Chương 395 Người tới đã quá muộn
Đừng có giết ta, ta nguyện ý quy…
Hận Thiên lão ma thấy Liệt Thiên Đao sắp bổ hắn làm đôi, tốc độ cực nhanh, uy thế mãnh liệt, không kém so với võ đạo tông sư, triệt để hoảng sợ tuyệt vọng, âm thanh kêu lên.
Chỉ là lời hắn vẫn chưa nói hết, Liệt Thiên Đao đã "tê lạp” một tiếng, chém vỡ hộ thể pháp lực của hắn, bổ hắn thành hai nửa.
- Không có ý nghĩa, ngươi nói quá muộn! Hơn nữa, ta sẽ không thu một ác ma làm thủ hạ!
Vẻ mặt Tần Tử Lăng bình tĩnh nói, sau đó lấy đi nhẫn trữ vật trên người Hận Thiên cùng Huyết Trì lão ma, lại nhổ xuống Minh Huyết Luyện Hồn Phiên đang cắm ở trên đầu vai của Hận Thiên lão ma, sau đó lại lưu loát thu lấy thi thể của hai người vào Dưỡng Thi Hoàn.
Về phần thần hồn bay ra từ người của Hận Thiên cùng Huyết Trì lão ma, đương nhiên bị Ám Thiên nuốt vào miệng.
Lúc Tần Tử Lăng thu lấy hai cỗ thi thể vào Dưỡng Thi Hoàn, phía sau sơn cốc, một đoàn hắc khí tung bay lên.
Hắc khí tung bay đến trước mặt Tần Tử Lăng, liền nhao nhao co rút lại, phảng phất nơi đó có một cái hắc động.
Hắc khí biến mất trong nháy mắt, hiện ra Viên Đại cùng Viên Nhị, trong hư không lại có một đạo thần hồn cầm trong tay U Sát Hồ Lô.
- Còn tưởng rằng sẽ có một trận đại chiến! Không nghĩ tới hai đại ma đầu này lại như đèn cạn dầu, uổng công ta bày trận như vậy! Thậm chí còn cố ý để lại một đạo thần hồn ở bên cạnh lão sư.
Tần Tử Lăng một bên bĩu môi, lẩm bà lẩm bẩm, một bên đem U Sát Hồ Lô, bốn đầu cương thi, còn có bạch cốt quỷ trảo, Huyết Uyên Đao, tất cả đều cất vào trong Dưỡng Thi Hoàn.
Nguyên lai, lúc Tần Tử Lăng nhìn thấy huyết quang đi vào trong sơn cốc, lập tức phân hoá ra rất nhiều đạo thần hồn.
Một đạo thần hồn thi triển U Sát Hồ Lô, bao phủ lấy Viên Đại Viên Nhị đi vòng qua phía sau sơn cốc, đề phòng chuyện không hay.
Còn lại, những đạo thần hồn kia mang theo Huyết Chiến hoành đao cùng Minh Huyết Luyện Hồn Phiên, bám vào trên thân Tứ Thủ.
Khi đánh nhau với hai đại ma đầu, một đạo thần hồn liền lấy ra Minh Huyết Luyện Hồn Phiên, tế xuất Ám Thiên.
Hơn nữa còn có một đạo thần hồn ở bên ngoài chực chờ cơ hội bám vào tâm thần của Huyết Trì lão ma tâm thần, làm đảo loạn tâm thần của hắn, sau đó một đao chém rụng đầu của hắn.
Những thứ này đều là cẩn thận từng li từng tí, Tần Tử Lăng có thể nói là rất cẩn thận, dù sao đối phương cũng là hai đại ma đầu luyện khí tông sư, cho nên Tần Tử Lăng rất không yên lòng, lúc Kiếm Bạch Lâu tham chiến, lại phân ra một đạo thần hồn chui vào Nê Hoàn Cung của hắn.
