Chương 399 Tới chơi
Tiếng nói của Tần Tử Lăng vừa mới rơi xuống, thì có một con chim nhỏ toàn thân màu xanh biếc như ngọc bay xuống đậu trên đầu vai của Tiêu Thiến.
Con chim nhỏ này tên là Huyền Thúy Điểu, thoạt nhìn nhỏ nhỏ, trên thực tế là một con dị cầm nhất phẩm, miệng chim xinh xắn, kỳ thực lại rấtsắc bén cứng rắn không gì sánh được, có thể một cái hang lớn trên thiết giáp.
Bởi vì ở trên đảo nhỏ trung tâm của Vân La Hồ không tiện truyền tống tin tức ra bên ngoài, Tần Tử Lăng liền nghĩ biện pháp nuôi mấy con Huyền Thúy Điểu, dùng thần hồn chấn nhiếp tiến hành thuần dưỡng, làm thành mạng lưới truyền tin.
- Chúc Tuệ Cần tới chơi, ngươi có muốn theo ta trở về một chuyến không?
Tiêu Thiến lấy xuống cuốn giấy buộc dưới chân Huyền Thúy Điểu, nhìn lướt qua, sau đó giương mắt nhìn về phía Tần Tử Lăng, nói.
- Nhân phẩm của Chúc Tuệ Cần cũng không tệ, cũng là bằng hữu của ngươi. Ta thân là phu quân của ngươi, theo lý mà nói cũng nên đi gặp mặt lần.
Tần Tử Lăng mỉm cười nói.
Tần Tử Lăng cùng Tiêu Thiến đã tranh thủ bái đường ở Tần phủ, chỉ là người đến tham dự đều là người trong nhà, ngoại giới cũng không ai biết.
Đương nhiên trước mắt thì hai người vẫn chưa có động phòng.
- Ngươi chuẩn bị công khai thân phận cho ngoại giới sao?
Đôi mắt xinh đẹp của Tiêu Thiến liếc Tần Tử Lăng một mắt.
- Kỳ thực hơn 2 năm trước, đánh một trận ở Thanh Hà Quận, ta đã bộc lộ thiên phú, sớm đã có người suy đoán ra quan hệ giữa hai chúng ta. Chỉ là trận chiến kia, ta thụ thương thảm trọng, cho nên mọi người sẽ không chú ý đến ta nữa.
- Nhưng Chúc Tuệ Cần là bằng hữu của ngươi, bây giờ lại có giao tình với ngươi, lại là nhân vật đứng đầu của bát đại giám sát sứ, nếu như ta luôn luôn không ra mặt gặp nàng, tựa hồ có hơi không tôn trọng nàng! Về phần thân phận, ngươi quyết định đi.
Tần Tử Lăng nói.
- Ừm.
Tiêu Thiến gật đầu, nói:
- Kỳ thực nàng đã từng nói bóng nóng gió về thân phận của ngươi. Dù sao một trận kia ở Hà Quận, biểu hiện của ngươi quá chói mắt, tuổi gần hai mươi mốt tuổi đã có thể chém giết Văn Truyền Sâm, lại đả thương Hầu Nhạc Hồng. Nếu không phải lúc có nhiều đại nhân vật lợi hại tận mắt chứng kiến ngươi thụ thương nghiêm trọng, lại thêm hai năm nay ngươi ngủ đông không ra mặt, ngoại giới làm sao có thể quên được ngươi?
- Quên đi thì tốt! Bọn họ quên đi, ta mới có thể làm nhiều chuyện hơn.
Tần Tử Lăng mỉm cười nói.
Đang khi nói chuyện, có ba con Huyết Thương Ưng như là ba đám mây màu đỏ, từ trên cao bay xuống.
- Thần hồn chi thuật thực sự là huyền diệu!
Mặc dù loại này tràng diện đã gặp qua nhiều lần, nhưng mỗi lần nhìn thấy Tần Tử Lăng đang trò chuyện vui vẻ với mình, ở bên khác lại triệu hoán Huyết Thương Ưng bay xuống, Tiêu Thiến vẫn là không nhịn được cảm khái không thôi.
- Thần hồn chi thuật cũng chỉ có như vậy thôi, chủ yếu vẫn là do người thi triển thần hồn chi thuật lợi hại.
Tần Tử Lăng một bộ tự cao mà nói.
