Vân đang xung phong liều chết.

- Hận Thiên!

Bàng Kỳ Vân chợt dừng bước, sắc mặt đại biến, đao phong chỉ về phía Hận Thiên lão ma, khí huyết kình lực trong cơ thể không ngừng kéo lên, đao mang không ngừng phồng lớn.

Thủ hạ của hắn cũng rối rít thay đổi sắc mặt, chỗ sâu trong đôi mắt toát ra vẻ kinh hoảng.

Hận Thiên lão ma, hung danh hiển hách, tông sư Ma Giáo, thực lực hơn xa, không phải người mà võ sư, đại võ sư như bọn họ có thể chống lại!

- Bản điện chủ tự mình động thủ, các ngươi muốn chống lại, hay là buông tay chịu trói?

Hận Thiên lão ma chắp hai tay sau lưng, một bộ dáng cao cao tại thượng mà nhìn xem đám người Bàng Kỳ Vân, buồn rười rượi nói.

- Hận Thiên lão ma, ngươi đừng càn rỡ.

- Lần này đến đây, ngoài bản đô úy, còn có Phán Quan đại nhân, Thanh Tùng tông chủ.

- Bọn họ chẳng mấy chốc sẽ phá vỡ trận pháp, đến lúc đó ngươi sẽ mà thoát khỏi tai kiếp!

Bàng Kỳ Vân không ngừng thôi động đao mang, lạnh giọng nói.

- Hài tử đáng thương! Ngươi chắc vẫn không biết, hơn mười năm trước ta đã cứu Huyết Trì lão ma.

- Hiện ở ta nơi này, sào huyệt của ta không chỉ bày ra hai tòa đại trận có uy lực to lớn, hơn nữa còn có hai vị tông sư tọa trấn.

- Hiện tại đám Gia Cát Vận Kim đã bị nhốt trong Huyết Ngục Đại Trận, trong thời gian ngắn sẽ không phá được trận! Luyện Hồn Đại Trận này lại không thể vây khốn hai đội nhân mã của các ngươi, cho nên bản điện chủ mệnh lệnh cho Huyết Trì lão ma dẫn người đi ngăn chặn đám Thanh Tùng.

Hiện tại, ngươi vẫn còn cho rằng bọn họ sẽ phá trận tới cứu ngươi sao? Quy thuận bản điện chủ đi, bằng không bản điện chủ cũng không ngại khiến cho ngươi chịu chút đau khổ.

Gương mặt Hận Thiên lão ma âm sâm mỉm cười nói.

Đám người Bàng Kỳ Vân nghe vậy sắc mặt đều đại biến.

Ngay lúc sắc mặt đám người Bàng Kỳ Vân còn đang đại biến, tâm thần động rung, Hận Thiên lão ma đã xuất thủ trước.

Giao Long quấn quanh hắn liền nhao nhao xông ra ngoài, dương nanh múa vuốt giết về phía Bàng Kỳ Vân.

- Giết!

Bàng Kỳ Vân thấy thế nổi giận gầm lên một tiếng, quơ đao bổ, đao mang tăng vọt hơn mười trượng, bên trong đao mang lộ ra huyết quang, phảng phất có hỏa diễm đang thiêu đốt ở bên trong.

Khí huyết kình lực cũng không ngừng tăng vọt, giết về phía Hận Thiên lão ma.

- Bằng vào các ngươi, vẫn còn kém xa!

Hận Thiên lão ma cười lạnh một tiếng, tay tạo thành trảo, nhất thời âm hồn cuồn cuộn ở trước mặt hắn biến thành cái quỷ trảo to lớn mà u ám.

Quỷ trảo vừa rơi xuống bên dưới, đám người xông lên lập tức bị trấn áp ở trên mặt đất, hoặc là bị quỷ trảo chưởng một cái bay xa.

Còn có vài người có thực lực kém còn thảm hơn, trực tiếp bị quỷ trảo xuyên qua người, mất mạng tại chỗ.

- Hận Thiên lão ma!

Bàng Kỳ Vân thấy thủ hạ căn bản không ngăn cản được Hận Thiên lão ma, không khỏi vừa sợ vừa giận, hoành đao trong tay điên cuồng bổ về phía Giao Long, đánh cho Giao Long liên tục bại lui, âm hồn hắc khí không ngừng tán đi, thân ảnh càng lúc càng mờ nhạt.

- Chuẩn tông sư quả nhiên vẫn có chút bản lĩnh!

Hận Thiên lão ma thấy thế, sắc mặt hơi trầm xuống một chút, vung tay áo, nói với người trong tối:

- Những người này giao cho các ngươi, vây khốn bọn hắn!

Hận Thiên lão ma vừa dứt lời, bốn vị ác ma cầm Tam Xiên Kích trong tay, vây giết đám người của phủ đô đốc.

Hận Thiên lão ma tạm thời rời khỏi nơi đây, quay đầu nhìn về phía Bàng Kỳ Vân, lộ ra nụ cười âm sâm, trong tay xuất hiện một cái quỷ trảo ló xương trắng.

Ném quỷ trảo này lên trời, cuồng phong trỗi dậy, đảo mắt quỷ trảo đã biến lớn hơn rất nhiều, mỗi đầu ngón tay như biến thành trụ đá.

