Chương 424 Âm hồn lệ quỷ
Những ma đầu âm hồn bên trong Minh Huyết Luyện Hồn Phiên đều đã bị Ám Thiên cắn nuốt, nếu muốn nuôi dưỡng một ma đầu âm hồn thì phải cần có một ma đầu âm hồn khác làm chất dinh dưỡng.
Tần Tử Lăng không thể nuôi nhiều ma đầu âm hồn như ma giáo là vì hắn không thể tàn sát bách tính.
Cho nên những cây Minh Huyết Luyện Hồn Phiên này luôn bị hắn vứt một xó trong Dưỡng Thi Hoàn.
Thậm chí Tần Tử Lăng còn quên mất đang cất giấu 14 cây Minh Huyết Luyện Hồn Phiên không có chủ sở hữu.
Lần này Chúc Tuệ Cần nói muốn tới chiến khư, bên trong lại có vô số âm hồn lưu ý, Tần Tử Lăng mới đột nhiên nhớ ra mình còn rất nhiều Minh Huyết Luyện Hồn Phiên chưa sử dụng.
Âm hồn lệ quỷ bên trong chiến khư chính là nguyên liệu tốt nhất để luyện chế Minh Huyết Luyện Hồn Phiên.
Mười bốn cây Minh Huyết Luyện Hồn Phiên vừa mở ra trên không trung, đón gió mà lớn dần, sau đó phiên kỳ khuấy động càn khôn, lập tức có một cỗ hấp lực vô hình đang không ngừng hướng về đám hắc vụ cuồn cuộn kia.
Sưu! Sưu! Sưu!
Âm hồn sền sệt lại hóa thành từng đạo dải lụa màu đen, phóng vào bên trong Minh Huyết Luyện Hồn Phiên.
Rất nhanh, bên trên Minh Huyết Luyện Hồn Phiên có hắc khí lượn lờ, tạo thành một cái đầu có hai sừng, ác ma với khuôn mặt dữ tợn như ẩn như hiện bên trên phiên kỳ, nhưng theo thời gian âm hồn bị nuốt vào, lại trở nên càng ngày càng rõ ràng, phảng phất muốn nhảy ra khỏi phiên kỳ.
Trái lại với biến hóa của Minh Huyết Luyện Hồn Phiên biến hóa, quỷ đầu trên không trung kia càng ngày càng mỏng manh, bị âm phong thổi qua, vậy mà lại tan đi bốn phương tám hướng.
- Cái này...
Chúc Tuệ Cần thấy vậy thì trợn mắt hốc mồm, nửa ngày vẫn chưa thể phục hồi lại tinh thần.
Không chỉ là bởi vì Tần Tử Lăng biết sử dụng pháp bảo của ma giáo, lại bởi vì hắn có thể đồng thời khống chế mười bốn cây Minh Huyết Luyện Hồn Phiên.
Mặc dù phương pháp luyện chế Minh Huyết Luyện Hồn Phiên đều dựa vào việc giết chóc và cướp đoạt, không cần bao nhiêu tiền vốn, uy lực tăng trưởng cũng mau, nhưng để khống chế pháp bảo này, tâm thần người sử dụng sẽ chịu ảnh hưởng cực lớn.
Minh Huyết Luyện Hồn Phiên thôn phệ luyện hóa càng nhiều âm hồn, người sử dụng sẽ càng chịu ảnh hưởng lớn hơn, hơn nữa mỗi lần thi triển còn cần phải dùng lấy máu tươi để câu thông.
Cho nên người bên trong U Minh Giáo cũng chỉ có cấp bậc Minh Sứ mới có thể nắm giữ Minh Huyết Luyện Hồn Phiên này, hơn nữa nhiều lắm cũng chỉ có thể thao túng một cây.
Nhưng bây giờ, Tần Tử Lăng vậy mà lại khống chế mười bốn cây, cũng không cần dùng máu, tựa hồ không bị hạn chế.
