Chương 394 Chém giết nhị ma
Rời xa phân điện U Minh, bên trong một cái sơn cốc.
Một vệt ánh sáng màu máu rơi xuống.
Huyết quang tản mát ra, hiện ra hai đạo nhân ảnh.
Một vị tóc tai bù xù, bên trên đầu vai còn cắm một cây phiên kỳ, khuôn mặt tái nhợt dữ tợn, chính là Hận Thiên lão ma.
Một vị khác, toàn thân máu chảy đầm đìa, tứ chi chỉ còn cánh tay phải, chính là Huyết Trì lão ma.
- Ra đi!
Sau khi Hận Thiên lão ma hiện ra thân ảnh, cắn răng nói.
Thanh âm Hận Thiên lão ma vọng lại trong sơn cốc, một đám mây trắng cấp tốc bay đến trước cửa sơn cốc.
Mây trắng tản ra, hiện ra bốn cái đầu của Tứ Thủ, như là hoàng kim đúc thành.
Trên lưng Tứ Thủ, là một nam tử.
Nam tử mặt sẹo từ trên lưng Tứ Thủ thả người mà xuống, đứng ở miệng sơn cốc, nhìn Hận Thiên lão ma cùng Huyết Trì lão ma.
Trên đỉnh đầu của hắn, Tứ Thủ quay quanh, bốn cặp mắt đen ngòm nhảy ra U Hỏa, gắt gao nhìn chằm chằm Hận Thiên lão ma cùng Huyết Trì lão ma, lộ ra vẻ thị huyết.
- Tông sư chính là tông sư, ta ở xa xa đi theo, lại dùng Huyền Thiên Vân Vụ Kỳ che khuất khí tức Ngân Thi, lại vẫn bị các ngươi phát hiện.
Tần Tử Lăng nhếch miệng lên một tia cười lạnh nói.
- Đạo võ song tu, luyện cốt trung kỳ, chân lực hậu kỳ, còn có một con Ngân Thi cao giai?
Thấy người truy tung bọn họ hiện ra chân thân, Hận Thiên lão ma cùng Huyết Trì lão ma lộ vẻ kinh ngạc trên gương mặt.
Bọn họ cho rằng dám truy tung bọn họ là một vị tông sư, kết quả lại là một tên gia hỏa.
- Có chuyện gì sao?
Tần Tử Lăng hỏi.
- Đạo võ song tu, lại hiểu luyện thi thuật, hơn nữa luyện cương thi đến nửa bước Kim Thi, nói thật, quả thực rất lợi hại.
- Nhưng ngươi sẽ không cho rằng, chỉ dựa vào chút thực lực ấy là có thể giữ lại hai người chúng ta a?
Hận Thiên lão ma nói.
- Các ngươi đều bị trọng thương, thực lực giảm bớt nhiều, ta có nửa bước Kim Thi trong tay lẽ nào còn chưa đủ sao?
Tần Tử Lăng giả vờ không rõ hỏi ngược lại hỏi.
- Chính bởi vì chúng ta bị thương nặng, không muốn bị thương nặng hơn, lúc này mới kiên nhẫn cùng ngươi nói lời nói.
- Nếu không thì bằng vào chút bản lĩnh này của ngươi mà dám theo dõi chúng ta, đã sớm bị ta xuất thủ diệt sát ngươi.
- Bất quá bây giờ coi như bọn ta bị trọng thương, bằng vào bản lĩnh của ngươi cũng muốn kiếm cơ hội, ngược lại cũng chỉ có đường chết.
Hận Thiên lão ma nói.
- Không thử làm sao biết?
Tần Tử Lăng mặt mỉm cười nói.
- Muốn chết!
Hận Thiên lão ma ở Tây Vân Châu cũng coi như là đầu sỏ ma môn, hôm nay rơi vào kết cục như thế, trong lòng vốn là hận ý ngất trời, gặp gia hỏa như Tần Tử Lăng ăn nói xấc xược như thế, cũng lười nói lời thừa với hắn, lực lượng u minh trên thân bắt đầu khởi động, bạch cốt quỷ trảo phóng lên cao, xương trắng ơn ởn, chộp tới cái đầu của Tần Tử Lăng.
Hầu như đồng thời, Huyết Trì lão ma bên kia cũng sử dụng Huyết Uyên Đao
Huyết Uyên Đao phóng lên cao, không khí vỡ ra, huyết sắc lăn lộn, cũng chém về phía Tần Tử Lăng.
Tần Tử Lăng thấy thế "sắc mặt đại biến", thân thể vội vàng thối lui, đồng thời có âm thanh lục lạc vang lên từ trên thân hắn, Tứ Thủ quay quanh giữa không trung lập tức lao xuống.
- Xem ra bản điện chủ đã xem trọng ngươi, ngươi cho rằng bản điện chủ không tính tới điểm này sao?
Hận Thiên lão ma khinh thường cười lạnh một tiếng, sớm có âm sát hắc khí cuồn cuộn lao ra từ bên trong Minh Huyết Luyện Hồn Phiên đang cắm ở đầu vai của hắn, hắc khí hóa thành một tên ma đầu cầm trong tay tam xiên kích, nhanh như chớp lướt về phía Tứ Thủ.
Đồng thời hai người càng không quan tâm bất cứ thứ gì mà thôi động bạch cốt quỷ trảo cùng Huyết Uyên Đao.
Thân là lão ma đầu, bọn họ rất rõ ràng chỉ cần chém giết Tần Tử Lăng, Tứ Thủ trên không trung không đủ gây uy hiếp đến bọn hắn.
- Không, ngươi chung quy vẫn là coi thường ta!
