Chương 387 Hiện tại lão sư có thể xuất thủ
Không đúng, người cùng dị thú không giống nhau, người có linh trí, đừng nói là luyện khí tông sư, coi như người bình thường, bên trong huyết tinh của hắn cũng ẩn chứa một tia lạc ấn, một khi luyện hóa quá nhiều lạc ấn, tinh thần lạc ấn tạp nhạp đánh vào đại não, không cẩn thận một cái chỉ sợ tinh thần sẽ thác loạn, tẩu hỏa nhập ma.
- Chính là bởi vì dạng này, mặc dù ma đạo các ngươi có thể đề thăng tu vi rất nhanh, nhưng rất nhiều người cũng vì vậy mà tẩu hỏa nhập ma, người có thể đi xa lại rất ít.
- Máu tươi của người bình thường còn như vậy, càng chưa nói tinh thần ý chí của luyện khí tông sư còn mạnh hơn gấp mấy trăm lần so với người bình thường, bên trong máu tươi của hắn chắc chắn cũng ẩn chứa rất nhiều tinh thần lạc ấn.
- Nếu ta uống vào huyết tinh của Thanh Tùng, chẳng phải là tự tìm đường chết sao?
Bàng Kỳ Vân đột nhiên ý thức được có chỗ không đúng.
- Ha ha, ngươi vẫn còn rất thông minh.
- Nhưng ngươi lại quên, U Minh Giáo bọn ta tu luyện lực lượng U Minh, hơn nữa còn có một pháp môn tu thần, là một môn quan tưởng "Vĩnh Dạ thần ma”, đương nhiên chỉ có Minh Sứ đạt được luyện cốt hậu kỳ hoặc là chân nguyên hậu kỳ mới có cơ hội được truyền thụ.
- Không quản là tử vong hay là hắc ám, chuyện phía sau ngươi cũng đoán ra được rồi.
- Chúng nó có thể che lấp, gạt bỏ tất cả, dù là tinh thần lạc ác ẩn trong huyết tinh.
- Đương nhiên, bên trong huyết tinh của Thanh Tùng lão nhi khẳng định sẽ ẩn chứa tinh thần lạc ấn mạnh mẽ, Minh Sứ dưới trướng ta khẳng định sẽ không chịu nổi, nhưng nếu bản điện chủ tự mình xuất thủ sẽ không thành vấn đề.
Hận Thiên lão ma nói.
Bàng Kỳ Vân nghe vậy, hô hấp trở nên nặng nề lên lần nữa, trong mắt lóe ra do dự cùng ánh mắt mâu thuẫn.
- Kiên trì của bản điện có hạn!
Hận Thiên lão ma thấy thế, giọng nói đột nhiên trở nên lạnh lẽo lên, bạch quỷ cốt trấn áp Bàng Kỳ Vân cũng bỗng nhiên đè tới một cái, ép đến xương cốt của Bàng Kỳ Vân phải vang lên két két.
- Được, ta nguyện ý quy thuận điện chủ!
Sắc mặt Bàng Kỳ Vân trắng nhợt, bỗng nhiên cắn răng một cái, nói.
- Ha ha, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt! Bản điện chủ quả nhiên không nhìn lầm người, ngươi là một người thông minh!
Hận Thiên lão ma nghe vậy không khỏi cất tiếng cười to, sau đó rất nhanh liền ngưng tiếng cười lại, sầm mặt lại nói:
- Vậy thì mở rộng tâm thần, thu liễm huyết khí đi.
Bàng Kỳ Vân nghe vậy, sắc mặt trở nên càng phát ra tái nhợt, nhưng vẫn là chậm rãi nhắm hai mắt lại, cũng thu liễm huyết khí, mở rộng ra tâm thần.
Hận Thiên lão ma thấy thế cười hắc hắc, tay kết pháp ấn, tiếp theo xuất hiện một cái pháp ấn mang trên mình khí tức hắc ám rất tà ác và quỷ, sau đó chạm vào mi tâm của Bàng Kỳ Vân.
Tử Mẫu Chủng Ma Ấn này, vốn là rất khó để đánh vào Nê Hoàn cung.
Năm đó Hận Thiên lão ma gieo Tử Mẫu Chủng Ma Ấn vào trên thân của Kiếm Bạch Lâu, đợi chừng hai mươi năm, mới mượn ma chủng chi lực chậm rãi thẩm thấu vào Nê Hoàn cung của Kiếm Bạch Lâu.
Nhưng bây giờ Bàng Kỳ Vân lại buông bỏ cảnh giác, chủ động mở rộng tâm thần, đương nhiên sẽ xảy ra một cảnh tượng khác.
Tử Mẫu Chủng Ma Ấn vừa tiến vào Nê Hoàn cung hắn, tương đương với việc ma chủng trực tiếp trồng ở sinh mệnh của mình vào bên trong khu vực nòng cốt nhất của hắn, hiện tại chỉ cần hắn dám chống lại mệnh lệnh của Hận Thiên lão ma, Hận Thiên lão ma vừa thôi động mẫu ấn, Bàng Thiên kỳ liền đau đầu như muốn nứt ra, thậm chí nếu ra tay mạnh hơn, còn có thể làm tiêu tán thần hồn, đi đời nhà ma.
- Tốt rồi, bây giờ ngươi có thể đứng lên, giả trang thành chạy thoát từ trong tay ta, hội hợp với thủ hạ.
- Ta sẽ lệnh người thả ra một khe hở, ngươi lập tức dẫn người rời khỏi Luyện Hồn Đại Trận.
- Sau khi rời khỏi đại trận, ngươi cứ yên lặng theo dõi kỳ biến.
Hận Thiên lão ma nói.
- Điện chủ, ngài ở bên này không cần ta tương trợ sao?