- Những cây Minh Huyết Luyện Hồn Phiên này đều là do ta đoạt từ U Minh Giáo. Lúc các ngươi đến Cửu Cao Quận, kỳ thực ta và lão sư ta là Kiếm Bạch Lâu vẫn luôn trốn ở trong tối thao túng mọi chuyện.
Tần Tử Lăng thấy bộ dạng trợn mắt hốc mồm của Chúc Tuệ Cần, cố ý giải thích nói.
- Kiếm Bạch Lâu là sư phụ của ngươi? Lần kia là do hai người các ngươi sắp xếp?
Chúc Tuệ Cần lần nữa mở to hai mắt mà nhìn.
- Bằng không tại sao ta biết rõ Bàng Kỳ Vân kia muốn đối phó Tiêu Thiến, nhưng vẫn còn yên tâm để cho nàng đi một mình đến Cửu Cao Quận?
Tần Tử Lăng nói.
- Hận Thiên kia, còn có Huyết Trì lão ma lại thêm đám người Bàng Kỳ Vân, tất cả...?
Chúc Tuệ Cần đột nhiên rùng mình một cái.
- Đương nhiên là bị ta giết!
Tần Tử Lăng rất dứt khoát mà trả lời.
Tuy Chúc Tuệ Cần đã sớm biết vị nghĩa đệ nay của mình có bản lĩnh lợi hại, nhưng nghe nói Hận Thiên, Huyết Trì lão ma, còn có bọn người Bàng Kỳ Vân đều bị hắn giết, vẫn không nhịn được mà run rẩy toàn thân.
Rốt cuộc là nàng đã kết giao với loại nghĩa đệ biến thái gì vậy?!
Chỉ mới hai mươi lăm tuổi, không chỉ có lòng dạ thâm trầm, đa mưu túc trí, hơn nữa còn dám tính toán Thanh Tùng, một người diệt sát ba vị luyện khí tông sư!
- Đám Bàng Kỳ Vân không chỉ muốn giết Tiêu Thiến, hơn nữa Bàng Kỳ Vân đã bị Hận Thiên lão ma chế phục, đồng thời bị hắn trồng xuống Tử Mẫu Chủng Ma Ấn, đầu phục cho hắn.
Tần Tử Lăng đi theo giải thích nói.
Nghe được lời nói này, hàn khí trên thân Chúc Tuệ Cần lại tỏa ra lần nữa.
Lần này không phải là bởi vì Tần Tử Lăng lợi hại, mà là bởi vì nàng nghĩ đến nếu như lần trước không có Tần Tử Lăng cùng Kiếm Bạch Lâu tính toán trong tối, một khi để cho Hận Thiên lão ma chưởng khống Bàng Kỳ Vân, Tây Vân Châu về sau sẽ không biết phải có bao nhiêu sinh linh phải đồ thán.
Rất nhanh, Chúc Tuệ Cần liền nghĩ tới một chuyện khác, toàn thân cũng không nhịn được mà sợ run cả người.
- Lần trước ở Thanh Hà Quận đánh một trận, Bồ Cảnh Nhan kia...
- Chúc tỷ quả nhiên là người thông minh. Chỉ là ngươi không cảm thấy bây giờ không phải là lúc để đàm luận những chuyện này sao?
Tần Tử Lăng nghe vậy mỉm cười với Chúc Tuệ Cần, nói.
Nụ cười này, làm cho toàn thân của Chúc Tuệ Cần đều dựng lên lông tơ.
Nàng cho là mình đã rất hiểu biết về vị nghĩa đệ này, coi như đã đánh giá hắn rất cao.
Kết quả, Chúc Tuệ Cần đột nhiên phát hiện, nàng chả biết gì về hắn!
Nhưng chung quy lại, Chúc Tuệ Cần cũng không phải là một nữ tử bình thường, hơn nữa nàng cũng tuyệt đối tin tưởngTần Tử Lăng, cho nên nàng đã ép xuống sóng to gió lớn ở trong lòng, đi theo Tần Tử Lăng vào trong, chỉ là nhìn về phía bóng lưng của hắn, bên trong chõ sâu của đôi mắt lại hiện lên một vệt kính nể sâu đậm.