Tần Tử Lăng chợt dừng việc lui lại, trong tay xuất hiện một chuôi đại đao đen thùi, bỗng nhiên nhún người nhảy lên, bổ về phía bạch cốt quỷ trảo.
Hầu như đồng thời, trên người Tần Tử Lăng có một mảnh ngân quang mang theo một điểm kim quang lóe lên, Ứng Báo đột nhiên xuất hiện giữa không trung, hai cánh kích động, vồ giết về phía Huyết Uyên Đao đang chém xuống.
Mà một bên khác, Tứ Thủ như là một đạo kim sắc mang theo một tia ngân quang thiểm điện, từ trên cao gào thét đánh giết về phía Hận Thiên lão ma.
Lúc Tứ Thủ vồ giết về phía Hận Thiên lão ma, không biết từ lúc nào lại xuất hiện một cây phiên kỳ, phiên kỳ trên không trung triển khai, Ám Thiên từ bên trong phiên kỳ lao ra, chém giết với ma đầu mà Hận Thiên lão ma thả ra.
Hận Thiên lão ma thấy thế sắc mặt không khỏi đại biến, có lòng muốn thu hồi bạch cốt quỷ trảo để hộ thân, nhưng bạch cốt quỷ trảo đã rời khỏi hắn quá xa, đối mặt với tia chớp như Tứ Thủ đang lao xuống đã là nước xa không cứu được lửa gần, huống hồ còn có Liệt Thiên Đao của Tần Tử Lăng quấn quít lấy bạch cốt quỷ trảo, nếu hắn thu hồi, lấy tốc độ kinh khủng cùng lực đạo vừa rồi của Tần Tử Lăng, tuyệt đối có thể trong nháy mắt giết đến trước mặt hắn.
- Huyết Trì!
Bất đắc dĩ, Hận Thiên lão ma rống to một tiếng, đồng thời có pháp lực U Minh cuồn cuộn từ trên thân hắn tuôn ra, hóa thành một cái quỷ trảo chộp tới Tứ Thủ.
Quỷ trảo là do pháp lực U Minh ngưng tụ mà thành, không phải thi triển pháp bảo, uy lực so với bạch cốt quỷ trảo phải kém hơn không ít, lại thêm Hận Thiên lão ma vốn đã thụ thương nghiêm trọng, pháp lực đã bị hao tổn to lớn, uy lực của một trảo này cũng chỉ tương đương với chân nguyên hậu kỳ.
Trên thân Huyết Trì thì hiện lên huyết quang, hiện ra một huyết chưởng đánh về phía Tứ Th.
- Xem ra là ta xem trọng gặp các ngươi!
Lúc hai người đồng thời xuất kích Tứ Thủ, một đạo âm thanh thở dài truyền vào lỗ tai của hai người.
Trong lòng cả hai bỗng nhảy một cái, cảm thấy một cỗ nguy cơ nồng nặc không gì sánh được.
Một cánh tay còn lại của Huyết Trì bỗng nhiên căng phồng lên, từng mạch máu tựa như con đỉa hút máu no căng, bên trong có khí huyết kinh khủng đang không ngừng bắt đầu khởi động.
Chỉ là Huyết Trì lão ma còn chưa kịp thi triển Huyết Độn lần thứ hai, liền cảm thấy tầm mắt tối sầm lại, tiếp theo lại nhìn thấy khối vẫn thạch như có lửa thiêu đốt đang rơi về phía hắn.
- Thần hồn chi đạo!
Huyết Trì lão ma rất nhanh liền giật mình tỉnh lại.
Nhưng khi hắn giật mình tỉnh lại, chỉ thấy một vệt huyết quang huyết sắc bén gì sánh được lóe lên trong đồn tử của hắn.
Hắn liền cảm thấy cả người bay lên, thân thể không có ba chi cùng đầu của hắn, phía trên lại chỉ còn bốn cái đầu quái điểu đang chém giết với Hận Thiên lão ma.
Xa hơn chút nữa, là một cái xương quỷ trảo trắng ơn ởn bị một đao chém rụng càng, một bóng người đang lấy tốc độ cực kỳ khủng khiếp giết về phía Hận Thiên.
Mà ở đối diện với đỉnh đầu của hắn, trong hư không hiện ra một đạo thần hồn tản ra kim quang trên toàn thân, phía sau xoay tròn một cái viên đồ đen trắng, phảng phất như là thiên thần.
Tôn thần hồn này nắm trong tay một thanh hoành đao mang theo huyết văn, bên trên của đao phong hoành đao còn nhỏ máu tươi.
Tôn thần hồn này sau khi giết hắn, không động thủ tiếp, mà chỉ phiêu phù ở hư không, quan sát Tứ Thủ đang chém giết Hận Thiên lão ma ở bên dưới, ánh mắt lạnh lùng vô tình, cao cao tại thượng, tựa như một vị thần đang nhìn sinh linh bên dưới.
- Là ngươi! Là ngươi giết ta Minh Sứ, là ngươi cứu Kiếm Bạch Lâu, cũng là ngươi giết Bàng Kỳ Vân, còn có đámm Bồ Cảnh Nhan! Ngươi rốt cuộc là ai?
Khi Tần Tử Lăng vác theo Liệt Thiên Đao, đảo mắt giết đến, Hận Thiên lão ma rốt cục triệt để tỉnh ngộ, vẻ mặt hận ý nói.
- Ngươi không cần biết!
Tần Tử Lăng cười lạnh một tiếng, Liệt Thiên Đao bỗng nhiên vung mạnh, bổ về phía Hận Thiên lão ma.