Bàng Kỳ Vân hỏi.
- Không cần, hai người ta và Huyết Trì liên thủ, lại có Luyện Hồn Đại Trận tương trợ, giết chết Thanh Tùng là không thành vấn đề.
- Nếu như ngươi tham dự, một khi xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, quan hệ giữa ta và ngươi cũng khó mà thoát.
Hận Thiên lão ma nói.
Bàng Kỳ Vân quân cơ phát triển đại cục của Hận Thiên lão ma, đương nhiên hắn sẽ không cho phép để lộ tin tức.
Bàng Kỳ Vân nghe vậy cũng không có lĩnh mệnh ngay lập tức, mà là do dự một chút, lần thứ hai mở miệng nói:
- Điện chủ, bên trong Luyện Hồn Đại Trận này có một vị nữ tử, chính là quận trưởng Tiêu Thiến của Phương Sóc Quận, bề ngoài chỉ có cảnh giới luyện cốt trung kỳ, nhưng thực tế, thực lực lại chỉ hơi kém một chút so với ta, còn mong điện chủ để nàng lại cho ta
- Ừm, nàng vậy mà lợi hại như vậy, xem ra ngoại giới đều coi thường nàng! Cũng được, đã ngươi muốn nàng, ta sẽ giao nàng cho ngươi xử lý, ta sẽ sai người trong tối chỉ dẫn ngươi, cũng sẽ giúp ngươi một tay.
- Nữ nhân này có tiềm lực cực lớn, nếu như ngươi có thể thu phục nàng, như vậy là tốt nhất, còn không thì chỉ cách là giết đi để diệt trừ hậu hoạn.
- Bản điện chủ cũng sẽ luyện hóa huyết tinh của nàng cho ngươi uống.
- Nữ tử này có thực lực thẳng bức đến chuẩn tông sư, hơn nữa công pháp tu luyện lại là Mộc thuộc tính, đối với việc luyện tạng của ngươi có nhiều chỗ tốt.
Hận Thiên lão ma nghe vậy đầu tiên là lấy làm kinh hãi, nhưng rất nhanh liền thuận miệng phân phó nói.
Mặc dù Tiêu Thiến lợi hại, nhưng bởi vì thân phận, giá trị của nàng so với Bàng Kỳ Vân vẫn kém hơn nhiều.
Huống hồ, Huyết Ngục Đại Trận sớm muộn cũng không được đám người phán quan phủ, Hận Thiên lão ma nhất định phải nhanh liên thủ với Huyết Trì đánh chết Thanh Tùng lão nhi, căn bản không có thời gian lại đi thu phục Tiêu Thiến.
- Vâng!
Bàng Kỳ Vân đại hỉ, càng khom lưng thấp hơn với Hận Thiên lão ma.
Hận Thiên lão ma vung tay lên, một cỗ âm hồn liền cuồn cuộn mà đến, như là một con đại mãng xà quấn lấy Bàng Kỳ Vân, vọt lên mà đi.
Lúc đại mãng âm hồn thả Bàng Kỳ Vân xuống, Bàng Kỳ Vân đã xuyên qua âm hồn hắc vụ, mơ hồ thấy được đám thủ hạ kia của hắn.
Lúc này bọn hắn vẫn bị ác ma vây công, đang liên tục bại lui.
Bàng Kỳ Vân nghiêm ngặt quát một tiếng, lập tức quơ đao xông tới giết, đao mang phun ra nuốt vào hơn mười trượng.
Trong nháy mắt, ác ma bị chém giết hóa thành một đám hắc vụ chui vào âm hồn cuồn cuộn.
- Đại nhân!
Mọi người thấy Bàng Kỳ Vân bình yên vô sự trở ra, nhao nhao thở dài một hơi.
- Đại nhân, chúng ta trước tiên lui về phía bên phải.
Hắc y lão giả trước nay vẫn luôn theo sát Bàng Kỳ Vân bất ngờ tiến lại gần, nói.
Bàng Kỳ Vân nghe vậy thân thể hơi chấn động một chút, quay đầu nhìn về phía hắc y lão giả.
Hắc y lão giả lại lộ ra một vệt mỉm cười ý vị thâm trường.
Cơ thịt trên mặt Bàng Kỳ Vân co rút hai lần, rất nhanh khôi phục bình tĩnh, gật đầu nói:
- Được!
Nói xong, Bàng Kỳ Vân chhỉ hoành đao hướng bên phải, nói:
- Theo ta!
Đoạn đường này đi qua rất thuận lợi, thậm chí âm hồn cũng trở nên mỏng hơn rất nhiều.
- Đại nhân, âm hồn mây đen ở đằng kia rất nồng đậm, nhất định là đám Thanh Tùng tông chủ bị nhốt ở nơi đó! Chúng ta có cần đi đến đó chi viện không.
Một vị thủ hạ tiến lên xin chỉ thị.
- Thực lực luyện khí tông sư rất mạnh, phủ đô đốc chúng ta can thiệp cũng chỉ làm vướng tay chân.
- Để bọn hắn đánh đến lưỡng bại câu thương, chúng ta ngồi thu ngư ông đắc lợi không tốt hơn sao?
Bàng Kỳ Vân quay đầu nhìn thủ hạ một mắt, lạnh giọng nói.
- Đại nhân cao kiến!
Vị thủ hạ kia nghe vậy thì nao nao, lập tức khom người nói.
Đoàn người của Bàng Kỳ Vân đoàn, một đường đi về phía bên phải xung phong liều chết, rất nhanh đã thấy đao thân ảnh tinh lệ đang vung thương điên cuồng, những nơi đi qua, âm hồn đều nhao nhao cuốn ngược.
- Tiêu Thiến!