Tiêu Thiến nghe vậy ném một cái ánh mắt xem thường cho Tần Tử Lăng, mà Hạ Nghiên thì hé miệng cười nói:
- Tần gia đương nhiên là lợi hại nhất!
- Ha ha!
Tần Tử Lăng thấy hai người biểu hiện khác nhau, cười lớn một tiếng, phi thân lên một con Huyết Thương Ưng.
Tiêu Thiến cùng Hạ Nghiên thấy thế cũng mỗi người cưỡi lên một con Huyết Thương Ưng.
Rất nhanh Huyết Thương Ưng giương cánh vỗ bôm bốp, biến mất trong nháy mắt trên bầu trời của Vân La Hồ.
...
Quận thủ phủ, hậu hoa viên.
- Vị này chẳng lẽ là người ở Thanh Hà Quận...
Chúc Tuệ Cần nhìn người nam tử tuổi trẻ tuấn lãng bên cạnh Tiêu Thiến, hơi dò xét nói.
- Không sai, hắn chính là Tần Tử Lăng, cũng là phu quân của ta.
Tiêu Thiến mỉm cười nói.
- Hắn là phu quân của ngươi?
Chúc Tuệ Cần nghe vậy không khỏi mặt lộ vẻ giật mình, tiếp theo hai mắt hiện lên một vệt tiếc nuối cùng vẻ đáng tiếc.
- Rất xin lỗi, bởi vì hắn không thích lộ mặt, cho nên cho tới bây giờ mới nói cho Chúc tỷ, cũng mong Chúc tỷ tạm thời giấu kín chuyện này.
Vẻ mặt Tiêu Thiến mang vẻ áy náy nói.
- Hiện tại ở thế đạo này, lúc không có đủ thực lực để chèo chống, khiêm tốn một ít là chuyện tốt.
Chúc Tuệ Cần gật đầu nói.
Tiếp lấy, Chúc Tuệ Cần cùng Tần Tử Lăng gặp mặt chào hỏi một phen, sau đó đi lên một đường hành lang, đi tới trong hồ nhỏ của một tòa đình viện, tất cả cùng nhau ngồi xuống
- Lần này ta tới Phương Sóc Quận, là tới nói từ biệt với các ngươi.
Sau khi ngồi xuống, Chúc Tuệ Cần nói.
- Nói lời từ biệt? Chúc tỷ, ngươi muốn rời khỏi Tây Vân Châu sao?
Tiêu Thiến nghe vậy mặt lộ vẻ ngoài ý muốn.
- Đúng vậy, ta bị điều đến Thanh Quân Châu đảm nhiệm chức vụ giám sát sứ.
Chúc Tuệ Cần trả lời.
- Thanh Quân Châu so với Tây Vân Châu phồn hoa hơn không ít, đi Thanh Quân Châu đảm nhiệm chức giám sát sứ là chuyện tốt a!
Tiêu Thiến nói.
Chúc Tuệ Cần xem thường cười cười, không có cho ý kiến khác, mà là thay đổi vấn đề nói:
- Lần này tới Phương Sóc Quận, ngoài việc muốn nói từ biệt với các ngươi, còn có một việc muốn sớm nhắc nhở ngươi một lần.
- Chúc tỷ là muốn nói chuyện ở Cửu Cao Quận?
Tiêu Thiến hỏi.
- Xem ra ngươi đã có nghe qua. Không sai, chính là chuyện của Cửu Cao Quận. Quận úy Cửu Cao Quận là người của phủ đô đốc, mà quận trưởng lại là phủ thứ sử người.
- Lần này nhi tử của Bàng Trí Uyên bị giết, hắn phẫn nộ dị thường, cho nên muốn bắt quận trưởng Cửu Cao Quận ra để phát tiết lửa giận, lấy lý do những năm này Cửu Cao Quận xảy ra loạn thế, khiến cho bách tính trôi dạt khắp nơi, giặc cướp nổi lên bốn phía, vấn tội quận trưởng Cửu Cao Quận.
- Ngươi thì lại tốt, ngươi kiểm soát được Phương Sóc Quận trong thời gian ngắn, bây giờ lại có cảnh giới luyện cốt hậu kỳ, ngoài ra ngươi có quan hệ không tầm thường với Thôi gia đang không ngừng quật khởi. Cho nên Thứ Sử đại nhân liền có ý đưa ngươi đến Cửu Cao Quận nhậm chức.