Bởi vì lần trước Kiếm Bạch Lâu bị dính phải Tử Mẫu Chủng Ma Ấn, thần hồn của Tần Tử Lăng lúc phá giải Ma Ấn cũng đã trực tiếp chui vào Nê Hoàn Cung của hắn, vậy nên bây giờ đi vào cũng sẽ không chịu ảnh hưởng gì.
Không giống như Tiêu Thiến, hắn phụ thể trên người nàng, còn phải chịu một ít thương tổn về thần hồn.
Đương nhiên thần hồn một khi chui vào Nê Hoàn Cung của Kiếm Bạch Lâu, vậy thì Kiếm Bạch Lâu sẽ không có bí mật gì có thể giấu Tần Tử lăng nữa, thậm chí một khi Tần Tử Lăng nổi lên sát cơ, liền có thể trực tiếp giết chết hắn.
Cho nên, loại phụ thể này, cũng chỉ có thể thi triển lên người Tiêu Thiến, không thhể dùng phương pháp giống như từng nhập vào Kiếm Bạch Lâu.
Tần Tử Lăng mới vừa thu thập xong tất cả, thì một đạo bóng người mập lùn xuất hiện ở cửa sơn cốc.
- Lão sư, người tới thì muộn rồi!
Tần Tử Lăng xoay người nhìn về phía Kiếm Bạch Lâu, nói.
Một đạo thần hồn từ mi tâm Kiếm Bạch Lâu tràn ra, bị Tần Tử Lăng thu lại vào Nê Hoàn cung của mình.
- Đến chậm? Bọn hắn chạy thoát rồi?
Kiếm Bạch Lâu nghe vậy nhíu chặt mi.
- Người không có niềm tin với đệ tử của mình như vậy sao?
Tần Tử Lăng bĩu môi nói.
- Ngươi không phải nói ta đến chậm sao? Lẽ nào trong thời gian ngắn như vậy, ngươi đã giết sạch bọn hắn hay sao?
Kiếm Bạch Lâu nghe vậy, râu mép trắng bóng đều run run lên, mặt lộ vẻ không dám tin.
Kiếm Bạch Lâu đến bây giờ vẫn còn chưa biết Tần Tử Lăng đang nuôi bốn con Ngân Thi cao giai.
- Lão sư chính là lão sư, đoán một cái đã trúng, lợi hại!
Tần Tử Lăng giơ ngón tay cái lên.
- Cái gì!
Kiếm Bạch Lâu nghe được đáp án, lấy tâm tính của hắn cũng không nhịn được mà toàn thân chấn động, bắp thịt trên mặt run rẩy không ngừng.
Đây chính là hai đại ma đầu luyện khí tông sư a!
Mặc dù bị trọng thương, đó cũng là lạc đà gầy so với ngựa lớn, làm sao nói giết thì giết? Càng chưa nói lúc bọn hắn chân trước mới vừa đi, chính bản thân của Kiếm Bạch Lâu cũng nhận được thông tin trong Nê Hoàn Cung báo hắn nhanh đến đây..
Nhưng thời gian nhanh như vậy, lại làm xong chuyện, cái này khiến Kiếm Bạch Lâu cảm thấy rất khiếp sợ!
- Ta vốn cũng cho rằng phải phí một ít tâm tư, kết quả không nghĩ tới hai lão ma đầu này đều là đèn dầu sắp cạn, căn bản không chịu nổi một kích, sớm biết cũng không cần lão sư phải đi đến đây.
Tần Tử Lăng nhún nhún vai nói.
Nhìn một bộ hời hợt của Tần Tử Lăng, Kiếm Bạch Lâu hết chỗ nói, suy nghĩ hồi lâu, mới nói:
- Ngược lại khi thấy lão gia hỏa Thanh Tùng kia, ta cảm thấy giận một bụng, chi bằng cứ chạy đến đây.
- Ha ha, lão gia hỏa Thanh Tùng kia khẳng định đã oán hận người vì không đi cứu hắn trước a!
Tần Tử Lăng thấy thế, vẻ mặt nhìn có chút hả hê mà cười lên.
- Làm sao ngươi biết?
Kiếm Bạch Lâu hơi sững sờ nói.