Bạch cốt quỷ trảo rơi xuống, mang theo trận trận âm phong, âm phong như đao, thổi tới kình cương hộ thể quanh thân Bàng Kỳ Vân, phát ra thanh âm "Đông đông đông”, như là gõ vào trong thủy tinh.

Đao mang trong tay Bàng Kỳ Vân càng bạo phát dữ dội hơn.

Coong! Coong! Coong!

Từng đạo đao mang chém vào bạch cốt quỷ trảo, văng lên rất nhiều tia lửa.

Mỗi một kích, lực lượng U Minh liên tục thông qua đao mang xâm nhập vào cơ thể hắn, khiến cho Bàng Kỳ Vân khó chịu muốn thổ huyết, phảng phất bị độc xà cắn vào.

Bàng Kỳ Vân bước lui từng bước, bạch cốt quỷ trảo từng bước ép sát, mỗi một trảo rơi xuống, Bàng Kỳ Vân phải lấy sức toàn thân để ngăn cản.

Chuẩn tông sư cùng tông sư, mặc dù chỉ là kém một chữ, nhưng chênh lệch lại rất lớn.

Nhất là Bàng Kỳ Vân cũng mới vừa đột phá cấp bậc võ đạo chuẩn tông sư, mà Hận Thiên lão ma lại là luyện khí tông sư ma đạo lâu năm.

Hai người chênh lệch lại càng lớn!

- Hận Thiên lão ma, nếu ngươi dám giết ta, cha ta chắc chắn sẽ phái đại quân tiêu diệt ngươi!

Bàng Kỳ Vân cảm giác được khí huyết kình lực trong cơ thể như hồng thủy vỡ đê, đang không ngừng tiết ra, đồng thời một cỗ cỗ lực lượng U Minh đang không ngừng xâm nhập vào bên trong cơ thể, giống như độc xà không ngừng cắn nuốt sinh cơ của hắn, rốt cục có chút kinh hoảng, rống giận nói.

- Người tuổi trẻ chính là người tuổi trẻ a, lời này ngươi dùng để dọa người khác còn có thể, còn ngươi nghĩ ta sợ, có phải là quá ngây thơ rồi không?

Hận Thiên lão ma chậm rãi nói, công kích của bạch cốt quỷ trảo lại càng hung mãnh hơn.

- Chúng ta cứ đợi ngao cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi, như vậy ổn sao?

Hắc khí cùng biển máu lăn lộn ngập trời, bên trong một đoàn mây đen, truyền ra thanh âm của Kiếm Bạch Lâu.

- Lão sư cảm thấy không ổn sao? Bằng không bây giờ người xuất thủ đi?

Tần Tử Lăng nhìn Kiếm Bạch Lâu, mặt mỉm cười nói.

- Khụ khụ, vẫn là chờ một chút a.

- Ngược lại là Huyết Ngục Đại Trận kia lại không thể vây khốn được đám Gia Cát Vận Kim được bao lâu! Đám thủ hạ của Bàng Kỳ Vân, vừa rồi Tiêu Thiến đã cho bọn hắn cơ hội, đáng tiếc cuối cùng vẫn chọn đường cùng.

- Tự gây nghiệt, không thể sống, cái này cũng không thể trách chúng ta khoanh tay đứng nhìn.

- Về phần đám Thanh Tùng, cũng không phải dạng tốt lành gì, ỷ mạnh hiếp yếu, cường đoạt Kim Sát địa mạch của vi sư, làm hại vi sư bị Hận Thiên lão ma đánh lén trọng thương.

- Mấy năm nay, khắp nơi chèn ép Kim Kiếm Tông ta, nuốt chửng phần lớn sản nghiệp của chúng ta, bằng không Kim Kiếm Tông vào mấy năm nay cũng không nghèo đến mức leng keng, ngay cả đệ tử chân nguyên cảnh cũng không bồi dưỡng được.

- Bây giờ bị vây khốn trong Luyện Hồn Đại Trận, bị hai đại lão ma Hận Thiên cùng Huyết Trì chú ý đến, xem như là Thiên Đạo luân hồi, báo ứng xác đáng, chẳng trách người khác, chẳng trách người khác a!

Kiếm Bạch Lâu vỗ về râu bạc trắng, bày ra một bộ không thẹn với lương tâm.

Tần Tử Lăng nhìn Kiếm Bạch Lâu đứng lẩm bẩm thiên thương, cười nhạt không nói gì.

- Ta nói Tử Lăng a, ngươi năm nay mới hai mươi ba tuổi, cần phải có tuổi trẻ nhiệt huyết cùng nhuệ khí mới được, có thể đừng mãi bày làm ra một bộ cáo già, đa mưu túc trí được không?!

Kiếm Bạch Lâu thấy Tần Tử Lăng không đáp, đương nhiên là không tự nhiên, tay kéo râu mép dưới cằm, trừng mắt nói.

- Hắc hắc!

Tần Tử Lăng nghe vậy gãi đầu một cái, bày làm ra một bộ thật thà lỗ mãng, tựa hồ căn bản không nghe hiểu Kiếm Bạch Lâu nói gì.

Kiếm Bạch Lâu rất bất đắc dĩ ngửa đầu nhìn lên trời.

- Hận Thiên lão ma rất lợi hại a, cứ như vậy một lúc nữa là Bàng Kỳ Vân cũng bị hắn bắt được!

Ngay lúc Kiếm Bạch Lâu ngửa đầu nhìn trời, Tần Tử Lăng hơi thay đổi sắc mặt nói.