Chúc Tuệ Cần nói.
- Cảm ơn Chúc tỷ nhắc nhở. Phương Sóc Quận này tuy nhỏ, cũng không có tài nguyên gì, nhưng ta ngây ngô kiên định, cũng không muốn đi lội vũng nước đục kia.
Tiêu Thiến nói.
- Ha hả, xem ra là ta quá lo lắng, trong lòng ngươi đã sớm nắm chắc. Đã như vậy, vậy ta xin từ biệt, tương lai có một ngày, nếu phu thê các ngươi tới Thanh Quân Châu, đừng quên đến thăm ta.
Chúc Tuệ Cần nghe vậy mỉm cười đứng dậy nói.
- Nhất định, nhất định.
Tiêu Thiến cùng Tần Tử Lăng đứng dậy theo, mỉm cười nói.
Tiếp theo, hai người tự mình tiễn Chúc Tuệ Cần ra khỏi phủ quận thủ.
- Chúc tỷ lên đường thuận buồm xuôi gió, nếu như đến Thanh Quân Châu có chuyện gì cần chúng ta hỗ trợ, có thể sai người mang một lời nhắn đến ta.
Đến rồi cửa, Tần Tử Lăng khom lưng tay nói.
- Đa tạ hảo ý!
Chúc Tuệ Cần mặt mỉm cười, xem thường chắp chắp tay, sau đó lên xe ngựa.
Nhìn theo xe ngựa rời đi, tâm tình Tiêu Thiến hơi có chút suy sụp.
Dạng nữ cường nhân như nàng, muốn kết giao một người có thể tâm sự là rất khó.
- Thực lực của chúng ta vào bây giờ rất có hạn, cho nên chỉ có thể ngủ đông không động, chờ thực lực chúng ta trở nên cường đại, trời cao mặc chim bay, sao lại như thể không thể tương phùng được nữa?
Tần Tử Lăng trấn an nói.
- Ta hiểu.
Tiêu Thiến nghe vậy rất nhanh liền sắp xếp tâm tình một phen, nhỏen miệng lên cười với Tần Tử Lăng.
...
Xuân qua hạ đến.
Lại là mùa nóng bức nhất trong năm.
Một ngày này, ở giữa tòa cung điện ở Vân La Hồ, Tần Tử Lăng đang chuyên tâm vận công luyện cốt đột nhiên ngừng tay lại, mặt lộ vẻ vui mừng.
Tiếp theo, một vệt kim quang lóe lên trong đại điện, Tứ Thủ đột nhiên xuất hiện tại đây.
Thời khắc này, thân thể Tứ Thủ cao lớn như được đúc thành từ hoàng kim, tạo ra một loại cảm giác cứng rắn, bền bỉ không gì sánh được.
Không chỉ có như vậy, thi khí trên thân Tứ Thủ hầu như đã nhạt không thể nhìn thấy, bốn đôi hốc mắt sâu hoáy dường như đã có chút linh tính.
- Kim Thi, ta rốt cục cũng có một con Kim Thi!
Tần Tử Lăng đi quanh Tứ Thủ tầm vài vòng, trên mặt khó nén vẻ đang kích động.
Thần hồn chi đạo của hắn vốn là có tương thông với tâm thần của Kim Thi, có thể thao túng nó ở cự ly xa.
Cho nên khi có trong tay một con Kim Thi, trên thực tế thì tương đương với Tần Tử Lăng có một phân thân là tông sư.
Phân thân tông sư này, không chỉ có thân thể như đồng thiết, thi lực lớn vô cùng, không sợ chết, hơn nữa còn có thể bay!
Võ đạo tông sư bị luyện khí tông sư khắc chế cứng, kỳ thực một phần nguyên nhân là do võ đạo tông sư không thể bay, luyện khí tông sư chiếm ưu thế trên không trung, có thể chiến, có thể thối lui.
Nhưng Tứ Thủ không giống vậy, nó không chỉ nắm giữ chiến lực của võ đạo tông sư, hơn nữa nó có ưu thế lớn trên không trung so với luyện khí tông sư.
Bởi vì Tứ Thủ vốn chính là vua bầu trời!
Bầu trời mới là chiến trường chân chính của nó!