Thế giới chiến khư lớn hơn rất nhiều so với trong tưởng tượng của Chúc Tuệ Cần, bạch cốt trắng xóa đã không còn mấy bộ, phỏng chừng đã hóa thành bùn đất, hoặc bị chôn sâu dưới đại địa.
Chỉ là Tần Tử Lăng mơ hồ có thể nhìn ra được, nơi đây đã từng là một mảnh núi rừng, trong núi rừng lại xây thành trì.
Nhưng trải qua chiến tranh thảm liệt, sơn băng địa liệt, thành trì sụp đổ, chỉ có thể thông qua một ít vết tích còn sót lại, tổng thể có thể suy đoán một chút.
Đột nhiên trong bóng tối, sáng lên chi chít ánh sáng u lam, có ít nhất ba mươi đạo ánh sáng.
Từng đạo quang mang u lục không ngừng tới gần, đồng thời chỉ sau một thời gian ngắn lại tản ra, cuối cùng lại từ bốn mặt vây quanh hai người, tại phía sau quang mang u lục, bên trên một khối nham thạch to lớn, Xuất hiện một cái bóng đèn lục quang to lớn, bên dưới lục quang, là một cái bóng đen khổng lồ.
- Là dị thú tam phẩm U Linh Lang, xa xa đó là U Linh Lang Vương, xem như là dị thú tứ phẩm. U Linh Lang ưa thích sinh hoạt ở chỗ tích tụ nhiều âm sát thi khí, trong máu thịt có chứa âm sát chi lực, giết chúng nó đối với chúng ta cũng không có tác dụng gì, hơn nữa cũng không thể mang chúng ra ngoài. Chúng ta cứ trực tiếp xông tới giết bọn nó, đỡ phải lãng phí sức lực.
Chúc Tuệ Cần trầm giọng nói.
- Kiến thức Chúc tỷ thực sự là uyên bác.
Tần Tử Lăng há mồm nịnh bợ một cái, sau đó lại nhếch miệng cười nói:
- Nhưng ta lại cho rằng U Linh Lang có chút tác dụng đối với chúng ta.
Nói xong, không đợi Chúc Tuệ Cần phục hồi tinh thần lại, ba đạo kim quang cùng một đạo ngân sắc xuất hiện trước người của Tần Tử Lăng.
Ba con Kim Thi cùng Ngân Thi cao giai là Ứng Báo đồng thời xuất động.
Tứ Thủ giương cánh gào thét bay vút qua bầu trời, một trảo đã giữ lại U Linh Lang Vương đang nằm trên khối nham thật to lớn, miệng chim nhọn hoắc trực tiếp mổ vào buồng tim của nó, một hơi rút cạn tinh huyết của dị thú.
Trong lúc Tứ Thủ uống cạn sạch tinh huyết của U Minh Lang Vương, ở một bên khác, Viên Đại, Viên Nhị còn có Ứng Báo đã lấy tốc độ như tia chớp, quét ngang bao vây U Linh Lang lại.
- Cái này...
Chúc Tuệ Cần đứng ngốc như tượng bùn, cổ họng khô chát khó chịu.
Vừa rồi, Tần Tử Lăng tế xuất mười bốn cây Minh Huyết Luyện Hồn Phiên, như vậy cũng đủ để cho nàng rối tinh rối mù.
Hiện tại lại càng khoa trương, hắn vậy mà đang điều khiển ba con Kim Thi cùng một con Ngân Thi cao giai xuất động giết địch.
Ba con Kim Thi, chính là ba vị tông sư a!
Nắm giữ trong tay ba vị tông sư, giờ khắc này, Chúc Tuệ Cần mới thật sự hiểu, vì sao Tần Tử Lăng lại có niềm tin như thế.