- Ngẫm lại cũng biết a, loại người nghiêm trang đạo mạo này, hắn sẽ chỉ tính toán được mất của chính mình, làm gì có lòng biết ơn? Lão sư nếu đi cứu hắn trước, nói không chừng hắn cũng không thấy biết ơn người!
Tần Tử Lăng bĩu môi, khinh thường nói.
- Không sai, nếu không phải lo lắng Thanh Tùng lão nhi sẽ bị đám Hận Thiên cùng Huyết Trì giết chết, một khi bọn hắn hút vào tinh huyết của Thanh Tùng lão nhi để khôi phục pháp lực, sẽ rất khó đối phó, vi sư đáng ra phải trì hoãn thêm một tí, vừa hay hắn vừa chết mà đám Hận Thiên cũng không đạt được mục đích!
Kiếm Bạch Lâu nói.
- Không cần vội, nếu thật sự để cho Thanh Tùng chết như vậy, trái lại sẽ thành toàn thanh danh cho hắn. Còn không bằng cứ để cho hắn nửa chết nửa sống như vậy, đợi lão sư cũng thành tông sư, sẽ tìm tính rõ nợ cũ nợ mới một lần, cũng để cho hắn nếm thử tư vị bị khuất nhục của người vào hai mươi ba năm trước.
Tần Tử Lăng xua tay nói.
- Lời này của ngươi là có ý gì?
Kiếm Bạch Lâu hơi biến sắc nói.
- Hắc hắc! Không có ý gì, qua một đoạn thời gian nữa, lão sư sẽ hiểu.
Tần Tử Lăng không trả lời câu hỏi của Kiếm Bạch Lâu mà chỉ cười cười nói một câu ẩn ý.
Trái tim của Kiếm Bạch Lâu vào giờ khắc này có hơi đập nhanh một chút, nhưng vẫn cảm thấy việc mà Tần Tử Lăng đang ám chỉ là không khả thi.
Lúc bình thường, đại luyện khí sư qua trăm tuổi sẽ không thể đột phát đến pháp nguyên được nữa.
Kiếm Bạch Lâu năm nay đã là 98 tuổi, trên thực tế đã đạt tới giới hạn tuổi tác, hơn nữa hắn tu luyện Kim Xà Canh Kim Quyết cùng kiếm đạo, muốn nhập đạo đột phá pháp nguyên cũng rất khó.
- Quên đi, ngươi không cần vì chuyện của vi sư mà nhọc lòng.
Rất nhanh, Kiếm Bạch Lâu rất là rộng rãi nói.
Tần Tử Lăng cười cười, cũng không nói nhiều, chỉ là lấy ra ba viên Hóa Nguyên Đan thượng phẩm đưa cho Kiếm Bạch Lâu, nói ra:
- Lần này thu hoạch rất lớn, lão sư cũng lấy một ít chiến lợi phẩm đi.
- Hóa Nguyên Đan thượng phẩm!
Kiếm Bạch Lâu thấy thế mặt lộ vẻ vui mừng.
Bốn vị trưởng lão của Kim Kiếm Tông, trừ Phan Ba Tài vừa qua tuổi chững trạc, chỉ cần dùng Hóa Nguyên Đan trung phẩm là có thể ngưng tụ chân nguyên, trở thành là đại luyện khí sư chân nguyên cảnh, còn ba người Phương Duệ Bác bởi vì đã tuổi tác đã quá một giáp, mặc dù thiên phú hơn người, chân lực hùng hồn, nhưng bởi vì đã qua lứa tuổi ngưng tụ chân nguyên, cần phải dùng Hóa Nguyên Đan thượng phẩm mới có hi vọng ngưng tụ chân nguyên.
Mấy năm này, mặc dù thực lực của Kim Kiếm Tông đã khôi phục trong bóng tối, nhưng muốn chiếm được Hóa Nguyên Đan thượng phẩm vẫn là rất khó.
Phương diện này, Tần Tử Lăng cũng là lực bất tòng tâm.